TẠI SAO TÔI LẠI YÊU MỘT THẰNG NHÓC CHỨ...!!!



“NHÀ HÀ”



-Mẹ gửi thiệp cho Thiên àh- Hà hỏi khi thấy tên Thiên trong danh sách



-Ừ tại mẹ thấy nó bạn thân con mà…mẹ nhớ nó quá àh lấu rồi ko gặp nó- mẹ Hà trả lời miệng vẫn mĩm cười



-Sao mẹ làm vậy…sao mẹ ko hỏi con- Hà quát lớn



-Sao vậy? mẹ thấy con mời Duyên mẹ…



-Có chuyện gì vậy?- Duyên bước ra hỏi



-Bác mời Thiên mà nó làm dữ vậy đó…-Mẹ hà nói




-Thui, chuyện qua rồi… dù sao Thiên cũng phải biết chứ- Duyên nói với Hà rồi kéo Hà vào trong



-Tui sợ… sợ anh ấy gặp Thiên…tui sợ - Hà nói tựa vào vai Duyên và khóc



Duy đứng đó nhìn Duyên và Hà…im lặng, một ánh mắt từ Duyên làm Duy giật mình rồi quay đi



………



“Đám Cưới trong nước mắt…”



-Em ko đi thiệt hả?- tôi hỏi khi đang ngồi trên xe hắn



-Ko chỉ chở chị vào thui…-hắn trả lời



-Mẹ chị bảo em đi nữa mà- tôi nói cố nài nỉ hắn



-Ko…bác ấy sẽ ko bik đâu chị đừng lo- hắn trả lời



-Nhưng…-tôi chưa kịp nói thì



-Có chuyện gì thì hãy gọi cho em…Và hôm nay chị rất đẹp thế thui vào đó đi- hắn trả lời rồi đẩy tôi ra xe



Tôi bước vào trong, tim cứ đập thình thịch… “Thiên đám cưới bạn mình mà”



………….



-Cậu để cô ấy đi vậy ư?- ông quản gia hỏi nhox




-Vâng….- hắn nói



-Cậu ko sợ àh!!- ông quản gia lại hỏi



-Tôi tin cô ấy…-hắn nói- nhưng sao lại có linh cảm ko tốt vậy nè….



Aaaaaaaaaaaa- hắn la lớn- chạy đi



“Tôi tin em Thiên…tôi tin em”



…………



Bước tôi dám cưới…tôi thấy Duyên đứng đó…cạnh Hà.Cố nép qua một bên vì tôi nghe một tiếng nói…tiếng nói ấm áp ấy



-Em vào đi…- Duy nói Hà



-Ừ em biết rồi- Hà mỉm cười hôm nay Hà rất đẹp rất tươi



Duyên mỉm cười với Duy rồi đứng chào khách



Duy ư…hình như cao thêm chút rồi, trong dày dặn hơn hẳn.Nhưng nụ cười thì ko đẹp như trước nữa



Tôi đứng đó một hồi lâu cho tới khi Duy đi tôi mới dám bước lại phía Duyên



-Tui tưởng bà ko đi chứ- Duyên nói giọng khác ngày thường



-Nhox bảo tui đi- Tôi trả lời thành thật




-Bà rất sai làm rồi đó, nhưng lỡ rồi vào đi- Duyên trả lời giọng rõ lạ ko thân mật như trước nữa



-Bà sao vậy?- tôi hỏi



-Ko sao cả? mà bà đinh cướp chú rễ hay sao mà ăn mặc đẹp thế- Duyên nói làm tôi giật mình, những lời nói này ko phải là lời của người bạn thân của tôi



-Tôi…-Tôi đơ người chẳng biết nói gì thêm và Duyên dẩy mạnh tôi vào trong



“Sắp tới giờ làm lễ xin mọi người ngồi vào vị trí”



Tôi ư? Chẳng gì cả, tôi chẳng làm gì nên cũng chả phải sợ…



-Xin lỗi tôi có thể- tôi nói và ngồi vào một chỗ xa khán lễ nhất… “Chị hứa với em sẽ dự lễ nên chị sẽ làm” tôi thầm nghĩ rồi yên phận của mình vào chỗ ấy



Bỗng đèn tắt…khung cảnh tối om. “và bây giờ là sự xuất hiện của cô dâu chú rễ”….



Tôi quay lại nhìn, cánh cửa mở ra, một dàn diễn viên múa bước vào…tiếng nhạc vang lên một cách êm ái



Hà…đi cạnh Duy…bước vào khán phòng. Hà mặc một chiếc áo cưới rất đẹp trong rất hiền rất phù hợp với gương mặt của Hà, trông Hà và Duy hai người rất đẹp đôi



Sau một hùi lâu làm lễ,mọi người bắt đầu dùng món…các món ăn rất ngon.Tôi ngồi ăn và cũng chả quan tâm xem mọi thứ diễn ra như thế nào chỉ biết ăn lẹ rồi về…>-


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi