THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2746

Ngô Bình rất hài lòng, bèn gật đầu bảo: “Tốt, cậu quay về đi”.

Cất ấn vuông vào, anh sải bước đi đến đại điện của Long Hổ Sơn. Mới đi được vài bước, anh bỗng nghe thấy giọng Tôn Chỉ Tinh.

“Long chủ Ngô, anh đến Long Hổ Sơn làm gì?”

Ngô Bình ngoái đầu nhìn, quả nhiên là Tôn Chỉ Tinh. Cô ấy đang giận dữ nhìn anh.

Anh đáp nhẹ: “Tôi có hẹn với thiên sư Trương”.

Tôn Chỉ Tinh nhíu mày. Cô ấy nhớ Trương Mục Tiên có mời Ngô Bình đến Long Hổ Sơn. Im lặng vài giây, cô ấy bảo: “Anh theo tôi”.

Anh đi theo Tôn Chỉ Tinh, đến điện phụ. Đến cổng điện, Trương Mục Tiên đang ngồi bên trong, có vẻ già đi rất nhiều.

Cũng khó trách. Long Hổ Tiên Cảnh vốn được xem là niềm hy vọng giúp Long Hổ Sơn quật khởi, nay lại bất ngờ biến mất, làm sao có thể không đau lòng?

Nhác thấy Ngô Bình, Trương Mục Tiên vội đứng dậy: “Cậu Ngô”.

Ngô Bình đáp lễ: “Thiên sư Trương”.

Hai bên khách – chủ ngồi xuống. Ngô Bình cười nói: “Lần trước thiên sư muốn bắt Quỷ Mẫu, được tôi khuyên can. Tôi từng hứa rằng sẽ giúp thiên sư luyện chế Long Hổ Kim Đan”.

Trương Mục Tiên vội đáp: “Tôi nhớ chuyện này. Cậu biết phương pháp chế Long Hổ Kim Đan rồi ư?”

Ngô Bình nói nhẹ tênh: “Nếu thiên sư đã chuẩn bị dược liệu đầy đủ, tôi có thể luyện chế giúp thiên sư ngay bây giờ”.

Trương Mục Tiên ngạc nhiên: “Có thể luyện chế ngay bây giờ?”

Ngô Bình đáp: “Đúng vậy”.

Trương Mục Tiên bán tín bán nghi, còn định nói gì đó thì Ngô Bình đã lên tiếng: “Có điều tôi cần nói một chuyện. Long Hổ Sơn các vị có một người tên Lý Thiên Đồ. Ông ta cũng họ Lý, nghe nói muốn vào dòng tộc họ Lý và làm phó tông chủ?”

Trương Mục Tiên bật cười: “Đúng là có chuyện này”.

Ngô Bình bảo: “Tôi và cậu Lý – Lý Huyền Bình, là bạn bè. Cậu ấy nhờ tôi chuyển lời, hy vọng Long Hổ Sơn có thể khiến Lý Thiên Đồ rút lui”.

Trương Mục Tiên hơi cau mày: “Cậu Ngô, về chuyện này, e là tôi không thể đồng ý”.

Ngô Bình nói: “Nếu vậy, tôi cũng không thể luyện chế Long Hổ Kim Đan giúp thiên sư”.

Trương Mục Tiên sững người, suy nghĩ một lúc mới đáp: “Như vậy đi. Nếu cậu Ngô thật sự luyện thành Long Hổ Kim Đan, tôi sẽ cho Lý Thiên Đồ rút lui”.

Ngô Bình cười đáp: “Được”.

“Mời đi theo tôi”.

Chẳng bao lâu sau, Ngô Bình đã đến phòng đan của Long Hổ Sơn, nhìn thấy lò thần Long Hổ. Lò đan này quả thật rất tốt, nhưng chưa đủ khiến anh thấy choáng ngợp.

Vừa rửa lò, anh vừa hỏi: “Tôi nghe nói ở đây có Long Hổ Tiên Cảnh. Có phải Long Hổ Sơn có liên quan đến Long Hổ Tiên Cảnh không?”

Trương Mục Tiên gật đầu: “Năm xưa, khi tổ tiên Trương Đạo Lăng ngộ đạo tại đây, mới biết nơi này có một Long Hổ Tiên Cảnh, nhưng chưa mở. Sau đó, nhà họ Trương của tôi đã canh giữ nơi này qua nhiều thế hệ và đặt tên cho vùng phụ cận là Long Hổ Sơn. Đáng tiếc rằng canh giữ đến hôm nay vẫn không thể lấy được nhiều thứ”.

Ngô Bình hỏi: “Thiên sư vào đây sớm nhất, lẽ nào không có thu hoạch gì?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi