THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 852

Giọng nói tuy không lớn nhưng giống như một con dao lạnh. Lãnh Vân và những thuộc hạ của cô đều thay đổi sắc mặt.

Ánh mắt Lãnh Vân nhìn về phía Thiết Ngưng Sương, lạnh lùng nói: “Cô nói cái gì?”

“Cô có dám nói lại lần nữa không?”

Tính tình đại tiểu thư của Thiết Ngưng Sương không thể chịu nổi Lãnh Vân.

Cô ta thấy Lãnh Vân chỉ là thuộc hạ của Tần Thiên mà dám nói chuyện với hắn như vậy nên không nhịn được mà lên tiếng.

Mặc dù cô ta và toàn bộ thành viên đội Thiên Phạt thường xuyên trò chuyện hi hi ha ha với Tần Thiên.

Nhưng trong lòng bọn họ, Tần Thiên là người không thể mạo phạm. Dưới vẻ ngoài hi hi ha ha của họ là sự ngưỡng mộ và kính trọng vô cùng.

Thành thật mà nói, không chỉ Thiết Ngưng Sương, mà cả những người khác, như Mai Hồng Tuyết và Đồng Xuyên, Thiết Tí, đều không thể chịu được thái độ của Lãnh Vân, chỉ là họ không nói ra mà thôi.

Lúc này, đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Lãnh Vân, Thiết Ngưng Sương không hề tỏ ra yếu thế, cười lạnh: “Tôi nói –”

Thiết Ngưng Sương vừa mở miệng, Lãnh Vân trước mặt liền biến mất, một giây sau, cô ta cảm thấy cô mình ớn lạnh, choáng váng.

Lãnh Vân đặt một con tanto phát ra ánh sáng xanh lên trên cổ Thiết Ngưng Sương, cười lạnh nói: “Tiểu muội muội, cô muốn nói gì?”

Chú thích: Tanto là một loại dao găm của Nhật, dài từ khoảng 15-30 cm, thường dùng để đâm, tuy nhiên dùng phần mũi dao để chém cũng khá tốt

Thiết Ngưng Sương mở miệng, không nói nên lời.

“Thả cô ấy ra!”

Sau khi kịp phản ứng, Mã Hồng Đào gầm lên, vung một nhát, rút Miêu đao khỏi vỏ và đặt lên cổ Lãnh Vân.

Thuộc hạ của Lãnh Vân- tiểu đội Ám Ảnh, lao tới và đối đầu với các thành viên của Thiên Phạt.

Lãnh Vân cười lạnh, nhìn Mã Hồng Đào, nói: “Con dao này không tệ.”

“Không biết cô có tin hay không, nếu tôi muốn giết cô, cô sẽ không có cơ hội rút đao”

Nghe Lãnh Vân nói như vậy, Mã Hồng Đào hơi do dự.

Hiện trường nhất thời đông cứng lại.

Sắc mặt Tần Thiên tái nhợt, trầm giọng nói: “Các người muốn tranh chấp nội bộ trước mặt tôi sao?”

“Còn không mau cất đao đi!”

Mã Hồng Đào như phụng thánh chỉ, vội vàng thu đao.

Lãnh Vân hừ lạnh nói: “Anh bảo tôi thu đao là tôi sẽ thu đao sao? Tôi muốn cô ta xin lỗi tôi!”

Thiết Ngưng Sương đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi: “Vậy thì cô từ bỏ đi!”

“Có bản lĩnh thì cô giết tôi đi!”

Lãnh Vân nhìn Tần Thiên, cười lạnh nói: “Đây là tiểu tình nhân của anh sao? Tôi giết cô ta, anh có đau lòng không?”

Tần Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu cô còn làm loạn, tôi sẽ lột trần cô ném cô xuống biển.”

“Anh dám!”

“Cô nghĩ tôi không dám sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi