THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1839

Ngô Bình gật đầu: “Bố cô có dòng máu của Hải Thần, có thể đã di truyền lại nó cho cô. Chỉ là huyết mạch Hải Thần trong người cô quá mỏng manh, nó không chỉ không đem lại lợi ích cho cô mà ngược lại còn làm cô lang thang đầu đường xó chợ, bị người ta bán đi bán lại”.

Lina nhìn thuốc nước: “Anh có thể đưa nó cho tôi không?”

Ngô Bình: “Năng lượng của nó quá mạnh, cô chưa chắc có thể chịu được. Thế này đi, tôi sẽ điều phối thêm vài loại thuốc vào để cô có thể dễ dàng hấp thụ dược lực của nó”.

Lina quỳ xuống đất: “Cảm ơn anh, Lina vô cùng biết ơn”.

Ngô Bình xua tay: “Ra ngoài trước đi, lát nữa tôi sẽ gọi cô”.

Lina để bát canh xuống rồi cúi người đi ra ngoài.

Ngô Bình uống một hơi hết bát canh, sau đó lấy tiên đỉnh Thuần Nhất ra chế thuốc. Anh bỏ giọt thuốc nước đó vào đỉnh thuốc, tách ra tạp chất có hại trong đó để lấy tinh chế của nó. Đồng thời anh cho thêm vài dược liệu quý vào để dược lực trở nên dịu nhẹ hơn.

Một tiếng sau, anh vỗ vào trên tiên đỉnh, tia khói sáng màu xanh bay ra bị bình nhỏ của anh chặn lại, sau đó tụ thành nửa bình dịch thuốc.

Anh rất hài lòng, cảm thấy dịch thuốc này đã đạt đến sự mong đợi của anh, lúc này anh mới gọi Lina vào.

Lina nãy giờ vẫn đứng bên ngoài, nghe thấy anh gọi bèn đi vào.

Ngô Bình cười nói: “Uống nó đi”.

Lina không do dự nhận lấy bình thuốc, ngửa đầu uống ngay.

Dịch thuốc đi xuống dạ dày biến thành một nguồn năng lượng kỳ lạ, nhanh chóng đi vào trong máu của cô ấy. Cơ thể cô ấy bỗng đứng thẳng người lên, cả người toát ra ánh sáng cực chói mắt.

Ngô Bình đỡ cô ấy nằm trên giường, quan sát sự thay đổi trong cơ thể cô ấy. Anh nhìn thấy năng lượng trong dịch thuốc dần dần thấm sâu vào người Lina, huyết mạch Hải Thần ngày càng rõ rệt.

Nửa tiếng sau, quanh người Lina tỏa ra hương thơm thoang thoảng, Ngô Bình ngửi được mùi này lại khí huyết dâng trào, anh cực kỳ ngạc nhiên, định đi ra ngoài.

Nhưng đúng lúc này, Lina bỗng túm lấy anh nói: “Tôi muốn…”

Ngô Bình đẩy tay cô ấy ra nói: “Nhịn một chút!”, sau đó quay đầu đi ra ngoài.

Thêm nửa tiếng trôi qua, anh lại đi vào. Lúc này trên một phần bề mặt da của Lina đã xuất hiện vảy, tóc cũng biến thành màu xanh đen, đôi mắt thành màu xanh vàng.

Cô ấy không còn tỏa ra mùi hương nữa, ngược lại để lộ ra sự uy nghiêm giống như thần uy của Hắc Thiên Thần, chỉ là yếu hơn nhiều.

Lina ngồi dậy, cô ấy nhìn Ngô Bình nói: “Tôi đã kích hoạt một vài ký ức rồi”.

Mắt Ngô Bình sáng lên: “Ò, cô kích hoạt ký ức huyết mạch?”

Đối với một sinh mệnh mạnh mẽ, ký ức của nó có thể được truyền lại cho các thế hệ tương lai qua huyết thống. Lina có thể kích hoạt ký ức huyết thống chứng tỏ là cô ấy đã có đủ huyết thống Hải Thần.

“Chúc mừng, cô cứ ở đây lĩnh hội đi, có việc gì gọi tôi”.

Lina gật đầu, sau đó chuyên tâm lĩnh hồi truyền thừa của Hải Thần.

Lúc này đã không còn sớm, Ngô Bình và Dương Mộ Bạch đã hẹn nhau đến nhà Diệp Thiên Tông trộm rượu. Trước tiên anh tìm Dương Mộ Bạch, hai người lầm bầm vài câu rồi biến mất vào bóng đêm.

Trong nhà của Diệp Thiên Tông, Ngô Bình và Dương Mộ Bạch lặng lẽ xuất hiện, đang định tìm hầm rượu thì nghe tiếng Diệp Thiên Tông: “Không cần tìm nữa, rượu đây này”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi