THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 761

Mấy người anh một câu tôi một câu, hai ba câu thì đổ hết mọi chuyện lên người Trần Ngọc.

Ông cụ Trần lạnh mặt, nhìn sang Trần Yên Nhiên với cái mặt sưng thành đầu heo.

“Yên Nhiên bị làm sao thế? Một đứa trẻ như con bé, nó là cháu gái của chị cả, lẽ nào chị cả ngay cả Yên Nhiên cũng không tha sao?”

Trần Hương Lan trực tiếp bật khóc, nói: “Ba, sau này bọn con dọn ra ngoài, nếu chị cả trở về rồi, chắc chắn sẽ không tha cho bọn con.”

Mộc Lai nhỏ giọng nói: “Ba, anh cả là anh ruột của chị cả, Yên Nhiên là cháu gái ruột của chị cả, chị ấy cũng nhìn không thuận mắt, càng đừng nói tới Hương Lan và con.”

Sắc mặt của Trần Quốc Vinh càng lạnh lẽo.

Sắc mặt của bà cụ Trần không thân thiện nhìn sang đám người Trần Ngọc, vẫy tay nói với Trần Yên Nhiên: “Yên Nhiên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bà nội làm chủ cho cháu.”

Nhìn thấy đám người ông cụ Trần đi ra, Trần Yên Nhiên lập tức bật khóc, giống như chịu ấm ức rất lớn, trực tiếp lao tới quỳ ở trước mặt ông cụ Trần và bà cụ Trần, ôm đùi khóc: “Ông nội, ông phải làm chủ cho cháu, cháu chỉ nói một câu bọn họ là tới ăn ké thì bị đánh, còn ép cháu quỳ xuống xin lỗi. Cháu chỉ không cẩn thận đạp cô một cái, cháu đã xin lỗi cô rồi, bọn họ vẫn không chịu tha cho cháu.”

Trần Hương Lan nhân cơ hội nói: “Yên Nhiên à, cháu cũng đừng cảm thấy ấm ức, người cô này của cháu năm đó là cô cả của nhà họ Trần, uy phong hơn cháu nhiều. Vừa rồi ngay cả cô cũng bị đánh, còn nói cô là con vợ bé sinh ra, ngay cả tư cách quỳ xin lỗi cũng không có.”

“Vinh, rốt cuộc chuyện gì?”

Sắc mặt của ông cụ Trần tái xanh, nhìn sang Trần Vinh.

Trần Vinh ngoan ngoãn nói lại một lượt đầu đuôi sự việc, đương nhiên đổ tất cả lỗi lên gia đình của Trần Ngọc.

“Ba, con không dám chọc Ngọc, em ấy bây giờ rất uy phong. Con rể của em ấy – Vương Bác Thần từng cứu mạng của ba và con gái Vu tổng, vừa rồi hình như còn uy hiếp em rể Mộc Lai quỳ xuống đúng chứ? Nếu không quỳ Vu tổng người ta sẽ không hợp tác với nhà họ Trần chúng ta nữa. Vừa rồi còn bắt con và Yên Nhiên quỳ, nếu không quỳ đám người Tôn đạo không hợp tác với nhà họ Trần chúng ta nữa. Con một câu cũng không dám nói. Con rể của người ta rất giỏi, một câu thì có thể khiến nhà họ Trần chúng ta chết.”

“Ba, không phải như vậy.”

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Nghe thấy những lời này, Trần Ngọc cũng sốt ruột rồi, vừa rồi rõ ràng là bọn họ kiếm chuyện trước.

Hai mắt của ông cụ Trần nhìn chằm chằm Trần Ngọc, đáy mắt vụt qua một tia thần sắc phức tạp, tức giận nói: “Ai là ba mày? Ai cho mày trở về? Mày quỳ xuống cho tao!”

Vương Bác Thần vừa muốn lên tiếng thì bị Trần Ngọc cản lại.

Trần Ngọc đưa Dao Dao cho Vương Bác Thần bế, sau đó không nói một câu, từ từ đi về phía ông cụ Trần.

“Mẹ, mẹ không cần quỳ, nếu nơi này không chào đón chúng ta, chúng ta đi!”

Triệu Thanh Hà đi kéo Trần Ngọc lại bị Trần Ngọc đẩy ra.

“Ba, bọn họ thật hung dữ, đừng để bọn họ bắt nạt bà ngoại.”

Dao Dao bị dọa phải vùi mặt ở cổ của Vương Bác Thần, đứa trẻ này đã bị người của nhà họ Triệu dày vò để lại bóng ma tâm lý rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi