THẦN MA HỆ THỐNG

Vị mặt chữ quốc kia là một trong hai thủ lĩnh quân kháng chiến, Lưu Vân Phong, mà cái tên khôi ngô cao ráo kia là Trương Kim Hòa.

Hai người này bình thường không hợp nhau, vẫn luôn đâm sau lưng nhau không ngừng, vì tranh đoạt quyền khống chế mấy tòa thành thị mà bọn họ cũng có từng trận chiến tranh quy mô không nhỏ. Nhưng chỉ cần gặp một chuyện nào đó khiến cho bọn họ cảm thấy được nguy cơ, thì lập tức lại hợp lại thành một đoàn, quan hệ song phương trở thành mình hữu.

Trương Kim Hòa cũng nhìn về đám quân đoàn máy móc trông đông nghìn nghịt kia, da đầu run lên liên hồi rồi nói

- Bộ đội của ta nếu chính diện chiến đấu thì hẳn sẽ không phải là đối thủ của máy móc đâu.

Lưu Vân Phong cắn răng, hung ác nói:

- Thiên đô hoàng thành thực là quá thâm hậu, cũng không biết tên Nhạc Trọng kia dùng cách gì mầ tiêu diệt được Nguy Minh Thanh, còn có thể thuận lợi tiếp nhận được tài sản để lại của Hoàng thành nữa, chó chết thật!

Sau khi Nhạc Trọng chiếm được Thiên đô hoàng thành thì phong tỏa tin tức, đám người quân kháng chiến không thể nào biết được bên trong Hoàng thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ có thể thông qua những thành thị mà Nhạc Trọng tuyên bố tình hình mà thu hoạch tin tức mà thôi.

Trương Kim Hòa chậm rãi hỏi lại:

- Làm gì bây giờ?

Trong mắt Lưu Vân Phong hiện lên một tia điên cuồng:

- Để cho bọn họ tiến vào trong thành phố, chúng ta có tới 50 vạn đại quân, nếu như cùng hợp lực, không sợ sinh tử, ắt có thể tiêu diệt đám người máy này.

Trương Kim Hòa nghe thế thì nhíu mày, chỉ cảm thấy cái tên Lưu Vân Phong này thực là điên quá rồi, hắn mang theo binh đi, thì hẳn là phải biết được 50 vạn quân kia có cái trình độ gì.

50 vạn quân kia nếu như ở trong chiến đấu với 3000 người trong một quân đội được huấn luyện nghiêm ngặt, trang bị tốt thì hẳn là thua nhiều thắng ít, cho nên hắn cảm thấy đi theo cái tên điên này thực sự là không có tiền đồ rồi.

Chẳng qua Lưu Vân Phong trên phương diện là một tên vô năng, chỉ là hắn có thể lôi kéo lòng người được, trong tay hắn có số quân còn nhiều hơn cả so với Trương Kim Hòa nữa.

Trương Kim Hoàn cũng chả thèm tranh luận gì với Lưu Vân Phong nữa, chỉ nhìn về quân đoàn người mày ở bên ngoài thành kia mà nhíu mày thôi:

- Bọn chúng rốt cuộc chờ cái gì chứ?

Đúng lúc này, từng con ruồi máy chậm rãi tản vào bên trong Hỏa Nha thành, từng nơi hẻo lánh dều có mặt chúng, từng đôi mắt kép bằng điện tử nhìn những tên chiến sĩ thương thủ.

- Đó là! Không xong! Mau trốn đi!

Trương Kim Hòa cũng làm một tên ngũ giai cường giả, hắn cũng có được thân thể tố chất vô cùng đáng sợ, một con ruồi điện tử từ một khoảng cách 100m bay tới, ánh mắt hắn đảo tới con ruồi kia, chỉ kịp biến sắc rồi quát lớn một tiếng!

- Tấn công!

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, theo mệnh lệnh lạnh lùng của Nhạc Trọng, đám người máy chiến đấu rậm rạp ở ngoài thành kia đều bóp cò súng điện tử, bắn lên hư không, trực tiếp bắn xuyên qua từng tên thần thương thủ, trực tiếp bắn nát đầu luôn...

Hai người Lưu Vân Phong cũng bị nhắm tới, mà lại là trọng điểm, hơn mười đạo quang mang điện từ pháo bắn tới, trực tiếp bắn nát cơ thể của Lưu Vân Phong với hơn mười người đứng ở xung quanh hắn,

Trương Kim Hòa cũng phản ứng vô cùng nhanh, hắn ngay khi phát hiện được đám ruồi điện tử kia thì cũng hiểu được tình thế bất ổn rồi, thân thể khẽ lao đi, nhanh chóng biến mất khỏi nơi đó, đại lượng pháo điện từ bắn thẳng vào nơi hắn đứng khiến cho nơi đó thủng hẳn ra cả một cái lỗ lớn.

Chỉ một lần công kích mà toàn bộ đám chiến sĩ tinh nhuệ bên trong Hỏa Nha thành cuối cùng tử thương thảm trọng, người máy mà Nhạc Trọng ở trong thì dẫn đầu toàn quân đoàn, chậm rãi bước đi tới hướng cửa thành, vừa đi vừa bắn súng liên hồi.

Lâm Huyền cầm lên một khẩu súng, trực tiếp bắn chết một tên binh sĩ quân kháng chiến:

- Phản thôi! Mọi người cùng giết chết đám phản quân này, dùng đầu của bọn chúng để đổi lấy công huân, ai muốn thăng quan phát tài thì đi theo ta.

- Phản!

- Phản!

- Giết hết đám cẩu quân phản tặc kia!

- ......

Rất nhiều chiến sĩ tay cầm mộc mâu bị bắt đi lên tuyến đầu cũng gào thét, nhặt vũ khí lên gia nhập vào đoàn người giết phản quân.

- Các người đang làm gì thế?

- Các người là một đám ngu xuẩn. Chúng ta là quân đội vĩ đại đã giải phóng các ngươi ,thế mà các ngươi lại dám động thủ với chúng ta, đúng là lấy oán trả ơn...

- .........

Đám phản quân kia tựa như bị tập kích, lâm vào trong hỗn loạn, song phương vừa chém giết vừa mắng chửi nhau liên hồi.

Nhạc Trọng thấy được một cảnh hỗn loạn trong thành thì cũng không để ý cho lắm:

- Nội chiến sao?

Một trận này, Nhạc Trọng mang theo năm vạn quân đoàn người máy đầy đủ võ trang, tiến tới chiếm đóng Hỏa Nha thành, thế quân khổng lồ như thế, đánh bại đám phản quân này thì không vấn đề, nhưng nếu như không giết chết những cái tên đang chạy trốn tứ phía kia cho hết đi thì quả là phiền toái rồi, bởi bọn giết mãi mà không hết.

5000 người máy dưới lệnh của hắn biến thành một mũi đao nhọn đâm thẳng vào Hỏa Nha thành.

5000 chiến binh cơ giới kia tham dự vào chiến đoàn, thực không thể nghi ngờ gì nữa, đám phản quân trực tiếp tan tác, nơi nơi đều là những kẻ chạy tán loạn, đám phản quân bị chính quân mình đạp lên, tử thương vô cùng nhiều.

- Đại thế đã mất rồi!

Trương Kim Hòa nhìn những tên phản quân hỗn loạn bên trong Hỏa Nha thành lập tức thở dài, quay người mà bỏ chạy.

Lúc này xu thế tan tác của đám phản quân đã hiện ra, Trương Kim Hòa là ngũ giai cường giả thì cũng chỉ có thể phá hủy được khoảng trên trăm người máy là cùng, cho nên căn bản không thể nào ảnh hưởng được đển chiến cuộc.

Trong Hỏa Nha thành, cửa thành mở ra, từng tên phản quân vô cùng chật vật hướng về bên ngoài bỏ chạy.

- Đừng a!

Một tên tướng lĩnh vừa mang theo bộ hạ của hắn lao ra ngoài, thì tuyệt vọng vô cùng khi thấy ở bên ngoài thành vô số người máy tay cầm súng điện từ đang lạnh lùng chỉ thẳng vào bọn họ.

Một khắc sau, từng đạo pháo điện từ ở bên kia tựa như những hạt mưa bay thẳng tới đám quân bên này, những tên chiến sĩ phản quân bên này đang láo nháo thì bị những đạo pháo điện từ xuyên thẳng qua thân thể, khiến cho thân thể nát bét ra, máu me bắn tung tóe.

- Thật là một kẻ độc ác! Hắn thực muốn đuổi tận giết tuyệt đây mà!

Trương Kim Hòa đi theo đám phản quân kia, khi thấy mấy trăm người ở hướng kia bị những pháo điện từ làm thịt chỉ trong vài chớp mắt, thì trong lòng hắn không khỏi ngừng lại, trong đó hiện lên một tia sợ hãi, hiển nhiên Nhạc Trọng không đưa toàn bộ quân lực vào trong thành mà phái quân ba vây toàn thành để có thể hốt gọn đám phản quân này 1 lần và mãi mãi.

Một đám người cố ý tới một nơi khác để phá vây nhưng kết quả cũng không hề khác, từng đạo pháo điện từ đưa bọn chúng sang thế giới bên kia ngay lập tức, khiến cho những kẻ này đều cảm thấy tuyệt vọng không thôi.

- Vứt bỏ vũ khí, đầu hàng không giết!

- Vứt bỏ vũ khí, đầu hàng không giết!

- ....................

Đúng lúc này những kẻ chiến đấu cùng đám máy móc bỗng lên tiếng chiêu hàng, khiến cho những kẻ đã bị ép đến cùng, vốn muốn đánh cược liều chết kia cuối cùng sụp đổ, nhao nhao quỳ xuống xin hàng.


Bình luận


H
Hoang Lien
28-03-2023

truyện hay hệ thống hợp lý

G
Gà phiêu Lưu
28-03-2023

Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z

T
Thuy Nguyen
28-03-2023

Ước gì là dam my

T
Thuy Nguyen
28-03-2023

Hu huhu ko phải dam my

Truyện đang đọc

Báo lỗi