THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1926

Lúc này, tia sét thứ hai giáng xuống, những quả cầu lửa nối đuôi nhau điên cuồng đập xuống, nửa quả núi đều bị đốt cháy đen.

Tiếp ngay đó, tia sét thứ ba giáng xuống, trưởng lão Từ vẫn không sao.

Sau đó, mây mù lại cuồn cuộn kéo đến, một tia sét màu tím giáng mạnh xuống.

Mọi người nhìn thấy một bóng người bị sét đánh văng ra như một bao cát rồi rơi xuống sườn núi một cái “ầm”, có vẻ bị ngã rất đau.

Mấy giây sau khi tia sét đó giáng xuống, mây mù và sấm sét đều tan biến hết.

Mọi người nhanh chóng chạy đến sườn núi, có người định qua đỡ trưởng lão Từ nhưng ai ngờ vừa mới đưa tay ra thì trưởng lão Từ đã bật dậy. Đầu tóc và lông mày đều bị cháy rụi, mặt đen thui, quần áo cũng bị cháy hết, chỉ còn nửa cái ống quần.

Hai mắt ông ấy sáng lên, ông ấy hào hứng nói: “Điện chủ, tôi đã vượt qua được lôi kiếp rồi, tôi thành công rồi”.

Lục Phi Hùng mỉm cười, nói: “Ông thành công rồi, có được bốn lôi kiếp cũng đã khá lắm rồi. Được rồi, mau đi thay đồ đi”.

Trưởng lão Từ vội vàng đi, mọi người cũng quay về đại điện.

Lục Phi Hùng nói với Ngô bình: “Cậu em, bây giờ cậu cũng là thầy luyện đan của Trường Sinh điện tôi rồi, sau này cậu cứ ở bên cạnh tôi mà luyện đan. Tôi tin dưới sự cố gắng của chúng ta, chắc chắn cậu sẽ luyện được đan dược chấn động thiên hạ!”

“Cám ơn điện chủ hỗ trợ!”, anh nói.

Ngô Bình cũng không nghĩ nhiều, dù sao cùng luyện đan với điện chủ có lẽ cũng không phải chuyện gì xấu. Nhưng anh phát hiện, ánh mắt mọi người nhìn anh dường như có chút thương hại.

Chậc! Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ đây là một cái bẫy sao?

Lục Phi Hùng cười ha ha, kéo lấy Ngô Bình, nói: “Đi, chúng ta lại đi luyện lò”.

Ngô Bình bị kéo mạnh, cơ thể muốn bay lên, anh vội nói: “Trưởng lão Văn, giúp tôi chăm sóc Đường Băng Vân…”

Trước mắt chỉ có ánh sáng chớp tắt, thoáng chốc đã đến một phòng luyện đan. Bốn bức tường phòng luyện đan này được tạo thành từ tiên kim, vô cùng vững chắc.

Còn lò đan dùng để luyện đan cũng là lò đan vương phẩm cao cấp. Sát bên phòng luyện đan chính là kho thuốc, bên trong có đủ các loại nguyên liệu dược phẩm trân quý.

Một vài đan đồng đang dọn dẹp lò đan vương phẩm bị nổ.

Tiến vào phòng luyện đan, vẻ mặt Lục Phi Hùng bỗng nghiêm trọng, nói: “Cậu em, cậu biết Đan Đỉnh Môn không?”

Ngô Bình gật đầu: “Có nghe nói, nghe nói thực lực không hề kém”.

Lục Phi Hùng gật đầu: “Nếu tôi nói, hiện tại thầy luyện đan thiên tài nhất đều ở Đan Đỉnh Môn, cậu có cảm thấy bất ngờ không?”

Ngô Bình nói: “Tôi có nghe người ta nhắc đến, điện chủ, sau lại như vậy?”

Lục Phi Hùng khẽ thở dài: “Bởi vì một người. Mấy trăm năm trước, Đan Đỉnh Môn từng xuất hiện một vị thiên tài Đan Đạo, gọi là Vũ Thần. Dưới sự dẫn dắt của người này, Đan Đỉnh Môn đánh chiếm được rất nhiều phương thức luyện cổ xưa. Mà trước kia, Trường Sinh điện chúng ta cũng là thế lực đan đạo mạnh nhất Địa Tiên Giới, đan dược chúng ta không luyện được, người khác cũng đừng nghĩ đến. Nhưng sau này, mọi chuyện lại thay đổi, Đan Đỉnh Môn bắt đầu luyện chế được đan dược mà ngay cả chúng ta cũng không thể luyện được. Mà Vạn Ma Tông và Thần Chú Môn cũng bắt đầu cố gắng nâng đỡ và lôi kéo Đan Đỉnh Môn, khiến sức ảnh hưởng của nó càng lan rộng. Đến tận hôm nay, sức ảnh hưởng của Đan Đỉnh Môn ở đan đạo đã vượt qua Trường Sinh điện chúng ta!”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi