TÂN HÔN KHÔNG TÌNH YÊU, THẾ TỘI VỢ TRƯỚC

Bọn họ nói không nể nang ai, thế nhưng không biết rằng, Sở Luật trong miệng bọn họ đang ngồi cách đó không xa.

Đỗ Tĩnh Đường ngẩng đầu lên, nhìn Sở Luật, lại nhìn Lý Mạn Ni, đúng là có cảm giác như vậy.

"Tôi đã nói rồi, phụ nữ đáng sợ hơn bề ngoài của bọn họ nhiều lắm, Lý Mạn Ni mà anh nói đó, thật ra cũng là như thế, cái đó người ta gọi là biết người biết mặt không biết lòng." Người khách kia cười ha ha, không khó nghe thấy sự châm chọc bên trong giọng nói của hắn.

Mà khoé môi của Lý Mạn Ni vừa mới nâng lên, cứ như vậy mà cứng lại. Ý của bọn họ là gì. Sắc mặt của cô lập tức trở nên u ám, cô đắc tội với bọn họ hay sao, vì sao lại nói cô như vậy?

"Sao vậy, nghe thấy tin tức gì sao?" Người khách còn lại cảm thấy tò mò, ngay cả Đỗ Tĩnh Đường cũng đưa lỗ tai đến gần, về phần Sở Luật, vẻ mặt của anh vẫn đơ như trước, giống như không có liên quan đến anh, nhưng mà, trong đôi mắt lại là cảm giác không vui.

"Anh còn nhớ chuyện ầm ĩ bốn năm trước không?" Người khác đó nhìn quanh bốn phía, nói rất thần bí, "Vụ án về hai người phụ nữ của Sở Luật đó."

"Anh nói, Lý Mạn Ni và Hạ Nhược Tâm sao?"

"Đúng vậy." Người đó gật đầu, giọng nói nhỏ đi.

"Báo chí đều nói tai nạn của Lý Mạn Ni là do Hạ Nhược Tâm dàn dựng, nhưng mà không phải, là tôi tận mắt nhìn thấy, bởi vì lúc đó tôi đứng bên cạnh, mọi chuyện lại ngược lại hoàn toàn."

Hắn nói như thế, nhưng lại không biết rằng, sắc mặt của một người đã trở nên trắng bệch, Sở Luật buông dao, đôi mắt tối tăm, ngay cả Đỗ Tĩnh Đường cũng bỏ dao xuống, đương nhiên là không thể ăn nữa rồi, ăn tiếp, anh sợ câu chuyện mà hai người kia nói sẽ làm anh ngẹn chết.

Bốn năm trước, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì, là bọn họ không biết, hay là xem nhẹ.

"Nói nhanh, nói nhanh, anh thấy gì?" Người kia bắt đầu sốt ruột, không ngừng thúc giục.

"Đừng gấp, tôi nói." Người đó vẫn nói rất chậm.

"Bốn năm trước, lúc mà hai người đó gặp nhau đó, thật ra Hạ Nhược Tâm không giống như báo chí viết đâu, cô ấy rất bình tĩnh, nhưng mà Lý Mạn Ni lại làm cho người ta không thể tưởng tượng được, có lẽ bởi vì là người thứ ba cho nên trong lòng cũng có khúc mắc, mà khi đó, đúng lúc có một chiếc xe chạy đến, Hạ Nhược Tâm muốn cứu Lý Mạn Ni, kết quả, anh đoán đi..."

Hắn nói xong, giọng điệu cũng có chút kinh thường, "Người khác có ý tốt muốn cứu cô ta, cô ta lại kéo Hạ Nhược Tâm che trước người mình, để cho người ta chết vì mình, anh nói xem loại phụ nữ như thế có ích kỷ hay không, nhưng mà, cuối cùng chiếc xe đó vẫn đụng vào cô ta, đây là báo ứng đúng không?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi