THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2700

Thấy không ai chú ý đến mình, anh bèn đặt tay lên vách đá, khởi động sức mạnh của đất. Ngay lập tức, đất ở phía trước trở nên mềm hẳn đi. Anh nhẹ nhàng đưa tay ra và đào bới đất.

Đồng thời, anh sử dụng nhãn lực, ở nơi sâu ấy có một đồng tiền báu nhanh chóng dịch chuyển về phía anh. Vài giây sau, tiền báu đã rơi vào tay anh và được anh cất giữ.

Anh khẽ mỉm cười, cất tiền báu vào rồi lại dùng nhãn lực điều khiển món thứ hai. Đó là pháp khí hình trăng khuyết, to bằng chậu rửa mặt.

Không bao lâu sau, món đồ ấy lại chạy vào tay anh. Ngô Bình quan sát một lúc, đoạn lẩm bẩm: “Lạ thật, hình như không phải pháp khí bình thường, nhưng trông có vẻ tốt lắm. Mặc kệ, cất vào trước đã”.

Anh bỏ mọi thứ vào nhẫn chứa đồ, rồi tiếp tục thu nhặt những món khác.

Chưa đầy nửa giờ, anh đã gom xong những món đồ có giá trị của tầng thứ tư vào túi.

“Xem ra cũng không được bao nhiêu”, anh lẩm nhẩm, rồi tiếp tục đi xuống, đến lớp đất thứ năm.

Đất của tầng thứ năm đã hoàn toàn trong suốt, thi thoảng còn có một số đất phù văn hình hoa tuyết. Nhìn thấy loại đất này, Ngô Bình kinh ngạc, thầm kêu lên: “Không ngờ đó lại là phù văn Tiên Thiên!”

Anh từng thấy phù văn Tiên Thiên rồi, nhưng trong đất có loại phù văn này vẫn làm anh rất ngạc nhiên.

Ở tầng năm, Ngô Bình chịu áp lực rất lớn. Lực vẫn tiên vẫn khiến anh không thoải mái, nhưng chưa đến mức không chịu đựng được.

Hiển nhiên tầng thứ năm có nhiều đồ hơn tầng thứ tư, mà rất nhiều món hoàn chỉnh. Ví dụ như ở đây gần như không có tiền bùa, trong tầm mắt của anh toàn là tiền báu, dày đặc chi chít, như được niêm phong trong băng vậy. Ngoài ra còn có các bùa chú khá mạnh, pháp khí, tiên thạch, vân vân.

Tất nhiên anh không hề khách sáo, lập tức dùng sức mạnh của đất và nhãn lực để thu vào túi mọi thứ mà anh nhìn thấy!

Vì hố hình mũi khoan nên càng đi xuống càng nhỏ hẹp, cộng thêm việc bốn tầng đầu tiên có độ dày lớn nhất, nên độ sâu của chín tầng còn lại còn chẳng bằng một phần ba.

Anh bận rộn suốt nửa giờ ở tầng năm mới lấy được hết đồ.

Đi xuống tiếp sẽ là thổ nhưỡng tầng thứ sáu. Đất tầng sáu màu tím, nửa trong sóng. Có điều trong thổ nhưỡng màu tím này đã xuất hiện nhiều phù văn Tiên Thiên hơn.

Anh quan sát một lúc, phát hiện lực vẫn tiên trong hố có tám mươi phần trăm là sản sinh từ số phù văn này. Vì những phù văn này đều nằm ở phần dưới, nên mới dẫn đến chuyện càng đi sâu xuống thì lực vẫn tiên càng mạnh.

Lực vẫn tiên ở tầng sáu mạnh đến mức khiến anh có phần không chịu đựng được nữa. Anh đành gắng gượng khởi động sức mạnh của đất, quét sạch những thứ mà anh cho là có giá trị rồi cho vào túi.

Kiên trì được chừng nửa giờ, anh không cầm cự được nữa, lập tức leo lên trên.

Trở lại mép hố, suýt chút nữa anh đã ngã lăn ra đất, sau đó ngồi bất động tại chỗ.

Đúng lúc này, anh nhìn thấy Tây Môn Lượng bước xuống từ lầu trúc. Vẻ mặt Tây Môn Lượng mừng rỡ vô cùng, chắc hẳn vừa mới đột phá Địa Tiên. Con người gặp chuyện vui sẽ có tinh thần rất tốt. Ông ta cúi lạy trước Ngô Bình rất lâu, đoạn nói: “Cảm ơn anh Ngô đã giúp đỡ!”

Ngô Bình xua tay: “Anh Tây Môn khách sáo quá. Bây giờ chúng ta đã là bạn bè rồi. Sau này có thể tôi sẽ lại ghé đây, mong anh Tây Môn cho phép”.

Tây Môn Lượng cười bảo: “Anh Ngô nói thế nghe xa cách quá. Sau này nơi đây chính là nhà của anh Ngô, anh muốn đến lúc nào cũng được”.

Đoạn, ông ta ân cần hỏi: “Anh Ngô xuống dưới lâu như vậy, chắc hẳn đã bị thương bởi lực vẫn tiên dưới lòng đất”.

Ngô Bình xua tay đáp: “Không sao. Nghỉ một lúc là khoẻ thôi”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi