THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Đám người Thiên Cơ lão nhân cũng nhìn những người xuất hiện này, không lộ ra vẻ ngạc nhiên, như đã sớm biết sự tồn tại của bọn họ. Thậm chí có một số người hơi nhíu mày, biểu lộ sự không vui.

- Nghỉ ngơi một chút cũng được.

Thiên Cơ lão nhân nhìn bọn họ bình tĩnh nói.

- Xem ra, ngươi có thể sống lâu thêm một chút rồi.

Ánh mắt Trần Vương nhìn Tần Vấn Thiên, lạnh lùng nói.

Thần sắc của Tần Vấn Thiên như yêu ma, tia sáng lạnh nhấp nháy, trong đôi mắt sâu thẳm không nhìn ra bất kỳ ý nghĩ nào.

Mọi người đều đứng dậy, theo những người kia tiếp tục đi về phía cổ hoàng triều. Âu Dương Cuồng Sinh đến bên cạnh Tần Vấn Thiên hỏi:

- Như thế nào?

- Xem ra ngươi tiến bộ không ít.

Trong đôi mắt yêu mị của Tần Vấn Thiên hiện lên tia vui vẻ.

- Rất tốt nhưng mà cảm giác ngươi biến hóa lớn hơn, Yêu khí lại đáng sợ như thế, hẳn là đã có một Cổ Vận.

Âu Dương Cuồng Sinh cười, nhìn về phía trước thấp giọng nói:

- Hãy cẩn thận những người này!

- Được!

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, sau đó chỉ thấy người trung niên trước mặt dẫn mọi người đến chỗ tiệc rượu. Nơi này lại có không ít người, có thị nữ xinh đẹp đang bày tiệc, người trung niên kia đứng ở giữa, mỉm cười nhìn mọi người nói:

- Chư vị, mời vào chỗ ngồi!

Mọi người lần lượt ngồi xuống. Tần Vấn Thiên ngồi ở vị trí phía sau, Âu Dương Cuồng Sinh ngồi bên phải hắn, Mạc Khuynh Thành ngồi bên trái. Cảnh này làm cho ánh mắt Trảm Trần lóe lên tia ánh sáng lạnh sắc bén, nhuệ khí trong mắt càng thêm đáng sợ. Trảm Trần, hắn cũng có khí vận thuộc về mình.

- Tư Khung, cảm thấy như thế nào?

Chỉ thấy hắc mã Tư Khung đang ngồi bên cạnh người trung niên, làm cho mọi người có chút kinh ngạc, hóa ra Tư Khung này là người của cổ hoàng triều.

- Đại Hạ Cổ Vận chính là nơi lưu trữ chín đại bí pháp thần thông cường đại.

Tư Khung mở miệng nói, làm cho ánh mắt người trung niên bắn ra một tia nhìn sắc bén.

Bí pháp thần thông, tất cả đều vô cùng mạnh mẽ, lại là bí pháp năm đó cổ hoàng triều lưu lại. Không công khai ra ngoài, chắc chắn sẽ không yếu hơn chín đại tuyệt học của Đại Hạ cổ hoàng triều, đều là chí bảo của Đại Hạ cổ hoàng triều. Thì ra lại ẩn vào trong Chu Tước trận, hơn nữa, dường như bị Chu Tước chi linh khống chế. May mắn năm đó bọn họ không cố hủy diệt Chu Tước trận, nếu không, sợ rằng đã không có hôm nay.

Trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ động, Yêu Thần Biến và Yêu Thần Tế là bí pháp thần thông của Đại Hạ cổ hoàng triều sao, khó trách lại đáng sợ như vậy.

- Không giấu gì chư vị, thân phận của chúng ta, thế lực gia tộc các ngươi đều biết được, sau khi tranh đoạt ở Đại Hạ chấm dứt, các ngươi có thể hỏi thăm, sau đó bất cứ lúc nào cũng có thể tới Đại Hạ cổ hoàng triều này, trở thành một thành viên của bọn ta.

Người trung niên mỉm cười, nhìn mọi người nói:

- Mặt khác, bí pháp trong tay các ngươi, chúng ta nguyện lấy một trong chín đại tuyệt học của Đại Hạ cổ hoàng triều để trao đổi.

Thần sắc của mọi người thay đổi, hiện lên tia nhìn kinh ngạc, những người này dường như là đến vì bí pháp thần thông.

- Ý các ngươi thế nào?

Ánh mắt người trung niên đảo qua nhìn Trần Vương, sau đó nhìn mọi người.

Trần Vương trầm ngâm trong chốc lát, hắn tranh đoạt Thiên Mệnh bảng vốn có hi vọng đạt được vị trí đứng đầu Thiên Mệnh bảng, thậm chí gia tộc ký thác hi vọng đoạt được đại khí vận lên người hắn, bởi vậy hắn biết bí mật, hiểu rõ đối phương là người thế nào.

- Được!

Trần Vương suy nghĩ một chút sau đó gật đầu. Trao đổi một tuyệt học của Đại Hạ cổ hoàng triều, hắn cũng không chịu thiệt, dựa vào khả năng của đối phương, nếu muốn cưỡng ép cướp đoạt, hắn cũng không thể nói gì.

Nhưng với thân phận của đối phương, vì để có được vật có giá trị của Đại Hạ, đến mức phải trao đổi chín đại tuyệt học của Đại Hạ mà bọn họ đều biết, truyền ra ngoài bọn họ cũng không quan tâm.

Đại Nhật Trần gia không phải cùng một tầng lớp với bọn họ.

- Được.

Thạch Phá Thiên khẽ gật đầu.

Tư Khung vốn cùng với bọn họ có quan hệ, Trảm Trần, Vương Thương cũng đồng ý. Thậm chí trong lòng bọn họ còn có chút mong đợi mơ hồ. Có thể có được một trong chín đại tuyệt học, đối với bọn họ không hề thua thiệt.

- Ta cần suy nghĩ một chút.

Tần Chính bình tĩnh nói, trong đôi mắt người trung niên liền hiện lên ánh nhìn sắc bén như có chút không vui.

- Ta cũng cần cân nhắc.

Vân Mộng Di bình tĩnh nói, ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía nàng.

Vân Mộng Di vẫn luôn tạo cho Tần Vấn Thiên một cảm giác thần bí, dường như nàng có mối quan hệ với Đại Hạ cổ hoàng triều. Lúc này, hắn thấy đôi mắt đẹp của Vân Mộng Di có chút mong đợi và cũng đang nhìn hắn.

- Ta cần suy nghĩ.

Mạc Khuynh Thành thấp giọng nói, ba người liên tục đều muốn cân nhắc khiến ánh mắt của người trung niên dần trở nên lạnh lẽo.

- Các ngươi nên suy nghĩ kỹ càng.

Ánh mắt Tư Khung hiện lên một tia sắc bén đảo qua Vân Mộng Di và Mạc Khuynh Thành, trong con ngươi mơ hồ có vài phần uy hiếp.

Tần Vấn Thiên cau mày, thản nhiên nói:

- Ta cũng cần suy nghĩ.

Hắn vừa dứt lời, đôi mắt của Tư Khung lập lòe ý lạnh quét về phía Tần Vấn Thiên, thật đúng là không cho hắn chút thể diện nào.

- Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng vẫn chưa kết thúc đâu.

Giọng nói lạnh giá của Tư Khung vang lên.

- Ta cũng muốn suy nghĩ.

Mộ Phong từ tốn nói, năm người phía sau đều nói muốn suy nghĩ, nhất thời khiến cho bầu không khí của tiệc rượu trở nên khẩn trương, như có cảm giác ngột ngạt.

- Không biết trời cao đất rộng.

Giọng nói lạnh lùng của một thanh niên ở sau lưng người trung niên vang lên. Chỉ thấy đó là một nữ tử, khí chất lạnh lẽo, nhìn qua mọi người rồi cao ngạo nói:

- Lấy tuyệt học của Đại Hạ cổ hoàng triều trao đổi với các ngươi đã là may mắn lớn của các ngươi rồi.

- Việc ngươi tình ta nguyện, chẳng lẽ cũng không suy nghĩ được, đây không phải là thái độ trao đổi bình đẳng sao?

Tần Chính hờ hững cười nói:

- Yến này không dễ ăn, xem ra chúng ta nên cáo từ thôi.

- Phải, tiếp tục tranh đoạt Thiên Mệnh bảng đi.

Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, sau đó bọn họ đều chậm rãi đứng dậy. Chỉ thấy Tư Khung gõ bàn, khóe miệng hiện lên một tia cười lạnh lẽo:

- Các ngươi…

Đám người Tần Vấn Thiên xoay người nhìn Tư Khung, sau đó thấy Tư Khung ngẩng đầu nhìn bọn họ, lộ ra dáng vẻ tươi cười:

- Nếu tranh đoạt Thiên Mệnh bảng đã bắt đầu thì ta sẽ không khách sáo với các ngươi nữa.

- Không cần.

Giọng nói của Mộ Phong lộ ra vài phần hờ hững, sau đó bước ra, dáng vẻ tươi cười của Tư Khung dần trở nên lạnh lẽo, bờ môi của hắn như lưỡi đao sắc bén:

- Vậy thì gặp nhau ở Thiên Mệnh bảng.

Tiệc rượu không vui tan rã, đám người Tần Vấn Thiên rời đi, đám người Trần Vương, Thạch Phá Thiên đồng ý ở lại.

- Hậu nhân Trần gia, Thạch gia các ngươi đều không tệ. Sau khi trở về hỏi gia tộc các ngươi một chút, có cho phép các ngươi gia nhập với chúng ta hay không, có lẽ một ngày kia, các ngươi có thể sẽ có được phong thái của tổ tiên.

Người trung niên nhìn đám người Trần Vương, mỉm cười nói:

- Tạm thời gác lại việc tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, các ngươi có thể tu hành Đại Hạ tuyệt học trước.

Ánh mắt đám người Trần Vương sáng lên, nếu như tu hành thêm một môn Đại Hạ tuyệt học thì thực lực của bọn họ sẽ càng cường thịnh hơn. Khi đó đủ để đánh bại người khác trên Thiên Mệnh bảng.

Bây giờ, sự tồn tại khiến đám người Trần Vương kiêng kỵ nhất là Tư Khung, thì ra hắn đúng là người ở nơi này.

Trảm Trần cùng Vương Thương cũng đều lở lại, bọn họ là người trao đổi, người trung niên cười nhìn hai người này, bình tĩnh nói:

- Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng lần này, bốn người các ngươi cộng thêm Tư Khung là năm người. Vậy hãy tranh đoạt 5 vị trí đầu bảng đi.

Dứt lời, người trung niên đứng dậy nói:

- Đi theo ta.

Đám người Trần Vương đều đi theo hắn, còn đám người Tần Vấn Thiên thì đã trở lại trong Chu Tước tàn trận, ngồi ngay ngắn ở vị trí của từng người.

- Đám người Trần Vương, Thạch Phá Thiên vẫn chưa trở về, đã xảy ra chuyện gì?

Nội tâm mọi người nghi hoặc, đám người Thiên Cơ lão nhân dường như mơ hồ hiểu rõ một vài chuyện, nhưng cho dù là bọn họ cũng không dễ dàng can thiệp vào chuyện này.

- Thiên Mệnh bảng lần này đã định trước bắt đầu thay đổi mệnh số Đại Hạ.

Thiên Cơ lão nhân thấy tình hình như vậy trong lòng thầm than. Đại Hạ tinh vận là xu thế tất yếu, hoàn toàn không có cách nào thay đổi. Giống như năm đó Đại Hạ bị hủy diệt, Đại Hạ cổ hoàng triều không thể cứu vãn.

Chỉ là Thiên Cơ lão nhân không thể đoán được, Yêu Tinh sinh, tinh vận biến hóa, cuối cùng sẽ dẫn đến thế cục thế nào, vận mệnh của thế lực các chư hầu lại sẽ ra sao?

Lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này sẽ có mấy người chủ đạo mệnh số Đại Hạ trở thành nhân vật vô cùng quan trọng trong tương lai?

Không ai biết, cho dù Thiên Cơ lão nhân hắn có thể quan sát tinh vận nhưng lại không phải tiên tri. Bây giờ, người phù hợp điều kiện nhất với cái gọi là Yêu tinh là thanh niên yêu dị ngồi ngay ngắn ở kia. Trước đây im hơi lặng tiếng nhưng mới bộc lộ tài năng ở lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đám người Trần Vương vẫn chưa xuất hiện làm cho mọi người càng thêm nghi hoặc nhưng đám người Thiên Cơ lão nhân đều vô cùng thản nhiên, lộ vẻ bình tĩnh, khiến mọi người không thể làm gì khác hơn là kiên trì chờ đợi.

Đám người Tần Vấn Thiên cũng bình tĩnh ngồi xếp bằng, chăm chú tu hành. Bọn họ không có cách nào thay đổi ý nghĩ của người khác, chỉ có thể tuân theo ý muốn của bản thân.

Đám người Trần Vương còn chưa trở về, rất có thể là đang tu hành Đại Hạ tuyệt học, điều này làm cho đám người Tần Vấn Thiên cảm nhận được áp lực không nhỏ.

Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần, Vương Thương, thực lực vốn đã tương đối cường đại, bây giờ lại có được tuyệt học, sợ rằng sẽ càng thêm đáng sợ.

Lại qua một vài ngày, rốt cục nơi xa có tiếng gió rít gào, người trung niên lại xuất hiện lần nữa. Phía sau hắn, đám người Trần Vương mỉm cười bước tới, đứng trên thạch đài hư không, tầm mắt quét qua mọi người trong mắt lộ ra khí thế cuồng ngạo không ai bì nổi.

Ánh mắt Tư Khung chuyển qua, nhìn về Thiên Cơ lão nhân nói:

- Đại Hạ thiên mệnh quyết đoán một trận chiều nay, đã là tranh giành thiên mệnh thì mọi người ở đây, chí ở trời cao, ngại gì sống chết, đánh một trận định thiên mệnh.

- Ý của ngươi là chiều nay quyết chiến, sinh tử do mệnh?

Thiên Cơ lão nhân nhìn Tư Khung, bình tĩnh hỏi.

- Đúng vậy, kẻ thua không xứng nhận thiên mệnh.

Ánh mắt Tư Khung nhìn quét về phía năm người Tần Vấn Thiên, ánh mắt sắc bén không gì sánh được.

- Đại Hạ thiên mệnh, chiều nay quyết định.

Trần Vương ngóng nhìn hư không, khí tức trên người không ai bì nổi, ánh mắt hắn quét về phía đám người Tần Vấn Thiên, ngạo khí xông lên tận mây xanh:

- Người yếu, không xứng là thiên mệnh.

- Ý các ngươi thế nào?

Thiên Cơ lão nhân nhìn những người khác hỏi.

Lúc trước, trong cuộc chiến Thiên Mệnh bảng, nếu thua thì chịu thua là được, như vậy có thể giữ lại người ưu tú của Đại Hạ.

Nhưng chiều nay, đám người Trần Vương, Tư Khung cuồng ngôn miễn bàn đến chuyện sinh tử.

Mọi người ở đây nhìn xung quanh chiến đài Chu Tước, nội tâm chấn động tột đỉnh. Bọn họ đều có thể cảmn hận được rõ ràng sự tự tin cường đại trên người Trần Vương, nếu như Thiên Cơ lão nhân gật đầu, đánh một trận chiều nay sẽ trở thành cuộc chiến đấu kịch liệt nhất, tàn khốc nhất trong lịch sử Thiên Mệnh bảng từ trước tới nay!

Lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này vượt qua dự liệu của tất cả mọi người nhưng lại càng làm người ta mong đợi.

Chiều nay ai sẽ là người nắm thiên mệnh của Đại Hạ?

Ánh mắt yêu dị của Tần Vấn Thiên rơi vào người Trần Vương, yêu giáp rực rỡ.

- Hi vọng các ngươi có thể nhớ kỹ hào ngôn lúc này, người yếu không xứng với thiên mệnh. Ta không tin thiên mệnh thì sợ gì chiến đấu?

Giọng của Tần Vấn Thiên lạnh lẽo, yêu dị không gì sánh được, tranh giành thiên mệnh nhưng lại không tin thiên mệnh?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi