THẦN Y TRỞ LẠI

Không gian bát giác trong quán khá lớn, chính giữa đặt một lò đan, trên bàn ngọc có ba bài thuốc dân gian, trên đó đã phủ đầy bụi bặm. Chứng minh đã rất lâu rồi, không ai đến đây.

Anh vừa bước vào đã có một thiếu niên bước ra từ trong lò đan, cười nói với anh: “Xin chào công tử, ta là dược đồng đến giúp đỡ ngài luyện đan. Có chuyện gì ngài không hiểu, cứ hỏi ta”.

Ngô Bình nhìn đan đồng từ trên xuống dưới, rồi hỏi: “Ngươi là?”

Đan đồng: “Tiểu nhân chính là khí linh trong lò đan này, còn lò đan này do Đan Tổ để lại và ba phương thuốc trên bàn kia cũng do Đan Tổ sáng chế ra”.

Đan Tổ sao? Ngô Bình là thầy luyện đan, cho nên cũng đã nghe một ít thông tin vừa Đan Tổ. Đan Tổ có thành tựu Đan đạo đứng nhất trong thiên hạ, không ai bì nổi, ông ta đã cải cách mạnh mẽ về cách luyện đan. Cho đến bây giờ, có một ít phát minh của ông ta vẫn đang bị vô số các thăy luyện đan truy tìm và nghiên cứu.

Ngô Bình cười nói: "Ban đầu, ta chỉ nghĩ nơi này chỉ là một trường thi, không ngờ lại gặp đồ vật do lão già Đan Tổ để lại, đúng là niềm vui bất ngờ mà."

Đan đồng: “Thưa công tử, nhìn bề ngoài của nơi này chỉ là thi về Cửu Tử Đỉnh Đan Sư, nhưng thật ra là nơi lưu giữ truyền thừa của Đan Tố. Nhưng, truyền thừa của Đan Tổ quá cao sâu, cho nên chỉ có người đạt đủ điều kiện nhất định mới có thể kế thừa những truyền thừa này”.

Đôi mắt của Ngô Bình sáng lên: “À, phải làm sao để đủ tư cách đạt truyền thừa vậy?”

Đan đồng: “Ngài luyện chế thành công ba loại đan dược này, phẩm cấp không thể thấp hơn thượng phẩm".

Ngô Bình căm lên một quyển phương thuốc dân gian đọc, chỉ thấy tên của cuốn sách ghỉ là "Mệnh Vận Đan", dùng viên thuốc này có thể thay đổi vận mệnh xấu thành tốt. Từ đó về sau, người uống sẽ luôn gặp được nhiều may mắn, làm mọi chuyện đều thuận bưồm xuôi gió.

Ngô Bình vừa đọc quyển sách này xong, cũng biết cách luyện rất khó. Dù sao, Mệnh Vận đan cũng không phải loại đan sư bình thường có thể chạm đến.

“Cần cái gì để đạt điều kiện trở thành Cửu Tử Đỉnh Đan Sư?” 

Đan đồng: “Chỉ cần ngài luyện ra được một trong ba loại đan dược này, đan dược phải thuộc hàng trung phẩm trở lên, ngài sẽ trở thành Cửu Tử Đỉnh Đan Sư”.

Ngô Bình gật đầu: “Để ta thử xem saơ”.

Đan đồng vừa vung tay lên, dược liệu để luyện chế Mệnh Vận Đan lập tức xuất hiện ngay trước mắt của Ngô Bình, rồi cười nói: “Thưa công tử, ngài có thể bắt đầu được rồi”

Ngô Bình nghiên cứu những dược liệu này, rồi lại suy ngẫm về nguyên lý đan dược có thể thay đổi vận mệnh. Trước đây, anh đã luyện chế qua Nghịch Thiên Cải Mệnh Đan rồi, nên anh phát hiện hai loại đan này có cách luyện chế vô cùng giống nhau đến mức vi diệu. Chỉ khác, Mệnh Vận Đan chỉ chuyên vào vận mệnh của con người và có hạn chế về việc tăng tư chất.

Anh nhằm mắt lại, lập tức rất nhiều thủ đoạn đạo pháp, cấm ky hiện lên trong đầu. Thoáng chốc, anh đã tìm thấy một loại cấm thuật, cấm thuật này có thế thay đổi vận mệnh của một người. Sau đó, anh lại tìm ra được một loại chúc phúc thuật, giúp một người gặp được may mắn. Anh kết hợp hai thuật này lại, thì có thể giúp một người gặp được may mắn rồi! 

Sau đó, anh bắt đầu nghiên cứu để biến hai thủ đoạn này thành ký hiệu, dung nhập vào trong đan được. Thủ đoạn và ý nghĩa của việc này cùng loại với lúc luyện chế Nghịch Thiên Cải Mệnh Đan mà anh đã luyện chế từ rất lâu về trước.

Anh có được kinh nghiệm trước đây, nên quá trình luyện chế đan dược rất thuận lợi, lò đầu tiên cho ra ba viên đan trung thượng phẩm. Ngô Bình có ba cơ hội, vì thế anh lại luyện ra lò thứ hai, lần này anh luyện chế ra bốn viên nhất phẩm, lò thứ ba, thủ pháp của anh dần nhuần nhuyễn hơn và cuối cùng anh cho ra bốn viên cực phẩm Mệnh Vận Đan!

Đan đồng cười nói: “Chúc mừng công tử đã thành công luyện ra một lò đan dược hơn nữa là cực phẩm đan dược!"

Ngô Bình biết những dược liệu này rất hiếm, nên anh cười hỏi: "Không phải bất cứ ai vào đây, cũng có thể thử luyện chế sao?”

Đan đồng cười nói: “Tiểu nhân từng thấy một người có trình độ đan đạo không đạt yêu cầu. Nếu người đó đã không đạt yêu cầu rồi, thì không thể nào lấy được dược liệu cả”.

Ngô Bình gật gù, rồi lấy ra quyển sách bài thuốc. 

dân gian thứ hai. Đan dược này có tên là Truy Hối Đan, nghĩa như tên. Người uống vào viên thuốc này, chẳng khác nào uống thuốc hối hận.

Ngô Bình vừa nhìn thấy công dụng của Truy Hối Đan, lập tức bất ngờ trợn trừng mắt thốt lên: “Truy Hối Đan? Ngươi chắc chắn, phương thuốc này không sai sót gì chứ?"

Đan đồng cười nói: "Đương nhiên, không có sai sót gì hết. Lúc trước khi Đan Tổ luyện Truy Hối Đan, tiểu nhân cũng ở đó chứng kiến”

Ngô Bình nhìn bài thuốc dân gian này, nghiến răng thở dài: "Hối hận này, làm sao mà luyện đây?”

Từ trước đến giờ, cái gì động lòng thì anh cướp hết. Nên giờ suy nghĩ cũng nhức đầu.

Bên ngoài căn phòng bát giác, Thiên Hách Uy đợi đã lâu lại ngửi thấy mùi hương của đan dược mấy lần, còn chứng kiến được hiện tượng lạ xuất hiện trên tòa bát giác. Trên đó, hẳn ta thấy có hơn mười ký hiệu khổng lồ xoay tròn xung quanh tòa bát giác.

Hãn ta bật cười nói với mọi người: “Xem ra, Lý đan sư có cơ hội rồi!”

Bảy đan sư kia đều nhìn nhau, những gì Thiên Hách Uy nhìn thấy, họ cũng nhìn thấy. 

Trong đó, một người lên tiếng: “Trong tòa này có ba bài thuốc nhân gian, mỗi một loại đều rất khó luyện với lại độ khó tăng dần! Vừa nãy Lý đan sư chắc luyện ra ba lò, mà đã thành công hết. Xem ra, tên này đã trở thành Cửu Tử Đỉnh Đan Sư rồi!”

Mọi người đều mang biểu cảm khác nhau trên khuôn mặt, đáy lòng đều sinh ra lòng đố kị và ghen ghét! Sao hắn làm được? Vì sao hắn có thể làm được? Chức vị đó là Cửu Tử Đinh Đan Sư đấy! Nếu hắn thành công, thì thầy luyện đan trong thiên hạ này không ai là đối thủ của hắn rồi!

Nhưng sau khi Ngô Bình luyện chế ra ba lò đan, bên trong lại trở nên rất yên tĩnh.

Gương mặt của Thiên Hách Uy đần đần xuất hiện lo lắng nói: “Xem ra, Lý đan sư muốn thử luyện hai phương thuốc kia rồi!

Lão già râu hoa râm nói: "Hắn có thể được truyền thừa của Đan Tổ đấy!

Không có nhiều người biết về chuyện truyền thừa của Đan Tổ, nhưng vài người ở đây đều là nhân vật lớn nên cũng biết về nó.

Lão già run tẩy môi từ từ nói: "Phương thuốc thứ hai tên là Truy Hối Đan! Người uống viên đan đó vào chẳng khác gì uống thuốc hối hận, có thể quay về thay đổi thời gian và quá khứ!"

Thiên Hách Uy cười khổ: “Thủ đoạn này chỉ có tu sĩ trên Hỗn Độn Lục Cảnh mới sử dụng được, một đan được sư nhỏ nhoi sao làm được chứ?"

Mọi người ngơ ngác nhìn cửa tòa bát giác đều có chung một suy nghĩ như trúng Định Thân Thuật, hẳn có thể thành công sao?



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi