THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Vô số ánh mắt đều rơi vào trên chiến đài Chu Tước, ba mươi sáu người, hoặc đứng hoặc ngồi trên thạch đài, phía sau bọn họ đều có hư ảnh Chu Tước lơ lửng lộ ra khí thế hung ác.

Ba mươi sáu người này sẽ là những nhân vật có ảnh hưởng lớn đến tương lai của Đại Hạ, bọn họ sẽ có chỗ đứng trong Thiên Mệnh bảng nếu không bị người khác ép xuống.

Thần sắc của Thiên Cơ lão nhân vẫn bình tĩnh nhìn mọi người, chậm rãi nói:

- Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần, Vương Thương, Tần Chính, Vân Mộng Di, Mộ Phong, Tần Vấn Thiên, Mạc Khuynh Thành, mười người. Chu Tước ngưng tụ hình thể chân thật, trong Chu tước Trận đoạt được nhiều Cổ Vận nhất, mười người các ngươi tạm thời xếp ở mười vị trí đầu.

- Hai mươi sáu người khác, căn cứ vào việc đoạt được bao nhiêu Cổ Vận trong Chu Tước trận, thứ tự tạm thời, Vương Tước mười một, Hoa Thiếu Khanh mười hai...

Thiên Cơ lão nhân vừa dứt lời, mọi người nhìn Chu Tước ở phía sau bọn họ, Cổ Vận mạnh yếu trên trán tạm thời sẽ xếp hạng bọn họ, muốn thay đổi danh sách xếp hạng chỉ có chiến đấu.

- Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng lần này giống như trước kia, từ dưới lên trên, bắt đầu từ người đứng xếp hạng cuối danh sách, khiêu chiến với người xếp hạng phía trước. Thắng, có thể thay thế xếp hạng của hắn, còn có cơ hội tiếp tục khiêu chiến. Bại, vị trí xếp hạng cố định, khóa danh sách khiêu chiến.

Thiên Cơ lão nhân tiếp tục nói:

- Lúc này, ba mươi sáu người các ngươi, người xếp thứ ba mươi sáu, Tiêu Độc, lên chiến đài Chu Tước trước, tùy ý khiêu chiến.

Tiêu Độc chính là người của Cửu Huyền cung Tiêu thị nhất mạch, lần này đến đây tham gia tranh đoạt Thiên Mệnh bảng. Cửu Huyền cung ký thác nhiều kỳ vọng lên người hắn, hơn nữa, hắn cũng không muốn phụ sự kỳ vọng của Cửu Huyền cung, đã thật sự bước vào Thiên Mệnh bảng, mặc dù chỉ vừa đủ giữ được vị trí thứ ba mươi sáu trên Thiên Mệnh bảng.

Chỉ thấy thân ảnh hắn phóng lên, vô cùng tự do rơi xuống chiến đài Chu Tước, ánh mắt sắc bén quét về phía mọi người ở dưới.

Ba mươi lăm người trước mắt, có không ít người hắn đã từng giao thủ qua, đều rất lợi hại. Còn có rất nhiều người hắn có nghe nói đến, đều là những nhân vật đáng sợ, khiêu chiến bất kỳ người nào, hắn cũng không hoàn toàn nắm chắc.

Cuối cùng, ánh mắt Tiêu Độc rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, người này là người mà Cửu Huyền cung hắn muốn bắt, không ngờ người này lại không để ý đến an nguy của học viện Đế Tinh, không chui đầu vào lưới, ngược lại còn đến tham gia đại chiến Thiên Mệnh bảng. Điều càng làm cho người ta kinh ngạc là Tiêu Độc nghe nói Tần Vấn Thiên từng bị Lạc Thiên Thu vũ nhục, về sau phẫn nộ vùng lên mới chiến thắng, giết chết Lạc Thiên Thu.

Khi đó Tiêu Độc hắn đã rất nổi danh ở Cửu Huyền cung, Lạc Thiên Thu không có khả năng đánh đồng với hắn. Mà bây giờ, con kiến hôi ngày trước hắn thậm chí không thèm nhìn qua lại tạm thời được xếp vào mười vị trí đầu, không biết là có thực lực hay chỉ là nhờ vận khí.

Cùng ở trong Chu Tước trận, trừ người đã từng va chạm với Tần Vấn Thiên, bọn họ không biết người khác trải qua như thế nào, Tiêu Độc đương nhiên cũng không thấy Tần Vấn Thiên biểu hiện sự cuồng bạo. Hắn thân là nhân vật thiên kiêu của Cửu Huyền cung, cũng cực kỳ kiêu ngạo, ánh mắt lúc này sắc bén, dường như muốn thử một lần, nếu như thắng được Tần Vấn Thiên, chẳng phải là có thể bước thẳng vào mười vị trí đầu?

Một khi hắn chiến thắng Tần Vấn Thiên, vậy thì tiếp đó cho dù liên tục bị người khác khiêu chiến đánh bại thì hắn cũng không đến mức rơi xuống vị trí quá thấp. Đây là một cơ hội, khí tức của Tần Vấn Thiên chỉ có cảnh Nguyên Phủ tầng tám, cho dù hắn có loại ý chí võ đạo nào đó bước vào cảnh giới thứ hai thì mình cũng có khả năng chống lại.

- Tần Vấn Thiên, bò lên đây.

Ánh mắt Tiêu Độc nhìn Tần Vấn Thiên như một thanh kiếm sắc xuyên thấu qua, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên, ánh mắt yêu dị lướt về phía Tiêu Độc. Trong nháy mắt Tiêu Độc nhìn cặp mắt kia, chỉ cảm thấy nội tâm khẽ run nhưng hắn cũng là nhân vật phi phàm liền ổn định tâm thần, sao có thể để ánh mắt của Tần Vấn Thiên ảnh hưởng đến tâm trạng chiến đấu.

- Không xong rồi.

Trên hư không có người của Cửu Huyền cung, bọn họ không ngờ Tiêu Độc sẽ khiêu chiến Tần Vấn Thiên ở trận chiến đầu tiên. Tận mắt thấy sự việc xảy ra trong Chu Tước trận, mặc dù tu vi của Tần Vấn Thiên chỉ là Nguyên Phủ tầng tám nhưng lại có sức chiến đấu tranh đoạt trong mười vị trí đầu, muốn đánh bại hắn, Tiêu Độc còn kém xa.

Thiên Mộng Ngữ cũng theo người của Thanh Vân các tới, nàng thấy tình cảnh như vậy không khỏi cười lắc đầu, Tiêu Độc này không biết tự lượng sức mình.

Hai người chênh lệch quá lớn, căn bản không phải người cùng một đẳng cấp.

Thân hình Tần Vấn Thiên phóng lên, hạ xuống trên chiến đài Chu Tước, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tiêu Độc. Trong nháy mắt Tiêu Độc chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, đột nhiên phát ra tiếng rít, giống như vô cùng thống khổ.

- Giết!

Tiêu Độc phát ra một tiếng gào thét, ánh sáng Tinh Hồn chói mắt bùng ra, thân hình của hắn xông về phía Tần Vấn Thiên, bàn tay ấn xuống như có cổ ấn sấm chớp rơi xuống, trực tiếp ấn vào trước ngực Tần Vấn Thiên. Nhưng chỉ thấy trước ngực Tần Vấn Thiên như có một luồng lực lượng kinh khủng, khiến chưởng ấn của hắn không có cách nào nhấn xuống được.

- Lực phòng ngự này...

Sắc mặt Tiêu Độc cứng ngắc, hắn cảm giác chưởng ấn của mình đánh vào phòng ngự đáng sợ không gì sánh được, phòng ngự của Yêu thú là cực mạnh, có một chút lực lượng Yêu thú phòng ngự cường đại như Kim Thân Bằng Yêu, Đại Lực Ngưu Yêu, Hoàng Kim Yêu Viên… lực lượng và phòng ngự không biết đáng sợ đến mức nào.

Lúc này Tần Vấn Thiên tạo cho Tiêu Độc cảm giác giống như đang công kích một con yêu thú đáng sợ, rung chuyển không nổi.

Tiêu Độc giương mắt nhìn lên, thấy một đôi mắt yêu lạnh lẽo, một luồng ý lạnh tiến thẳng vào đáy lòng.

- Bành...

Một luồng lực lượng kinh khủng đánh vào trước ngực, Tiêu Độc chỉ cảm thấy xương ngực vỡ vụn, thân thể hắn bay thẳng ra ngoài chiến đài Chu Tước, sau đó mạnh mẽ rơi xuống trên mặt đất, kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra máu tươi. Khi hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên không hề liếc hắn một cái mà đi thẳng về chỗ cũ.

Cảnh tượng như vậy khiến cho Tiêu Độc cảm thấy trong lòng xấu hổ và giận dữ, đây là một cuộc chiến sỉ nhục.

- Tiêu Độc, xếp thứ ba mươi sáu Thiên Mệnh bảng.

Bàn tay của Thiên Cơ lão nhân vung lên, trong hư không một danh sách lộng lẫy treo lơ lửng, phía trên có khắc hai chữ Thiên Mệnh, phía dưới cùng, hai chữ Tiêu Độc khắc rõ ràng, bên trái có số ba mươi sáu.

Tiêu Độc xếp vị trí cuối cùng.

- Tần Vấn Thiên am hiểu lực lượng cùng phòng ngự, người không đạt đến cảnh giới thứ hai của ý chí võ đạo hoàn toàn không cần chiến đấu, không thể lay động được hắn.

Trong lòng mọi người thầm nói, Tần Vấn Thiên có thể chiếm giữ mười vị trí đầu tiên dù chỉ bước vào Nguyên Phủ tầng tám là vì có sức chiến đấu như vậy.

Lập tức, lại có một bóng người bước lên chiến đài Chu Tước. Lần này, hắn không khiêu chiến người xếp hạng quá cao mà khiêu chiến cường giả xếp hạng gần sát hắn nhưng kết cục vẫn là thất bại, chỉ có thể cố định ở vị trí ba mươi lăm.

Chiến đấu tiếp tục tiếp diễn, thân ảnh trên chiến đài Chu Tước càng ngày càng mạnh. Sau đó đến Huyền Yên của Huyền Nữ điện cũng thất bại, đứng vị trí hai mươi, trong khi xếp hạng lúc trước của nàng là mười bảy, có nghĩa là thứ hạng của Huyền Yên hạ xuống ba bậc.

Tiếp đó là xếp hạng thứ mười chín Bằng Triển, hắn khiêu chiến Âu Dương Cuồng Sinh xếp hạng thứ mười bảy.

Mà kết cục chiến đấu khiến người ta có chút bất ngờ là Tinh Hồn của Âu Dương Cuồng Sinh có ưu thế tuyệt đối, hơn nữa hắn lĩnh ngộ ý chí võ đạo hỏa diễm cảnh giới thứ hai, cộng thêm lực huyết mạch. Hắn chiến thắng Bằng Triển, tạm thời giữ vị trí mười bảy, còn xếp hạng của Bằng Triển thì lại cố định ở vị trí mười chín.

Về sau, Yêu Quân xếp hạng thứ mười tám bước lên chiến đài Chu Tước, ánh mắt của hắn quét nhìn thân ảnh phía dưới, thần sắc lộ vẻ khó coi.

Lần này Yêu Quân mang nhiều kỳ vọng với việc tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, cố gắng lọt vào mười vị trí đầu. Nhưng bây giờ nhìn qua những người còn lại, hắn lại có loại cảm giác hãi hùng khiếp vía.

Mười vị trí đầu: Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần, Vương Thương, Tần Chính, Vân Mộng Di, Mộ Phong, Tần Vấn Thiên, Mạc Khuynh Thành.

Mười người này vốn đã rất cường đại, mặc dù là Tần Vấn Thiên hắn cũng tự mình nhìn thấy sự đáng sợ của đối phương, người có khả năng yếu hơn lại là Mạc Khuynh Thành.

Sau đó xếp hạng từ mười một đến mười bảy theo thứ tự là: Vương Tước, Hoa Thiếu Khanh, Yến Thành, Lý Ngọc, người mặc áo bào đen, Lãnh Hồng, Âu Dương Cuồng Sinh.

Vương Tước, Hoa Thiếu Khanh, Yến Thành, Lý Ngọc, trừ Hoa Thiếu Khanh ra, ba người khác xếp hạng trước đều cực kỳ đáng sợ, đều thuộc mười vị trí đầu, tuy bây giờ đã bị gạt ra nhưng không có nghĩa là bọn họ yếu.

Còn người mặc áo bào đen, Lãnh Hồng đều là nhân vật hắc mã (*), hắn cũng xem qua bọn họ chiến đấu, rất mạnh. Còn Âu Dương Cuồng Sinh vừa rồi đã tận mắt nhìn thấy hắn chiến đấu với Bằng Triển, hắn không nắm chắc có khả năng chiến thắng Âu Dương Cuồng Sinh.

Hít sâu một hơi, ánh mắt Yêu Quân cuối cùng rơi vào người mặc áo bào đen, thực lực cụ thể của người mặc áo bào đen vẫn thần bí, chỉ có thể đánh cuộc một trận trước.

- Ngươi.

Ánh mắt của Yêu Quân nhìn thân ảnh người mặc áo bào đen, trên người hắn tràn ngập một luồng yêu khí đáng sợ, bàn tay như hóa hình biến thành Yêu chưởng, lại có chút giống như Yêu Thần Biến của Tần Vấn Thiên, chỉ là không bá đạo như Yêu Thần Biến.

Thân ảnh người mặc áo bào đen phóng lên rồi hạ xuống chiến đài Chu Tước, ma khí trên người quay cuồng không ngớt, người này tu hành ma công, đã không còn là chuyện bí mật.

Bây giờ, tu vi cảnh giới của người mặc áo bào đen đã là Nguyên Phủ tầng chín, so với lần đầu tiên Tần Vấn Thiên nhìn thấy thì mạnh hơn rất nhiều.

Trận chiến này, Tần Vấn Thiên cũng có chút quan tâm, đối với thân phận của người mặc áo bào đen, hắn vẫn luôn hiếu kỳ.

Thân thể Yêu Quân yêu hóa tạo cho người ta một loại cảm giác khủng bố, còn người mặc áo bào đen càng bá đạo hơn, hắn phóng thích ra luồng khí ma đạo. Xung quanh thân thể hai người đều có khí lưu cuồng bạo.

Từng tiếng hô truyền ra, Yêu Quân phóng thích Tinh Hồn, tất cả đều là Yêu Thú Tinh Hồn, tăng độ công kích, tốc độ của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã đánh tới người mặc áo bào đen.

Người mặc áo bào đen không tránh không né, chỉ đánh về phía trước, Yêu Quân thấy vậy thì thần sắc khựng lại sau đó ánh mắt lóe lên ý cười lạnh lùng.

- Giết!

Yêu mang đáng sợ xuất hiện trong lòng bàn tay, trực tiếp ấn giết, tốc độ công kích của hắn lúc này dĩ nhiên đã bạo phát, trong nháy mắt đánh trúng người mặc áo bào đen. Cảnh này khiến thần sắc mọi người khựng lại, ánh mắt Yêu Quân cũng hơi đình trệ, ngẩng đầu nhìn người mặc áo bào đen, lộ ra một tia nhìn khiếp sợ.

Tu hành ma công… là nữ nhân?

Yêu lực cuồng bạo xông vào cơ thể đối phương nhưng chỉ thấy ánh mắt người mặc áo bào đen vô cùng lạnh lẽo, giống như không có việc gì, chưởng ấn màu đen trực tiếp ấn ra ngoài, ma chưởng đáng sợ in lên như có một luồng Yêu khí đánh thẳng lên đầu Yêu Quân. Một tiếng vang ầm ầm, trong nháy mắt Yêu Quân bị đuổi giết.

Thần sắc người mặc áo bào đen hiện lên một luồng ánh sáng lạnh, sau đó không nói một lời nào bước xuống chiến đài Chu Tước.

- Vừa rồi, hắn chuyển hóa Yêu khí đánh vào cơ thể trở thành đòn công kích của mình sao?

Mọi người thấy một đòn kia vô cùng chấn kinh, công kích của Yêu Quân đúng thật là đáng sợ nhưng hắn ta không những không để ý mà còn chuyển hóa Yêu khí thành lực lượng công kích của bản thân, đây là thủ đoạn bá đạo cỡ nào.

Người này rốt cuộc là ai?

Vì sao hắn nổi giận liền giết Yêu Quân!

Vẻ mặt người của Thiên Yêu tông xanh mét, Yêu Quân xếp hạng thứ mười ba ở Thiên Mệnh bảng lần trước, bây giờ lại bị đánh bại và giết chết. Đừng nói đến mười vị trí đầu, ngay cả cơ hội chạm đến mười vị trí đầu hắn cũng không có.

Đại chiến Thiên Mệnh bảng lần này thật quá kịch liệt!

***

(*) Hắc mã: Không lường được thực lực.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi