THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 318

Chương 3183

Ngô Vị: “Theo em biết thì không đến 100 thì cũng 80. Có nhiều bang phái nhỏ là nhánh của các bang phái lớn, nhưng tất cả các bang phái từ lớn đến nhỏ đều rất vâng lời thái thú ở đây”.

Trương Tiểu Bình: “Vâng lời thái thú ư?”

Ngô Vị gật đầu: “Đúng thế, tuy các bang phái này đều rất phách lối, nhưng nhờ họ thì nơi đây mới duy trì được trật tự xã hội chính, thái thú cũng phải mượn sức của họ đấy. Đương nhiên chuyện này chỉ là tạm thời thôi, chờ khi nào thái thú có thêm binh lực trong tay thì họ đều phải dạt sang một bên hết”.

“Ngoài bang phái ra còn có các thế lực môn phái khác, họ mạnh hơn bang phái nhiều, hầu hết bang phái đều lệ thuộc vào các môn phái. Vì vậy, về mặt bản chất thì giới quan chức đang mượn lực của môn phái để quản lý nơi này tạm thời”.

Trương Tiểu Bình đã hiểu, anh nói: “Cá lớn nuốt cá bé thế thì người dân bình thường sống kiểu gì!”

Ngô Vị: “Đúng thế, nhưng em đoán tình trạng này sẽ không kéo dài lâu đâu, nước Long rất lớn mạnh, các môn phái chỉ đang xếp bàn cờ thôi”.

Ngô Vị chợt hỏi: “Anh, anh nghĩ về dân nhiều như thế thì sao không thi mà làm quan”.

Trương Tiểu Bình ngạc nhiên nói: “Làm quan ư?”

Ngô Vị: “Vâng, nước Long đang chiêu mộ anh tài, chỉ cần có thể ghi tên lên tốp một trăm của khi Giang Nam thôi là được vào hầu ở phủ Tổng đốc rồi, nếu tiến vào được tốp ba thì còn có chức vị luôn”.

Trương Tiểu Bình: “Giờ tu vi của anh còn yếu, có thi cũng không ăn thua nên cứ nâng cao tu vi trước đã”.

Ngô Vị cười nói: “Anh siêu thế cơ mà! Chờ khi nào anh thành Nhân Tiên rồi thì chắc Địa Tiên cũng không đấu lại anh được”.

Hai người ngồi uống rượu đến tờ mờ sáng rồi mới giải tán, Trương Tiểu Bình vào trong quan tài tu luyện tiếp.

Trước đó, anh đã luyện đến tầng thứ sáu của Hoá Kình, bây giờ sẽ đột phá lên cảnh giới Thần mạnh hơn.

Phải mất ba ngày thì anh mới lĩnh ngộ được cảnh giới này.

Anh đi đến một rừng cây âm u rồi đứng yên bất động, sau đó vận chuyển nội kình, lá cây dưới đất lập tức bay lên, sau đó lia khắp nơi như các thanh phi đao, cuối cùng đã găm vào các thân cây và tảng đá.

Tiếp theo, Ngô Bình đập cả hai tay xuống mặt đất, bùn đất chảy vào tay anh như nước, sau đó ngưng tụ thành một cái mâu dài, thẳng và rắc chắc. Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân anh cũng như dập dềnh như sóng gợn, nội kình mạnh mẽ của anh đã chảy tới khắp các hướng theo mặt đất, sau đó bắn xa trong phạm vi một trăm bước.

Trong phạm vi này, đến cường giả Nhân Tiên cũng phải giật mình, ai yếu hơn thì khéo còn bị giết tại chỗ.

Cảnh giới Thần là chỉ thần trong nội kình đã có trí tuệ, nó cao hơn cảnh giới Hình một bậc, một khi thi triển sẽ tạo ra uy lực rất mạnh. Cảnh giới này cũng có ba tầng, tầng một là cảnh giới Linh, khi ấy nội kình thông lonh, có thể tự điều chỉnh, khiến tu sĩ đạt hiệu quả tấn công mạnh nhất, Hiện giờ, Trương Tiểu Bình đã đạt đến cảnh giới Linh.

Tần thứ bảy của Hoá Kình là cảnh giới Linh, tầng thứ tám là cảnh giới Pháp. Cảnh giới Pháp là nội kình đạt được mức độ đối địch nhờ luyện tập, từ đó mỗi khi phản kích đều đạt hiệu quả cao nhất.

Trong cảnh giới Pháp còn có cấp thứ ba tên la Hoá Kình Cửu Trọng còn khó hơn, nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hay con được gọi là cảnh giới Thiên Nhân. Đến được cảnh giới này thì nội kình đã nối liền với đất trời có thể phóng ra uy lực kinh người.

Trương Tiểu Bình lại vất vả tu luyện một ngày, linh tính của nội kình ngày càng dồi dào hơn, nhưng nếu muốn đạt đến viên mãn thì buộc phải thông qua thực chiến.

Buổi chiều, anh lại tới quán ăn. Mấy ngày qua, chị Li không hề đến tìm anh, vì sợ quấy rầy anh tu luyện.

Khi anh đến, Ngô Vị đang bưng thức ăn lên cho khách. Nhìn thấy Trương Tiểu Bình, anh ta vội chạy tới rồi tươi cười nói: “Anh, anh lại đột phá rồi à?”

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Tôi mới đôt phá hai cảnh giới nhỏ”.

Ngô Vị sáng mắt lên nói: “Em có biết về nội kình, nhưng anh đột phá lên tiếp thì là cảnh giới nào? Có thể thi triển cho em xem một chút được không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi