THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1201

Đường Băng Vân bây giờ cũng bắt đầu lo lắng theo. Cô nắm chặt lấy tay Ngô Bình, mặc dù cô không nói gì nhưng Ngô Bình hiểu ý của cô. Đường Băng Vân như thể đang nói nếu như vụ làm ăn này lỗ thì anh cần hành động theo lý trí.

Ngô Bình nắm lấy bàn tay nhỏ của cô như thể đang nói rằng đây không phải một vụ làm ăn lỗ vốn.

Sau đó anh nói tiếp: “Sáu tỷ tệ!”

Hoàng Phủ Thiên Quân hiện giờ đã không theo nữa. đùa kiểu gì vậy? Gia tộc Hoàng Phủ mặc dù lắm tiền nhiều của nhưng cũng không thể tiêu hàng tỷ tệ cho một món đồ mình còn chưa biết là gì.

Âu Dương Kim Tôn leo lên lưng hổ nên giờ khó xuống. Gã nhìn sang Hoàng Phủ Thiên Quân, Hoàng Phủ Thiên Quân thấy vậy liền ngoảnh mặt đi, không thèm quan tâm đến gã. Âu Dương Kim Tôn trong lòng thầm chửi, Sau đó bắt đầu do dự. nếu tiếp tục theo thì giá sẽ lên đến bảy tỷ. nhỡ đâu Ngô Bình không tiếp tục tăng giá nữa thì gã sẽ phải gánh bảy tỷ này. Trả bảy tỷ để mua một món đồ mình chưa biết là thứ gì hoàn toàn là chuyện không thể chấp nhận được.

Đường An hỏi lại một lần: “Còn ai ra giá nữa không? Sáu tỷ lần thứ nhất, sáu tỷ lần thứ hai….”

Dừng lại 2 giây, Đường An mới nói tiếp: “Sáu tỷ lần thứ ba, bán! Cậu Ngô, món đồ này đã thuộc về cậu”.

Nói rồi, Đường An cầm chiếc đĩa đưa tới trước mặt Ngô Bình.

Âu Dương Kim Tôn không cam tâm, muốn xem xem dưới lớp vải nhung kia rốt cuộc là thứ gì nên thò tay định vạch lớp vải đó lên.

Nhưng gã vừa thò tay ra thì có một bàn tay khác từ phía sau nắm chặt lấy cổ tay gã, khiến Âu Dương Kim Tôn không thể nào động đậy được. Gã vô cùng kinh ngạc, quay lưng lại thì đã nhìn thấy Ngô Bình.

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Đồ của tôi anh tốt nhất đừng nên động vào”.

Nói rồi, anh hất tay Âu Dương Kim Tôn ra khiến gã lùi lại vài mét.

Âu Dương Kim Tôn mặt vô cùng kinh ngạc và hiếu chiến, lớn tiếng hỏi: “Anh là nhân tiên sao?”

Nghe Âu Dương Kim Tôn nói vậy, vô số người đều kinh ngạc. Bọn họ mặc dù một số người biết Ngô Bình nhưng chỉ biết anh là đại tông ưư Tiên Thiên. Chẳng ai ngờ hiện giờ anh đã trở thành cao thủ nhân tiên.

Ngô Bình cầm lấy chiếc đĩa vàng, không thèm đếm xỉa đến Âu Dương Kim Tôn mà đi tới trước mặt Đường Băng Vân, sau đó mở tấm vải nhung ra.

Mọi người nín thở nhìn về phía đó, trên chiếc đĩa vàng là một cục đá đen sì.

Nhìn thấy cục đá này, Âu Dương Kim Tôn và Hoàng Phủ Thiên Quân đều cười lớn, cười đến nỗi quặn cả ruột. cũng may là họ không tiếp tục theo đến cùng.

“Đúng là ngu xuẩn, bỏ ra sáu tỷ để mua về cục đá!”

Ngô Bình cầm cục đá lên, đưa phần kim loại bên trong ra ngoài, bình thản nói: “Mắt kém thì nên nhìn kỹ một chút”.

Tất cả mọi người đều sững sờ, bên trong còn có thứ gì khác nữa sao?

Ngô Bình khẽ ấn một cái, viên đá liền vỡ vụn, để lộ ra chiếc vòng Phong Yêu Hoàn bên trong. Sau đó, anh dùng chân khí Thuần Dương để đi vào bên trong chiếc vòng. Phong Yêu Hoàn lập tức phát sáng, sau đó bắt đầu nuốt lấy một lượng lớn chân khí của anh.

Bên trong chân khí Thuần Dương của anh có Thuần Dương Tiên lực. Phong Yêu Hoàn hút một phần chân khí của anh xong thì thần niệm của Ngô Bình có thể đi vào chiếc vòng, biến nó thành đồ của anh.

Ngô Bình dùng thần niệm kêu gọi, khiến Phong Yêu Hoàn bay lên không trung, kích thước to ra cỡ trái bóng rổ, phát ra ánh sáng vô cùng đẹp mắt.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi