THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3161

Chu Vân Thâm ngẩn ra, sau đó đau đớn ôm đầu: “Tôi… tôi quên mất rồi. Có lẽ hắn vì một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Nhưng tôi lại không sao nhớ ra được”.

Ngô Bình đột nhiên dùng tiên châm đâm vào giữa lông mày Chu Vân Thâm. Ngay lập tức, hình dáng Chu Vân Thâm tan ra rồi ngưng tụ trở lại.

Chu Vân Thâm nhìn Ngô Bình: “Cảm ơn cậu đã lấy lại ký ức cho tôi. Tôi nhớ ra rồi! Có điều, tôi chỉ có thể nói cho cậu nghe thôi”.

Ngô Bình nói với Thất Bảo: “Thất Bảo, ra ngoài trước đi”.

Thất Bảo gật đầu, rời khỏi vườn lê.

Ngô Bình bảo: “Anh có thể nói rồi”.

Chu Vân Thâm kể: “Năm đó, tôi mua được một viên đá ở chợ Thiên. Mới đầu tôi chỉ thấy nó đẹp thôi, sau đó dần phát hiện điểm phi thường của nó. Sau nhiều năm nghiên cứu, tôi mới biết viên đó không đơn giản, đó là một viên kỳ thạch vẫn có thể giữ gìn nguyên vẹn dù đã trải qua Đại kiếp kỷ nguyên!”

Ngô Bình cả kinh: “Đại kiếp kỷ nguyên cũng không thể phá huỷ nó ư?”

Chu Vân Thâm đáp: “Đúng vậy, nên tôi mới cảm thấy nó phi thường. Sau đó tôi tìm đọc điển tịch mới biết lai lịch của nó. Một người mạnh siêu cấp của kỷ nguyên nào đó đã nén ý chí và năng lượng của mình đến mức cực điểm để hình thành viên đá này”.

Ngô Bình hỏi: “Nói vậy, viên đá ấy đã phong ấn một người mạnh siêu cấp?”

Chu Vân Thâm gật đầu: “Chắc chắn là thế. Chuyện này rất bí mật, tôi chỉ nói với người bạn thân nhất lúc đó là Hoa Thanh”.

Ngô Bình đoán: “Hoa Thanh muốn làm gì, thả người mạnh bên trong ra?”

Chu Vân Thâm lắc đầu: “Dĩ nhiên là không. Hắn có dã tâm, muốn luyện hoá kỳ thạch, cướp năng lượng của người mạnh siêu cấp bên trong”.

Ngô Bình hỏi: “Chuyện này ngoài hai người ra, còn có người thứ ba nào biết không?”

Chu Vân Thâm thở dài: “Không, trừ chúng tôi, cậu là người thứ ba biết chuyện đấy. Thậm chí cả vợ tôi cũng không biết”.

Ngô Bình hỏi tiếp: “Thế sau này vợ anh đi theo Hoa Thanh à?”

Chu Vân Thâm đáp: “Đúng vậy. Trước khi chết tôi mới hiểu ra, e là vợ tôi cũng do Chu Vân Thâm sắp xếp, cố tình phái cô ta đến bên cạnh tôi để nghe ngóng tin”.

Ngô Bình hỏi: “Anh là đệ tử chân truyền, có thứ gì đáng để một đệ tử ưu tú nghe ngóng vậy?”

Chu Vân Thâm trả lời: “Tu vi của tôi không bằng hắn, tài nguyên càng không bằng, nhưng tôi là là người duy nhất nghiên cứu lịch sử kỷ nguyên của Thiên Đạo Môn. Những kiến thức liên quan mà tôi am hiểu chính là thứ hắn cần”.

Ngô Bình rất tò mò: “Vì sao Hoa Thanh lại cần kiến thức về lịch sử kỷ nguyên?”

Chu Vân Thâm giải đáp: “Vì hắn tu luyện một loại kỳ công ít người quan tâm. Công pháp này có uy lực rất khủng khiếp, nhưng trở ngại lớn nhất lúc tu luyện chính là phải liên tục hấp thu năng lượng của các kỷ nguyên. Thế nên hắn cần người am hiểu kiến thức liên quan như tôi giúp đỡ. Đây cũng là nguyên nhân một đệ tử chân truyền như tôi có thể kết bạn với đệ tử ưu tú!”

Ngô Bình hỏi: “Vậy là ngay từ đầu Hoa Thanh đã lợi dụng anh, ngay cả vợ anh cũng do Hoa Thanh cố ý sắp đặt?”

Chu Vân Thâm thở dài: “Bây giờ nghĩ lại, nhất định là vậy. Vợ tôi vốn do hắn giới thiệu, chúng tôi có thể ở bên nhau cũng nhờ có hắn thúc đẩy!”

Ngô Bình giật mình: “Hoa Thanh chưa khiến anh hồn tiêu phách tán, xem ra vẫn muốn lợi dụng tài năng của anh”.

Chu Vân Thâm nói: “Đúng thế. Những năm qua, hắn đến hỏi tôi hết lần này đến lần khác”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi