THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1927

Ngô Bình: “Điện chủ, dù sao căn cơ Trường Sinh điện cũng sâu, chúng ta không cần phải tự xem nhẹ mình”.

Lục Phi Hùng cười ha ha: “Đương nhiên! Hiện tại Trường Sinh điện đã có cậu rồi! Cậu em, cậu chính là Vũ Thần của Trường Sinh điện!”

Ngô Bình cười khổ: “Điện trưởng quá khen rồi”.

Lục Phi Hùng: “Lúc trước tôi nghe nói, Đan Đỉnh Môn đang nghiên cứu Long Môn Đan, nghe nói đã sắp chế tạo thành công rồi. Cậu em, cậu nhất định phải giúp tôi vượt trước đối phương, nghiên cứu ra Long Môn Đan!”

Bốn cảnh giới Địa Tiên, lần lượt là Linh Biến, Thần Hóa, Động Tàng, Đoạt Thiên, mà cảnh giới Động Tàng lại có năm cảnh giới nhỏ khác là Long Môn, Âm Dương, Động Thiên, Bất Tử. Long Môn Đan này có thể giúp tu sĩ thăng cấp lên Long Môn Cảnh, là dược liệu vô cùng trân quý. Dù sao, cả Địa Tiên Giới này cũng không có bao nhiêu tu sĩ ở cảnh giới Động Tàng!

Nghe nói nếu phải luyện thành công Long Môn Đan, Ngô Bình cười khổ nói: “Điện chủ, tu vi tôi còn thấp, đan dược cấp bậc cao như vậy, chỉ sợ là không có năng vô lực”.

Lục Phi Hùng: “Cửu Lôi Kiếp Đan kia chẳng phải cũng là đan dược cao cấp sao, chẳng phải cậu cũng luyện thành rồi sao? Hơn nữa, cậu chỉ là ở bên cạnh hỗ trợ, luyện đan vẫn là tôi”.

Ngô Bình đổ cả mồ hôi, thật ra anh cũng không chắc chắn, nhưng chuyện đã đến nước này không thể từ chối được, lập tức nói: “Điện chủ, tôi sẽ cố gắng hết sức, nếu làm không tốt, mong bỏ quá cho”.

Lục Phi Hùng nói: “Tôi tin anh, chúng ta bắt đầu đi!”

Sau đó đan đồng bắt đầu đêm một lò đan vương phẩm vào, tiếp đó Lục Phi Hùng đưa phương thức luyện cho Ngô Bình xem, nói rõ cả chi tiết đầy đủ bảy lần trước đã luyện thất bại.

Ngô Bình nghe cẩn thận, sau đó nhắm mắt trầm tư.

Lục Phi Hùng cũng không làm phiền anh, cho người chuẩn bị dược liệu, đồng thời cũng giở ra trước ghi chép luyện Long Môn Đan của những người đi trước đã chuẩn bị sẵn.

Ngô Bình mở mắt, trước tiên là liếc nhìn ghi chép, sau đó nói: “Điện chủ, chúng ta lại luyện một lò đi”.

Lục Phi Hùng gật đầu, ông ấy thuần thục rửa lò, làm nóng lò, tay nghề rất cao minh. Sau đó, ông ấy bỏ một viên trân châu vào lò, đây là đan dược cao cấp cần thiết để luyện chế, sau khi bỏ vào lò sẽ biến thành dạng hơi, lấp đầy lò luyện. Có loại hơi này, xác suất thành công của việc luyện đan sẽ được nâng cao.

Ngô Bình im lặng không nói, chỉ là âm thầm quan sát.

Lục Phi Hùng theo thứ tự bỏ nguyên liệu vào lò luyện, một vị, hai vị, khi bỏ vào vị thứ bảy thì Ngô Bình bỗng nói: “Điện chủ, trong số ba dược liệu có có nhiều hơn ba loại dược tính rồi”.

Lục Phi Hùng bất ngờ: “Nhiều hơn ba loại dược tính? Nhưng tôi đã làm theo đúng phương thức luyện đan, dược tính của bọn chúng rất thích hợp”.

Ngô Bình: “Loại dược liệu này tồn tại ở thế gian đã lâu năm, khó trách sẽ xảy ra biến dị. Ba loại dược tính này, có lẽ là do sau khi xảy ra biến dị. Tôi có thể lấy ra dược tính dư thừa”.

Lục Phi Hùng gật đầu: “Được, cậu làm đi”.

Ngô Bình đến trước lò luyện, tay vỗ vào lò luyện, trên bức tường bỗng xuất hiện một cái lỗ to chừng nắm tay, bàn tay anh vỗ vào rồi kéo ra, lập tức kéo theo ba tia sáng. Liên tiếp bảy lần, tia sáng càng lúc càng nhiều, càng lúc càng mỏng, cuối cùng cũng không còn kéo ra được nữa.

Nhìn thấy tay nghề của Ngô Bình, Lục Phi Hùng cười nói: “Đây là Thần Nông Thủ trong truyền thuyết sao?”

Ngô Bình: “Điện chủ thật tinh mực. Thần Nông Thủ này có thể tách được dược tính”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi