THÁC NHẬP HÀO MÔN - LÃO CÔNG ĐỪNG CHẠM VÀO TA



Tuyết Nhi cho là người ngủ bên cạnh cô là con gái nhưng mà lúc đảo mắt đến vị trí bên cạnh giường thì mới phát hiện nằm ở bên cạnh cô lại là một người đàn ông!



Tuyết Nhi có chút luống cuống, không nhịn được nuốt nước bọt một cái. Cô nhẹ nhàng vén chăn bông lên, nhìn vào bên trong.



“Ông trời, cầu xin người đừng như vậy … hy vọng con còn mặc quần áo … nhất định phải còn mặc quần áo.”



Nhưng mà trong chăn bông là thân thể tr@n truồng của cô. Thân thể tr@n truồng, Tuyết Nhi lại lần nữa kinh hãi!




Trời ạ, ngày hôm qua, đêm hôm qua cô đã cùng với người đàn ông này xảy ra quan hệ sao?



Một đêm trước ngày đính hôn?



Tuyết Nhi chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao?



Nhưng mà điện thoại di động lại lần nữa vang lên, Tuyết Nhi hoàn hồn vội vàng nhận điện thoại, vẫn không nói gì, thanh âm của đối phương vang lên:



- Tuyết Nhi, em xuất phát rồi chưa? Em không được quên là đã hẹn người trang điểm vào lúc 8g đấy nha. Bây giờ đã 7g30 rồi, anh chỉ muốn gọi điện nhắc nhở em một chút thôi.



Nghe được thanh âm dịu dàng của La Hải, lỗ mũi cô đau xót, lệ trên khóe mắt như sắp trào ra nhưng cô phải kiềm chế được, cô không thể để cho La Hải phát hiện được cái gì hết. Tuyết Nhi nuốt nước mắt vào trong lòng, ổn định tâm tình của mình, nhẹ giọng nói:



- Em … em đã rời khỏi giường rồi, em sẽ đi ngay đấy La Hải. À, có phải mọi người đều đã chuẩn bị hết rồi hay không?



Tuyết Nhi không biết tại sao cô lại hỏi như vậy? Nhưng phút chốc cô thật sự muốn mình sẽ thất hứa. Cô đã biết thân thể mình không còn xứng với La Hải nữa, thực sự là không xứng nữa …




- Dĩ nhiên rồi! Sáng sớm thì anh đã chuẩn bị hết thảy mọi thứ, bây giờ còn nhiều việc bề bộn lắm nên anh chỉ muốn gọi điện nhắc nhở em một chút thôi. Được rồi, anh còn có chuyện, anh phải đi làm đây, yêu em lắm, ha ha.



Nói xong anh ấy cũng vội vàng cúp điện thoại.



Tuyết Nhi nhìn điện thoại rồi lau sạch nước mắt. Cô nhanh chóng mặc quần áo của mình vào, cũng không nhìn người đàn ông trên giường mà một mạch đi ra ngoài.



Sau khi Tuyết Nhi đã ngồi trong taxi, cô không kiềm chế được nữa mà bật khóc nức nở. Hôm qua, hôm qua làm sao lại xảy ra chuyện hoang đường như vậy chứ? La Hải, cô phải làm sao với La Hải đây? Ngay lúc sắp đính hôn lại xảy ra chuyện như vậy, cô phải làm như thế nào đây chứ? Cô có nên tiếp tục cùng với anh ấy đính hôn hay không chứ? Nếu như anh ấy biết đêm hôm qua cô đã phản bội anh thì cô phải đối mặt với anh như thế nào đây? Liệu khi anh ấy biết thì anh ấy sẽ đối xử với cô như thế nào đây? Tuyết Nhi luôn luôn thuần khiết rốt cuộc lại không thuần khiết, cô thật sự là đau khổ, thật sự rất là đau khổ.



Lúc bản thân đang thống khổ nhất thì điện thoại di động lại lần nữa vang lên, từng tin nhắn chúc phúc đập vào trước mắt cô, nước mắt cô càng không khống chế được mà tuôn ra như mưa, cô làm sao xứng với lời chúc phúc như vậy đây?



- Con gái thì không nên khóc, khóc lóc sẽ không đẹp đâu!



Tài xế an ủi.



- Tôi .. tôi không muốn, nhưng tôi thật sự không khống chế được bản thân, tôi phải làm sao đây? Tôi thật sự rất đau khổ.




Tuyết Nhi nói đứt quảng.



- Thật ra thì như vậy nhé! Mọi người đều thích làm cho vấn đề của mình trở nên rất phức tạp, đem tất cả mọi chuyện phóng to ra, đợi sau này quay đầu nhìn lại thì cô sẽ phát hiện một chút chuyện nhỏ này có là cái gì đâu chứ. Mọi chuyện trên thế giới này không có chuyện gì là không thể giải quyết, chỉ cần cô muốn, chỉ cần cô nổ lực thì hết thảy mọi chuyện đều có thể giải quyết. Không phải là ngày tận thế đâu mà!



Tài xế lớn tiếng nói.



- Chuyện gì cũng có thể giải quyết? Tất cả đều dựa vào nổ lực của chính mình?



Tuyết Nhi lặp lại mấy câu nói đó.



Tuyết Nhi đứng trước tiệm trang điểm.



Đi thôi Tuyết Nhi, mọi chuyện đêm hôm qua đều quên hết đi. Mọi thứ đều chưa từng xảy ra, hết thảy mọi chuyện đều quên hết đi! Hôm nay là ngày lành tháng tốt để mình và La Hải đính hôn, tất cả mọi người đều chúc phúc mình mà, dù sao cũng phải kiên trì, không thể bởi vì chuyện này mà rút lui được. Phải biết rằng mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong, nếu như không có sự xuất hiện của mình thì hết thảy mọi thứ được chuẩn bị sẽ đều bị hỏng hết. Hạnh phúc thuộc về Tuyết Nhi mình không nhiều đâu, đừng do dự nữa, sau khi đính hôn thì đối với La Hải thật tốt, bù đắp cho La Hải, anh ấy sẽ tha thứ cho mình, hết thảy đều sẽ tốt thôi.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi