SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên không tiếp tục giải thích cho Hạ Thiền và Diệp Vô Tâm. Một đấng mày râu như hắn đương nhiên sẽ không lùi bước, bị Quan Thiên Ngạo đào bẫy.  

Ưu thế duy nhất của Quan Thiên Ngạo trong bí cảnh Thao Thiết là sức mạnh nguyền rủa gì đó. Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, bất kể là sức mạnh gì, điều kiện tiên quyết là xây dựng trên cơ sở thực thực, có thực lực thì hắn không sợ gì hết.  

Hơn nữa, hiện tại thực lực của hắn là cảnh giới Phân Thần sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu có thể một chiêu giết chết Tiền Bất Nhẫn cảnh giới Phân Thần trung kỳ. Chẳng lẽ hắn lại sợ một chuyến đi bí cảnh, sợ một tên Quan Thiên Ngạo?  

Về chuyện Dương Bách Xuyên đi bí cảnh Thao Thiết, Hạ Thiền và Diệp Vô Tâm thấy hắn đã quyết tâm nên không nói thêm nữa, dù sao đến lúc đó ba người kết thành đồng minh đi cùng nhau là được.  

Tiếp đó, Hạ Thiền và Diệp Vô Tâm nói cho Dương Bách Xuyên một số tin đồn liên quan đến bí cảnh Thao Thiết mà các nàng biết, cùng với thông tin về bốn người khác.  

Sau khi Hạ Thiền và Diệp Vô Tâm nói xong, Dương Bách Xuyên mới biết người của sáu thế lực siêu nhiên bọn họ không đoàn kết như bề ngoài, giữa sáu thế lực có sự cạnh tranh lẫn nhau.  

Tương tự, giữa sáu người này cũng không phải là một tấm sắt cứng. Quan Thiên Ngạo của Bổ Thiên Cung và Lâu Mãn núi Thần Binh qua lại khá thân thiết. Cung Thủ dãy Vân Vụ chính là thanh niên ăn mặc như ăn mày, lúc nào cũng ôm hồ lô rượu, độc lai độc vãng. Y xuất thân từ dãy Vân Vụ, có thể nói là thế lực thần bí nhất trong các thế lực siêu nhiên. Tính cách kiêu ngạo, nhìn như tên ăn mày nhưng thật ra không phải vậy. Hạ Thiền nói đa số người của dãy Vân Vụ đều là người khổ tu khổ hạnh, quần áo rách rưới là chuyện bình thường.  

Mà cặp song sinh như hai núi thịt Thạch Sơn và Thạch Thủy của Song Thiên Môn tất nhiên là cùng một phe. Song Thiên Môn là một tông môn vô cùng kỳ quái, trong môn có rất ít đệ tử, nhưng tất cả đều là cặp sinh đôi hoặc sinh nhiều. Chuyện này có liên quan đến công pháp bọn họ tu luyện. Diệp Vô Tâm nói xét về đấu đơn thì thực lực của người Song Thiên Môn không mạnh lắm, nhưng nếu cả hai cùng ra tay thì rất đáng sợ.  

Cuối cùng là Hạ Thiền và Diệp Vô Tâm. Quan hệ giữa các trưởng bối của hai nhà không tệ, tất nhiên khi ra ngoài hai người là một nhóm.  

Hiện tại, nếu thêm Dương Bách Xuyên thì chuyến này bọn họ có bảy người. Ba người một nhóm không dám nói là mạnh nhất, nhưng tuyệt đối không phải yếu nhất.  

Thật ra sáu thế lực siêu nhiên này đều có ưu điểm và khuyết điểm riêng. Thế lực tông môn tương đương nhau, nhưng ngoại trừ Bổ Thiên Cung công khai ngoài sáng, trở thành thủ lĩnh của các tu sĩ Sơn Hải Giới, cả năm thế lực khác đều vô cùng kín tiếng, không rêu rao, được xem là thế lực lánh đời.  

Đương nhiên Bổ Thiên Cung được gọi là thủ lĩnh Sơn Hải Giới ắt phải có điểm đặc biệt, và đây cũng là thế lực hùng mạnh nhất trong sáu thế lực. Nhưng năm thế lực khác không phục, từ trước đến giờ đệ tử của các thế lực đều tranh đấu gay gắt.  

Trong lúc ba người nói chuyện, bất tri bất giác đã một ngày trôi qua, thuyền phi hành đột nhiên chấn động.  

Dương Bách Xuyên còn tưởng là gặp phải yêu thú tập kích, tức thì mặt biến sắc, nhìn ra ngoài cửa sổ.  

Lúc này Diệp Vô Tâm cất lời: "Không cần căng thẳng đâu, chắc là đã đến nơi tiếp giáp hai địa hạt lớn, ở vùng giao giữa bốn địa hạt lớn thuộc Sơn Hải Giới có tấm chắn Thiên Cương vô hình, không phải chuyện gì to tát. Chiếc thuyền này là con thuyền phi hành tốt nhất của thương hội Thiên Diệp chúng ta, hoàn toàn có thể vượt qua. Sau khi đi qua, chỉ cần hai ngày là tới bí cảnh Thao Thiết, đích đến của chuyến đi lần này..."  

Dương Bách Xuyên yên tâm, đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài, đúng lúc trông thấy Quan Thiên Ngạo ở một nơi khác dùng ánh mắt u ám nhìn về phía căn phòng của hắn.  

Tên họ Dương nào đó cảm thấy nụ cười của Quan Thiên Ngạo rất nham hiểm, cụm từ "nụ cười giấu dao" chính là để miêu tả loại người như Quan Thiên Ngạo. Hắn động não một cái là biết ngay tại sao Quan Thiên Ngạo lại có ánh mắt này.  

Diệp Vô Tâm là vị hôn thê trên danh nghĩa của Quan Thiên Ngạo, nhưng... nàng đã nói là lão tổ tông trong nhà quyết định, nàng chưa từng chấp nhận, cũng không có tình cảm với Quan Thiên Ngạo.  

Lần này Quan Thiên Ngạo mời hắn chẳng phải vì Diệp Vô Tâm sao? Vừa nhìn là biết tên này là ngụy quân tử lòng dạ hẹp hòi, không thích Diệp Vô Tâm nói chuyện với hắn nhưng cũng chẳng dám làm gì Diệp Vô Tâm, thế là trút giận lên người hắn.  

Nhưng Dương Bách Xuyên sẽ sợ sao?  

Quan Thiên Ngạo không thích hắn, tính kế hắn, hắn cũng vậy mà.  

Đối diện với ánh mắt của Quan Thiên Ngạo, Dương Bách Xuyên nhếch miệng làm động tác cắt cổ, sau đó vung tay đóng cửa sổ lại, ngồi xuống tiếp tục nói chuyện trên trời dưới đất với hai mỹ nhân.  

Diệp Vô Tâm sửng sốt hỏi: "Ngươi đóng cửa sổ làm gì?"  

"À, bên ngoài có gió lạnh thổi vào làm ta khó chịu." Dương Bách Xuyên thuận miệng bịa lý do.  

"Có à?" Diệp Vô Tâm lẩm bẩm, nhưng cũng không để ý.  

Chỉ có Hạ Thiền cười híp mắt nhìn Dương Bách Xuyên mang theo ẩn ý: "Sư đệ à, phòng ngự của con thuyền phi hành này rất mạnh đó, gió lớn Thiên Cương còn không thổi vào được, e là trong thuyền có gió lạnh nhỉ? Ha ha ha..."  

Hạ Thiền nở nụ cười trêu ghẹo.  

Mặt Dương Bách Xuyên đỏ bừng lên, hiển nhiên Hạ Thiền đã phát hiện ra lúc nãy hắn làm động tác cắt cổ với Quan Thiên Ngạo.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi