THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 881

Bọn chúng sững lại rồi cười lớn.

“Anh Thiên!” Thiết Ngưng Sương lập tức buông tay của tên trọc ra.

Cô cúi đầu bất an nói: “Xin lỗi, chúng tôi không nên gây chuyện.”

Tần Thiên hừ một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm tên tóc vàng, nói: “Cậu là tên cầm đầu hả?”

“Quỳ xuống, tự phế đi hai tay, tôi sẽ tha cho cậu.”

“Mày nói cái gì cơ?” Tên tóc vàng tức đến bật cười, nói: “Thằng nhãi, mày CMN chắc không phải là hải vương* đấy chứ?”

(*Hải vương: ý chỉ người đàn ông có nhiều bạn gái hoặc phụ nữ có nhiều bạn trai)

“Dắt theo nhiều gái đẹp vậy.”

“Tao nói cho mày biết, hai cô em này, còn có cô em bên cạnh mày nữa, hôm nay đều phải hầu anh đây uống rượu.”

“Sao nào, đặt điều kiện đi.”

Tần Thiên lạnh lùng nói: “Điều kiện của tôi chính là mạng của cậu.”

Tên tóc vàng nghiến răng nói: “Xem ra mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi.”

“Các anh em, bây giờ hãy cho chúng nó chứng kiến sự lợi hại của đội xe đua chúng ta đi!”

“Ra tay đi!”

Mấy tên lái moto đã sớm rú ga với Tần Thiên.

Lúc này tên tóc vàng vừa ra lệnh, mấy tên kia liền đè chân ga xuống hết cỡ, buông tay phanh.

Một chiếc trong đó, gầm một tiếng, rồi trực tiếp lao lên. Sau đó điên cuồng lao về phía Tần Thiên.

Mấy chiếc xe phía sau, lên lái moto rút dao ra, quẹt xuống mặt đất, tóe lửa, lao theo sau.

Hai tay Tần Thiên cầm hai túi đồ lớn, đứng yên bất động.

Lãnh Vân cũng lạnh lùng đứng quan sát, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.

Mãi tới khi một chiếc moto lao tới trước mặt, Tần Thiên nhấc một chân, tùy tiện đạp một cái lên bánh trước.

Ầm một tiếng.

Cả chiếc moto và tay lái đều ngã nhào ra đất. Sau đó, rê trên mặt đất một đoạn, tóe lửa, va chạm vào mấy chiếc xe phía sau.

Ầm ầm ầm ầm!

Mấy chiếc xe phía sau hoàn toàn không tránh được, toàn bộ đều bị đâm phải.

Trong nháy mắt, mấy chiếc moto đều phế.

Tay lái bị chiếc xe nặng nề đè lên người, đau đến khóc thét.

Trong chốc lát, tên tóc vàng và những tên khác đều kinh hãi.

“Thằng ranh, mày là ai?” Tên tóc vàng khiếp sợ hỏi.

Tần Thiên hừ một tiếng, không thèm để ý tới tên tóc vàng.

Hắn nhìn Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết nói: “Tôi đã nói, không cho phép hai người gây chuyện.”

“Nhưng, không nói là khi kẻ khác gây chuyện với hai người thì hai người không được phép phản kích.”

“Châm ngôn của chúng ta, là không gây chuyện nhưng cũng không sợ gây chuyện. Nếu như có người tới gây chuyện với mọi người, vậy thì phải khiến cho bọn chúng phải hối hận vì đã tới thế giới này.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi