THẦN MA THIÊN TÔN

- Có thể tăng cường Thiên Địa Đạo Nguyên trước.

Ninh Tiểu Xuyên lấy Địa Tinh ra cầm trong lòng bàn tay, tiếp tục tu luyện.

Tuy đã đạt tới Thượng Cảnh Thiên trung kỳ nhưng Ninh Tiểu Xuyên không hài lòng ở đó, tiếp tục tu luyện xung kích cảnh giới cao hơn, để có được sức mạnh lớn hơn.

Trong Địa Tinh thai nghén một lượng cực lớn đại địa chi khí, cầm trong tay giống như cả một ngọn núi lớn vậy.

Thi triển Địa Kinh, hấp thụ đại địa chi khí, tham ngộ Đại Địa Quy Tắc, thời gian dần trôi đi.

Trong lúc Ninh Tiểu Xuyên tu luyện, đại yêu của các đại yêu tộc, bao gồm Thú vương các lộ thi nhau tiến lại gần trung tâm tinh cầu tím, muốn xông vào vén bức màn bí mật trong đó.

Chúng cảm thấy chắc chắn trên tinh cầu có bảo tàng của yêu tộc.

Nhưng tất cả đều thất bại, thậm chí có ba vị đại yêu đã chết, bị đóng băng đến chết trong tầng đại khí của tinh cầu.

Tinh cầu tím quả thực quá băng giá, với tu vi của đại yêu cũng không thể ngăn chặn được. Khi gặp phải hàn lưu thì lập tức sẽ bị đông cứng thành tảng băng.

Sau đó một số Thú vương cường hãn của yêu tộc dựa vào sức mạnh của chí tôn khí xông vào tầng đại khí màu tím, nhưng vẫn không thể đặt chân lên tinh cầu mà phải lập tức tháo chạy trở ra.

Theo như chúng nói, trên tinh cầu tím dường như không có lục địa mà chỉ có một tầng sương mù màu tím, không bao giờ tiêu tan.

Kết quả này đương nhiên mọi người không tin được, vẫn có người tiến tới thăm dò tinh cầu. Nhưng tin tức mang về vẫn là như vậy – tinh cầu tím căn bản chỉ là một quả khí cầu ở thể khí, không có lục địa, không có mặt đất.

Cũng có một số Thú vương nói ở trung tâm tinh cầu chắc chắn có ẩn giấu một bí mật lớn. Nhưng cần đến gần trung tâm thì càng lạnh giá, đến cả Thú vương cũng không thể vào được trung tâm tinh cầu.

Một số đại yêu khác thì đang tìm cách thoát khỏi không gian này.

Không gian này quá quỷ dị, tách biệt hẳn với thế giới, nếu không ra ngoài được thì đó sẽ là sự đả kích cực lớn đối với các đại yêu tộc.

Trong đó một vị đại yêu tinh thông thần thông không gian, tìm được một con đường còn lại từ thời Viễn Cổ, có thể trực tiếp tới ngoại giới.

Có người phân tích, trong quá khứ xa xưa, không gian này mới thật sự là Yêu Tộc Thánh Quốc, nhưng không biết vì lý do gì mà không gian này bị phong tỏa dưới lòng đất, đến tận bây giờ mới lại xuất hiện.

Trong không gian này chắc chắn có tồn tại thứ cấm kỵ nào đó!

Nếu đã tìm được cổ đạo thông tới ngoại giới, các đại yêu tộc cũng không còn hoảng loạn nữa, trở nên ổn định hơn.

Vì Phạm Hống Yêu Hoàng đang bế quan tu luyện nên mọi việc lớn nhỏ đều do trưởng tử của Phạm Hống Yêu Hoàng là Chân Hống Vương chủ trì, dẫn các yêu thú, huyền thú xây dựng lại Yêu Tộc Thánh Quốc trong không gian này.

Khi Yêu Tộc Thánh Quốc được xây dựng lại cũng chính là ngày Yêu Hoàng tế điện.

Cũng không biết tu luyện bao lâu, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng hấp thụ hết đại địa chi khí trong Địa Tinh, chuyển hóa thành Đại Địa Quy Tắc, hấp thụ vào trong Thiên Địa Đạo Nguyên.

1 vạn 4400 đạo quy tắc.

Thượng Cảnh Thiên đỉnh phong!

Tinh thạch hình quả trám cỡ bàn tay biến thành cát vụn, chảy xuống qua kẽ tay Ninh Tiểu Xuyên.

Đại địa chi khí trong Địa Tinh đều được hấp thụ, chuyển hóa thành Đại Địa Quy Tắc.

Tăng hơn một vạn đạo Đại Địa Quy Tắc, rút ngắn cho Ninh Tiểu Xuyên mười năm khổ tu, trực tiếp đạt tới Thượng Cảnh Thiên đỉnh phong.

Hắn nhẩm tính thời gian, lần tu luyện này mất ít nhất phải kéo dài nửa năm.

Nhưng cũng rất đáng, tăng cường được tu vi một cách rõ rệt. Các tu sĩ khác dù có tu luyện mười năm cũng chưa chắc tu luyện được từ Thượng Cảnh Thiên sơ kỳ tới đỉnh phong.

- Nếu lấy được viên Địa Tinh trong tay Đàn Càn hòa thượng thì tốt rồi!

Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu nhắm vào Đàn Càn hòa thượng.

Thoát khỏi trạng thái bế quan, Ninh Tiểu Xuyên đứng trên tảng thiên thạch, nhìn về phía tinh cầu tím. Một lần nữa hắn cảm nhận được rõ ràng khí tức của Tử Kim Hoàng Chủ giống hệt với khí tức của bộ xương cốt Thứ Thần ở trong Táng Thần Sơn.

Chắc chắn có liên quan tới Tử Kim Hoàng Chủ!

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, với tu vi hiện nay, cho dù có lao vào tinh cầu tím thì cũng rất nguy hiểm, không cẩn thận còn có thể mất mạng.

- Ủa?

Mắt Ninh Tiểu Xuyên bỗng sáng lên, hắn thấy trong tầng khí bên ngoài tinh cầu ẩn hiện một chấm đen nhỏ.

Thứ gì vậy?

Ninh Tiểu Xuyên lưỡng lự một chút rồi đứng lên Ma Kiếm, biến thành một đạo lưu quang bay về phía tinh cầu.

Tuy tinh cầu tím ẩn tàng nhiều nguy hiểm, nhưng vùng ngoại vi thì hắn vẫn dám xông vào.

Tuy cách vài vạn dặm nhưng hắn dám chắc chắn vừa rồi hắn không nhìn nhầm. Đúng là có một cái chấm đen bay ra từ trong đám khí. Tuy chỉ lóe qua một cái nhưng thật sự có tồn tại.

Bay tới bên ngoài tinh cầu tím, hàn khí tăng lên gấp chục lần, Ninh Tiểu Xuyên thi triển Diệt Thế Ma Hỏa và Âm Dương Minh Hỏa hình thành hai chiếc hỏa diệm chiến y mới ngăn chặn được hàn khí.

Đứng trên Ma Kiếm, Ninh Tiểu Xuyên thận trọng di chuyển trong đám khói, tránh những đợt hàn lưu thổi tới.

Những đợt hàn lưu đó đều vô cùng khủng bố, thậm chí Ninh Tiểu Xuyên còn nhìn thấy trong hàn lưu là một cỗ thi thể của đại yêu trong một tảng băng. Yêu thi dài tới hơn tám chục mét, giống như một con yêu hùng.

Hắn rất muốn lấy thi thể của con đại yêu đó, luyện hóa huyết dịch và Yêu Nguyên trong người nó, thế nhưng, yêu thi bị đóng băng trong dòng hàn lưu hủng khiếp kia, nếu muốn lấy thì bắt buộc phải tiến vào bên trong dòng hàn lưu.

- Vẫn là không nên tham thì hơn. Không đáng để mạo hiểm. Vì một cỗ yêu thi mà mất mạng thì không đáng.

Ninh Tiểu Xuyên tính toán lợi hại xong chợt nghĩ.

Tìm suốt ba ngày, cuối cùng hắn cũng tìm được cái “chấm đen” kia.

Đó là một tòa tháp sắt đổ nát, giống như một ngọn núi lớn, bên trên có rất nhiều dấu vết, cũng không biết bay trong bóng tối này bao lâu rồi, mang trên nó một thứ cảm giác cổ xưa.

Tuy chỉ là tháp đổ nát nhưng cũng có mười sáu tầng. Nếu không phải đổ nát thì không biết bao nhiêu tầng?

Hai tầng hàn lưu màu tím bọc quanh tòa tháp.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn tòa tháp khổng lồ, trong lòng chấn kinh:

- Có lẽ nó đã ở đây ít nhất cũng mười vạn năm rồi. Khí tức thật cường đại, không biết nó từng là chiến binh của ai?

- Đó là một món chí tôn hoàng khí, nhưng đã bị đánh gãy, trở thành một món tàn khí. Nhưng vẫn là món đồ tốt đó! Đồ tốt!

Thiên Đế Nhận kích động, rất thèm khát một nửa tòa tháp kia.

- Chí tôn hoàng khí?

Ninh Tiểu Xuyên chấn động.

Thiên Đế cũng chỉ để lại thế gian hai kiện chí tôn hoàng khí là Thiên Đế Nhận và Thiên Đế Chung.

Đương nhiên không phải Thiên Đế không luyện ra được Thứ Thần khí, mà là vì Thiên Đế chỉ dùng tám trăm năm đã tu luyện thành thần, phần lớn thời gian đều tu luyện, không dùng nhiều tinh lực cho việc luyện khí.

Tám trăm năm, dù tu vi có thông thiên nhưng muốn luyện ra Thứ Thần khí cũng chỉ là truyện cổ tích.

Thứ Thần sống ở thế gian ít nhất cũng mười vạn năm, có rất nhiều thời gian để luyện khí. Nhưng dù vậy cũng không phải vị Thứ Thần nào cũng luyện được Thứ Thần chiến binh.

Thấy được một món chí tôn hoàng khí ở đây đương nhiên khiến Ninh Tiểu Xuyên vô cùng chấn kinh. Nhưng điều khiến hắn chấn kinh nhất chính là món chí tôn hoàng khí này đã bị ai đó chặt làm đôi.

Thế gian này có thứ gì có thể chặt được Chí Tôn Hoàng Khí?

Lẽ nào là…Thứ Thần chiến binh?

Hôm đó, khi Thiên Đế Nhận nghĩ tới điều này thì hoàn toàn không thể cười nổi nữa.

Nếu thật sự có món chiến binh nào có thể chặt đứt tòa tháp Chí Tôn Hoàng Khí thì chắc chắn có thể chặt gãy Thiên Đế Nhận. Đây là một tín hiệu rất nguy hiểm.

- Lẽ nào trong không gian này từng có trận chiến đấu giữa các cấp bậc Thứ Thần?

Thiên Đế Nhận không còn vẻ ngông cuồng nữa, giọng nói hạ xuống rất thấp.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn tòa tháp khổng lồ, nói:

- Đã lâu như vậy rồi, cho dù là Thứ Thần thì cũng đã chết, chẳng có gì phải sợ. Nhưng hai tầng lưu quang bên ngoài tòa tháp này lại rất phiền phức. Muốn xuyên qua hàn lưu để vào cũng không phải dễ.

- Ngươi muốn làm gì? Đừng làm bừa. Đó là kiện chí tôn hoàng khí đấy. Chủ nhân trước kia của nó chắc chắn là một vị tu vi khủng khiếp. Dù chỉ để lại trong tháp một hai thủ đoạn đơn giản, nhưng chắc chắn không phải tầm hường. Liều lĩnh xông vào thì chết là cái chắc.

Thiên Đế Nhận cảm giác tòa tháp đổ nát không không đơn giản, nếu khí linh chưa chết thì quá nửa là một kiện chiến binh kinh thiên động địa.

Nhưng xem tình hình hiện nay thì dường như khí linh của tòa tháp đã chết rồi.

Thiên Đế Nhận đương nhiên là muốn luyện hóa tòa tháp, hấp thụ binh hồn và tinh khí trong chí tôn hoàng khí, nhưng nó lại dè chừng thủ đoạn mà Thứ Thần để lại.

Nếu trong tháp còn có thứ mà Thứ Thần để lại, nếu tới luyện hóa tòa tháp, chắc chắn sẽ gặp phải đại họa..

- Ta cảm thấy mọi bí mật đều sẽ được tiết lộ trong tòa tháp này. Bắt buộc phải vào một lần.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Vì một cỗ yêu thi, không đáng xông vào hàn lưu, nhưng vì một kiện chí tôn hoàng khí tàn khuyết thì lại đáng thử xem sao.

- A Di Đà Phật! Ninh thí chủ nói không sai. Một kiện chí tôn hoàng khí như vậy, nếu nhân tộc chúng ta không lấy đi lẽ nào lại để cho yêu thú? Phật nói, ta không xuống địa ngục thì ai xuống địa ngục? Cho dù biết rõ nguy hiểm trùng trùng, bần tăng vẫn muốn lấy món tai họa chi binh này đi. Tuyệt đối không thể để rơi vào tay yêu tộc được.

Đàn Càn hòa thượng không biết đã đứng sau Ninh Tiểu Xuyên từ bao giờ, mặt đỏ phừng phừng, vô cùng kích động, nhưng vẫn nói ra những lời chính nghĩa.

Hòa thượng này bình thường thì chẳng thấy đâu, nhưng khi gặp bảo vật thì lập tức nhảy ra, giống như có thể ngửi thấy mùi bảo vật vậy.

Ở phía xa, Hoa Thanh Liên mặc bạch y, đầu đỗi mũ xanh, lưng quấn yêu đới, môi đỏ răng trắng, tuấn mỹ dị thường, bước ra từ trong đám khí tử sắc. Nói:

- Kiện chí tôn hoàng khí này không chạm vào được, ta có thể cảm nhận được từ tòa tháp này tỏa ra khí tức của Thứ Thần.

- Thứ Thần?

Đàn Càn và Ninh Tiểu Xuyên đều giật mình.

Hoa Thanh Liên là Thần Linh chuyển thế, rất nhạy cảm với thần lực. Nếu hắn đã nói trong tòa tháp có khí tức Thứ Thần thì chắc chắn không sai. Vì vậy không khỏi khiến người ta không kìm được mà lùi về phía sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi