SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Tạm thời không nhắc đến ba người Dương Bách Xuyên đang nói cười vui vẻ. Trong phòng Quan Thiên Ngạo, hắn ta đã ném vỡ tách trà.  

"Tiện dân... Ta cho ngươi ung dung một lúc, chờ đến bí cảnh Thao Thiết, ta sẽ khiến ngươi hồn bay phách tán..."  

Quan Thiên Ngạo bị động tác cắt cổ của Dương Bách Xuyên chọc giận. Bây giờ hắn ta mới hiểu đối phương đồng ý lời mời của mình không phải vì ngu ngốc, mà là cố ý.  

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, Quan Thiên Ngạo bắt đầu tính toán tỉ mỉ. Rõ ràng là tiện dân Dương Bách Xuyên đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn ta, nhưng vẫn đồng ý tiến vào bí cảnh Thao Thiết, chắc chắn là đối phương có chỗ dựa.  

Nhưng Quan Thiên Ngạo nghĩ bụng trong bí cảnh Thao Thiết bọn họ đều có bí bảo của tông môn đề phòng sức mạnh nguyền rủa ảnh hưởng tới tinh thần, còn Dương Bách Xuyên thì không có. Vì thế hắn lại yên tâm. Đến lúc đó, một khi Dương Bách Xuyên bị sức mạnh nguyền rủa của bí cảnh xâm nhập, để xem hắn chết như thế nào.  

Quan Thiên Ngạo còn nghĩ tới Diệp Vô Tâm, lửa giận bùng lên trong lòng. Hắn ta lẩm bẩm một mình: "Con khốn, ngươi chờ đấy! Khi nào vào trong bí cảnh Thao Thiết, bản thiếu gia quen thuộc địa hình và có kinh nghiệm, đến lúc đó ta sẽ bắt ngươi quỳ liếm. Nếu không phải Diệp Vô Tâm ngươi là người thừa kế tương lai của thương hội Thiên Diệp, có nhiều gia sản, thì bản thiếu gia đã "xử" ngươi từ lâu rồi.  

Còn Hạ Thiền nữa... He he... Hai mỹ nhân đừng hòng thoát khỏi bàn tay của bản thiếu gia. Đến lúc đó, các ngươi ngoan ngoãn nằm xuống cho ta..."  

Trong đầu Quan Thiên Ngạo hiện ra thân hình nóng bỏng khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải chảy nước miếng, bụng dưới lập tức bốc lửa của Hạ Thiền.  

Advertisement

Hắn ta hét vọng ra ngoài: "Tiểu Lục!"  

Cửa phòng bị mở ra, một cô gái xinh đẹp mặc đồ nữ bước vào: "Thiếu gia tìm ta ạ."  

Lúc này, Quan Thiên Ngạo nhìn thị nữ Tiểu Lục mà hắn đòi từ một gia tộc nhỏ, lòng thầm than thở: "Thân hình không đẹp bằng Hạ Thiền, gương mặt còn kém hơn con khốn Diệp Vô Tâm một bậc..."  

Nhưng toàn thân đã bốc lửa rồi, hắn ta không nghĩ gì nữa, tiện tay đóng cửa phòng lại, hạ cấm chế trong phòng rồi nói với Tiểu Lục: "Đến đây... quỳ xuống..."  

Tiểu Lục nhìn Quan Thiên Ngạo hai mắt như sắp phun lửa phía đối diện, lòng chợt run lên. Nàng không dám bất mãn, nếu không làm theo ý hắn ta thì sẽ chết rất thê thảm. Cái tên thiếu cung chủ Bổ Thiên Cung này luôn tỏ ra nho nhã lễ độ trước mặt người ngoài, nhưng chỉ có nàng biết tên khốn này là một ác ma, là tên biến thái.  

Phụ nữ chết dưới tay hắn trong một năm đâu chỉ dừng lại ở con số mấy trăm?  

Nàng có thể còn sống sót bởi vì nàng biết làm thế nào để thỏa mãn yêu cầu của tên biến thái này.  

Cơ thể khẽ run rẩy, Tiểu Lục giơ tay cởi quần áo trên người, tức thì người trần như nhộng...  

Sau đó nàng đi đến cởi sạch quần áo của Quan Thiên Ngạo. Trong tay nàng lóe lên tia sáng, một cây roi da xuất hiện.  

Vút!  

Nàng thình lình quất lên người Quan Thiên Ngạo.  

"Á!"  

Quan Thiên Ngạo hét lên thảm thiết.  

Thế nhưng...  

Tiểu Lục không sợ, bởi vì nàng biết Quan Thiên Ngạo là kẻ cuồng bị ngược đãi, thích có người quất hắn ta trong lúc làm chuyện ấy.  

Vút vút vút!  

"Á á á!"  

Tốc độ của cây roi da trong tay Tiểu Lục càng lúc càng nhanh, tiếng hét của Quan Thiên Ngạo càng lúc càng dâm đãng, hắn ta còn gào lên: "Nương nương tiếp tục đi, đừng dừng lại..."  

Quan Thiên Ngạo vừa nói vừa vươn một tay túm lấy thiếu nữ...  

Sau khi ba người Dương Bách Xuyên, Hạ Thiền và Diệp Vô Tâm trò chuyện, hắn rời khỏi phòng của hai người về phòng mình nghỉ ngơi. Dù sao đó cũng là phòng của nữ, có nhiều bất tiện. Hai người còn phải chuẩn bị cho việc tiến vào bí cảnh Thao Thiết.  

Sau khi về phòng mình, hắn khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt phóng linh thức ra ngoài cảm nhận xung quanh.  

Trước đó, lúc Dương Bách Xuyên nhắc đến Tư Không Nguyên với Hạ Thiền, nàng đã phóng ra khí tức mạnh mẽ về phía hắn. Lúc đó hắn nhạy bén phát hiện ra bên cạnh mình có một luồng khí mạnh mẽ nhưng nhanh chóng biến mất, hắn không để ý lắm song không có nghĩa là hắn sẽ quên chuyện này.  

Vốn dĩ hắn muốn tìm ra kẻ nào bám theo mình. Kết quả là khi phóng linh thức ra ngoài, linh thức vô tình tới căn phòng của Quan Thiên Ngạo. Sau đó, hắn phát hiện ra phòng của Quan Thiên Ngạo có cấm chế.  

Quan Thiên Ngạo có thù với mình, Dương Bách Xuyên rất muốn biết tên khốn này đang làm gì trong phòng mà lại hạ cấm chế.  

Hắn thầm niệm trong đầu, linh thức đột nhiên phá cấm chế trong phòng của Quan Thiên Ngạo. Dù sao hắn cũng không sợ Quan Thiên Ngạo phát hiện ra.

Sau khi linh thức của Dương Bách Xuyên phá cấm chế của phòng Quan Thiên Ngạo, không có ai phát hiện ra. Điều này càng khiến Dương Bách Xuyên khẳng định một lần nữa nguyên thần của mình mạnh gấp mười lần người cùng cảnh giới. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi