THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3182

Trương Tiểu Bình: “Không phục? Thế thì đánh đến khi cậu phục mới thôi!”

Ngô Vị lật người nhảy lên, cơ thể hoá thành một ảo ảnh, bỗng đánh ra mấy chục đòn. Trương Tiểu Bình đã lĩnh ngộ được Hoá Kình, anh bất chấp đối phương đánh thế nào, chỉ tung ra một chưởng. Chưởng này tung ra, người ta thấy một luồng khí kình hình con rồng bay về phía Ngô Vị, lại còn phát ra tiếng rồng gầm nữa!

Hoá Kình tầng sáu, không khí cũng có thể truyền dẫn sức mạnh, đồng thời có thể sinh ra hiệu quả bất ngờ.

Ầm!

Ngô Vị lại lần nữa bị đánh bay, cổ họng tanh nồng, phun ra một ngụm máu.

Anh ta lộ vẻ chấn động, nói: “Lợi hại! Tôi nghe nói khi luyện Hoá Kình đến một trình độ cao siêu thì có thể đánh ra được quyền pháp mạnh mẽ, xem ra là thật!”

Trương Tiểu Bình lại hỏi: “Phục chưa?”

Ngô Vị hơi ngượng, anh ta đứng dậy chắp tay: “Tôi phục rồi!”

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Thế thực hiện lời hứa đi!”

Ngô Vị quỳ xuống đất, nghiêm mặt nói: “Đàn em Ngô Vị, bái kiến đại ca!”

Trương Tiểu Bình ừ một tiếng: “Tu vi của cậu không thấp, nhưng tiếc là luyện không đến nơi đến chốn, không hiểu nội kình”.

Ngô Vị cười khổ: “Đại ca, trước mặt nội kình của anh, đương nhiên em chẳng là gì cả rồi”.

Trương Tiểu Bình trở về chỗ ngồi, sau đó vẫy tay với Ngô Vị: “Lại đây ngồi, uống rượu”.

Ngô Vị rất thông minh, nhận đại ca rồi thì ngoan ngoãn làm đàn em, Trương Tiểu Bình bảo anh ta uống rượu thì anh ta uống rượu.

Trương Tiểu Bình: “Ngô Vị, trước đây cậu làm ở đâu?”

Ngô Vị: “Em không có địa bàn, đi khiêu chiến đầu sỏ của các nơi, đánh thắng, bọn họ cho em tiền. Tiêu hết tiền thì em lại đi khiêu chiến tiếp”.

Trương Tiểu Bình sáng mắt lên: “Khiêu chiến người khác mà cũng kiếm được tiền hả?”

Ngô Vị gật đầu: “Đúng vậy đó đại ca, ví dụ hôm nay em khiêu chiến anh, nhỡ đâu anh thua, anh muốn dùng tiền để giải quyết chuyện hay thật sự giao địa bàn?”

Trương Tiểu Bình: “Chắc chắn là anh thích dùng tiền giải quyết hơn rồi”.

Ngô Vị: “Vậy nên bọn họ thường hào phóng lắm. Những người ở cấp bậc như đại ca, em đánh thắng một lần, nói thế nào cũng cho em một hai trăm nghìn”.

Minh Li nói: “Nhưng cứ khiêu chiến người ta mãi, nhỡ đâu thất bại thì có thể sẽ mất mạng”.

Ngô Vị: “Em không sợ, dù sao người mạnh như đại ca quá ít. Hơn nữa trước khi khiêu chiến em sẽ thường đi nghe ngóng tin tức trước, không nắm chắc phần thắng thì em không ra tay”.

Trương Tiểu Bình: “Cậu cũng từng nghe ngóng về tôi à?”

Ngô Vị gật đầu: “Có thăm dò rồi ạ. Dùng cảnh giới nội kình đánh bại Nhân Tiên, nói ra ai mà tin? Em không tin nên mới tới đánh thử với anh. Em đã nghĩ kỹ rồi, nếu mà đánh thua thì sẽ đi theo anh luôn”.

Trương Tiểu Bình hơi khó hiểu: “Sao lại quyết định theo tôi?”

Ngô Vị: “Em cũng được xem là người khá giỏi đánh nhau rồi, nhưng yêu nghiệt mới chỉ ở cảnh giới nội kình đã đánh bại Nhân Tiên như đại ca thì quá đáng sợ! Em đi theo anh chắc chắn tương lai rộng mở”.

Trương Tiểu Bình cười: “Thằng nhóc cậu thông minh lắm”.

Ngô Vị cười khì khì: “Cảm ơn đại ca đã khen!”

Trương Tiểu Bình: “Cậu hiểu rõ về Vân Kinh của bây giờ lắm à?”

Ngô Vị: “Em đi mọi ngóc ngách nên đúng là biết được khá nhiều chuyện”.

Trương Tiểu Bình: “Giờ Vân Kinh có bao nhiêu bang phái?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi