THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 880

Tình hình này vừa nhìn đã hiểu.

Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết sau khi đi mua sắm về, liền bị đám đua xe này cướp túi đồ. Sau đó, còn vây bọn họ lại.

Hai cô gái tuy tức giận nhưng mà vẫn luôn nhẫn nhịn không ra tay.

Một mặt là vì hai cô đang ở đất nước xa lạ, họ là hai cô gái, không quen thuộc đường xá và con người nơi đây, không thể làm chuyện phạm pháp.

Ngoài ra, chính là hồi sáng lúc họ ra ngoài, Tần Thiên đã dặn bọn họ không được gây chuyện.

Cho nên, bất đắc dĩ, Mai Hồng Tuyết mới gọi điện thoại cho Tần Thiên.

“Thế nào hai mỹ nữ, suy nghĩ xong chưa?”

“Ngoan ngoãn đi uống rượu với anh đây, khiến anh đây vui, không chỉ trả đồ cho các em, muốn gì anh đây cũng mua thêm cho.”

Tên tóc vàng đứng đầu, trong miệng ngậm một điếu xì-gà lớn, ngạo mạn nói.

“Anh Mao, hai cô em này ngon đấy!”

“Nhìn thôi đã không nhịn được mà muốn kết bạn rồi đấy.” Một đám người hô lên.

“Nghe thấy không?”

“Anh Mao kiên nhẫn có hạn, đừng rượu mời không uống lại uống rượu phạt.”

Thấy hai cô cắn răng không nói câu nào, một tên trọc đầu trong đám không nhịn được mà tới kéo cánh tay Thiết Ngưng Sương.

Thiết Ngưng Sương cuối cùng cũng không nhịn được, dùng tay bẻ ngược bàn tay của tên trọc.

Tên trọc hét lên, quỳ một gối xuống.

“Anh Mao, cứu em!”

“Con đàn bà thối này dám động đến em, anh mau xử chết nó đi!”

Ánh mắt tên tóc vàng khẽ run lên, đang định hạ lệnh ra tay.

Mai Hồng Tuyết vội vàng nói: “Tôi đã gọi điện thoại rồi, lão đại của bọn tôi sẽ đến ngay đấy!”

“Tôi khuyên mấy người cẩn thận một chút, lão đại của bọn tôi tính khí không được tốt đâu!”

Nghe lời cô nói vậy, đám người kia cười lớn.

Trong mắt bọn chúng, mấy kẻ da vàng này ra nước ngoài, tên nào tên nấy đều sợ chết. Không tên nào dám đối đầu với bọn chúng.

Bởi vì đằng sau bọn chúng có chỗ dựa lớn.

“Người đẹp, lão đại của cô tới thì bọn anh cũng sẽ xử gọn cả hắn!”

“Các anh em, tóm hai cô em này lại trước đi!”

“Hôm nay mọi người ai cũng có phần!”

Lệnh vừa phát ra, một đám người như lang sói, hú hét lên, muốn bổ nhào về phía Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết.

Đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vang lên.

“Tôi chính là lão đại của họ.”

Giọng nói không lớn, nhưng kẻ nào cũng cảm thấy run sợ. Bọn chúng đồng loạt quay đầu lại nhìn.

Nhìn thấy hai tay Tần Thiên cầm hai túi đồ lớn, giống như một người đàn ông trong gia đình. Bên cạnh còn có một mỹ nữ tuyệt sắc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi