THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 760

Tôn đạo vậy mà vì cậu ta nguyện ý cắt đứt với nhà họ Trần?

Vậy mà ép Trần Yên Nhiên quỳ xuống xin lỗi bọn họ?

Mẹ kiếp chuyện này có hơi dọa người.

“Hửm? Mấy người này không phải là người vừa rồi Vu tổng ra mặt bảo vệ bọn họ hay sao?”

Có người đi tới bên này, nhận ra đám người Vương Bác Thần.

“Có ý gì?”

Người ở bên khác chạy tới thấp giọng nói: “Vừa rồi, vợ của Mộc Lai – Trần Hương Lan là xảy ra xung đột với mấy người này, kết quả nhà họ Hồ, nhà họ Ngô của thành phố Hà Châu đều đứng ra bảo vệ, không tiếc xé rách mặt với nhà họ Trần. Đồng thời, Vu tổng của nhà họ Vu ở thủ đô còn trực tiếp muốn cắt đứt tất cả hợp tác với nhà họ Trần, còn cả nhà họ Giang ở thủ đô.”

“Cái gì? Mấy người này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao lại trâu bò như vậy? Bây giờ Tôn đạo và Trần Tiểu Băng cũng đang bảo vệ bọn họ. Sao chưa từng nghe nói nhân viên tầm cỡ như Vương Bác Thần.”

“Chắc là Vu tổng đã đánh tiếng, Vương Bác Thần này đã cứu ba và mạng của con gái của Vu tổng.”

“Thì ra là như vậy, chẳng trách.”

Vừa nói như vậy, mọi người đều hiểu rồi.

Nếu Vu Chiến đã đánh tiếng, vậy thì có thể nói thông rồi.

“Điều quan trọng nhất, còn là tôi nghe nói, công ty Hoa Nguyện của Triệu Thanh Hà đó, phụ trách việc xây dựng thành phố mới ở thành phố Hà Châu, gần như bao thầu tất cả dự án. Các người nói xem, một người phụ nữ như vậy có thể lấy được nhiều tài nguyên như vậy, chứng tỏ điều gì?”

“Ý của ông là thần chủ ủng hộ sao?”

Thông tin này giống như một tiếng sét nổ vang, khiến mọi người sững sờ.

“Chuyện, chuyện này không thể nào? Thần chủ sẽ ủng hộ Triệu Thanh Hà sao? Cô ta chỉ là một người phụ nữ của gia đình tầm thường, công ty Hoa Nguyện trước đây là một công ty nhỏ.”

“Tôi cũng chỉ là suy đoán như vậy, cụ thể cũng không rõ. Có điều Vương Bác Thần trước đây là làm lính, nói không chừng đã nhờ quan hệ của bên đó.”

“Lời này tốt nhất vẫn là đừng truyền lung tung, một khi xảy ra vấn đề gì, chúng ta không chịu nổi trách nhiệm này.”

Một vài người thấp giọng nói chuyện riêng.

Nếu nói thần chủ quan tâm Triệu Thanh Hà, bọn họ không tin.

Nhưng nếu Vương Bác Thần nhờ quan hệ của chiến hữu, vậy thì chưa chắc.

Vào lúc này, đám người của nhà họ Trần bao bọc ông cụ Trần – Trần Quốc Vinh và bà cụ Trần đi ra.

“Ba, Trần Ngọc vừa trở về thì đại náo bữa tiệc mừng thọ của ba, còn đánh con và Lai.”

Trần Hương Lan đỡ ông cụ Trần, thêm mắm dặm muối mà nói, vết tát trên mặt rất rõ.

Mộc Lai ở bên cạnh giả bộ vẻ vô tội, nói: “Ba, ba đừng nghe Hương Lan, chị cả vừa trở về, chịu ấm ức nhiều năm như vậy, trút giận lên người bọn con cũng bình thường.”

Bà cụ Trần hừ lạnh nói: “Cô cả là luôn xem thường vợ bé như mẹ, vừa trở về thì nổi đóa, xem ra mấy mẹ con chúng ta không ở được nữa rồi.”

Trần Hương Lan lau mấy giọt nước mắt cá sấu nói: “Mẹ, mẹ đừng giận, con không chọc chị cả tức giận, đều tại con mau mồm, nhắc đến chuyện năm đó, chị cả dạy dỗ con cũng là nên thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi