THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1760

Ngô Bình gật đầu: “Ừm, đi đi”.

Anh lấy ra một viên đan dược, bỏ vào trong bình, đưa cho Đường Băng Vân.

Ngô Bình nhìn theo bóng lưng Đường Băng Vân, ánh mắt thoáng nét u buồn, anh hạ giọng nói: “Băng Vân, dù có phải đi ngược lẽ trời anh cũng phải bảo vệ em bình an vô sự”.

Anh từng bói toán cho Đường Băng Vân, tuổi thọ của cô ấy còn không quá ba năm. Trong ba năm, cô ấy sẽ chết trong đau khổ, hiện giờ anh cũng không tìm ra cách phá giải điều này, trong lòng cảm thấy cực kỳ lo lắng.

“Chủ nhân, sao thế?”, Thần Chiếu đi đến, khẽ hỏi.

Ngô Bình lắc đầu: “Không có gì. Thần Chiếu, ông không cần ở lại đây, ông tu hành ở Địa Tiên Giới lâu rồi, chắc cũng không ít bạn, ông có thể qua lại thăm họ”.

Thần Chiếu: “Ừ, vậy mấy ngày nay tôi ra ngoài chơi nhé”.

Không lâu sau, Đường Băng Vân trở về, cô ấy vui mừng nói: “Canh Tổ đã uống Hài Linh đan, có thể thành công hay không thì phải chờ đến tối nay”.

Ngô Bình ôm lấy cô ấy: “Yên tâm đi, đan dược do anh luyện ra chắc chắn thành công”.

Đường Băng Vân cười nói: “Nếu Canh Tổ đột phá, em đồng ý một yêu cầu vô lý của anh”.

Ngô Bình chớp mắt, nói nhỏ gì đó bên tai cô ấy, Đường Băng Vân nói: “Đáng ghét”.

Nghỉ ngơi một lúc, Ngô Bình tiếp tục luyện đan. Lần này anh luyện Đột Ngộ Đan, trước đó Ngô Ngạo Sương cho anh một ít dược liệu bảo anh luyện chế Đột Ngộ Đan, bây giờ anh mở thần khiếu là có thể luyện được rồi.

Luyện chế Đột Ngộ Đan này có độ khó phức tạp hơn Hài Linh Đan, cũng may quá trình luyện đan vẫn rất thuận lợi. Hai tiếng sau, hai viên đan dược tròn vo xuất hiện trong tay anh, là đan dược nhị phẩm.

Bất chấp sự mệt mỏi, anh nói: “Băng Vân, anh tiếp tục mở Linh Khiếu cho em”.

Đường Băng Vân nói: “Chồng ơi, em thấy anh mệt lắm rồi nghỉ ngơi trước đi”.

Ngô Bình cười nói: “Không sao, đừng lãng phí thời gian!”

Tối hôm đó Ngô Bình lại mở Linh Khiếu thứ ba giúp Đường Băng Vân, giúp cô ấy hấp thụ hậu thổ nguyên lực. Trước đó anh đã giúp Đường Băng Vân hấp thụ Ất Mộc Linh Lực.

Sau khi mở Linh Khiếu thứ ba, Ngô Bình lấy một thánh quả hoàng kim đưa cho cô ấy, cười nói: “Băng Vân, ăn nó đi”.

Đường Băng Vân không nhận ra đây là quả gì hỏi: “Chồng ơi, đây là cái gì, thơm thật”.

Ngô Bình: “Linh quả! Ăn nó có lợi cho sức khỏe”.

Thánh quả hoàng kim này có thể nâng cao tư chất của một người, là bảo vật vô giá. Dù là ở thời kỳ Tiên Quốc, thánh quả hoàng kim cũng là mục tiêu được các thế lực đỉnh cấp tranh giành, mỗi lần nó xuất hiện đều gây ra một trận chiến đẫm máu.

Đường Băng Vân ăn thánh quả hoàng kim, thánh quả biến thành một luồng năng lượng màu vàng lưu chuyển trong người cô ấy từng vòng một, cuối cùng chậm rãi hấp thụ vào cơ thể.

Cô ấy cảm thấy rất thoải mái, rất nhanh đã bước vào trạng thái mơ hồ, nửa tỉnh nửa mơ. Khi cô ấy mở mắt ra đã là giữa trưa.

Cô ấy phát hiện trên người mình được bao phủ một lớp vật chất màu đen, hơi có mùi. Hơn nữa cũng đã bị lột một lớp da, ngay cả tỉ lệ cơ thể cũng trở thành hoàn hảo hơn. Tóm lại cả người cô ấy như được thay da đổi thịt, thay đổi rất lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi