THẬP NIÊN 70: MỸ NHÂN YÊU KIỀU THỨC TỈNH RỒI

Lữ Thu Mai lao tới bệnh viện, muốn Đinh Hồng Tuệ đuổi hai con tiểu tiện nhân Tạ Tiểu Ngọc và Vưu Tiểu Ninh ngay lập tức.

Đinh Hồng Tuệ hỏi hai đương sự là các cô đã xảy ra chuyện gì?

Vưu Tiểu Ninh ủy ủy khuất khuất nói: "Tôi không biết anh ta là ai, tự dưng anh ta táy máy chân tay với tôi, lúc đó tôi thật sự nghĩ anh ta là lưu manh trà trộn vào bệnh viện. Chẳng lẽ tôi không thể kêu cứu ở đơn vị mình, tôi làm việc ở khoa nhi, sao biết bệnh nhân ở phòng bệnh cao cấp."

Cô ấy lau nước mắt nháy nháy mắt với Tạ Tiểu Ngọc, ra hiệu cho cô cũng bịa ly do đi, mẹ của tên cặn bã kia là người vô lý, đã hô to gọi nhỏ muốn báo cảnh sát.

Tạ Tiểu Ngọc nói: "Lúc đến thay ca, tôi nghe thấy đổi tiểu Ninh hét lên là có lưu manh, trong trường hợp khẩn cấp tôi mới đạp đối phương, với lại cũng đã tìm được chủ nhân của chiếc vỏ chuối, là do cháu trai của Kim Thủy Liên, hàng xóm của đồng chí Lữ vứt, ở đây không có ai cố tình hãm hại con trai bà ta cả, tất cả đều là trùng hợp, nhưng chuyện bệnh nhân Tiết chạy đến khoa nhi quấy rầy y tá là sự thật."

Lữ Thu Mai ầm ï nói: "Đinh Hồng Tuệ, Diệu Mạnh vẫn còn đang trong phòng phẫu thuật, cô lập tức đuổi hai con tiểu tiện nhân này đi, nếu không tôi sẽ bảo chú Hai đánh chết cô đây!"

Đinh Hồng Tuệ trấn an Lữ Thu Mai: "Tôi chỉ là trưởng khoa trong bệnh viện, không có quyền đuổi người. Hơn nữa, Vưu Tiểu Ninh có điều kiện gia đình rất tốt, nếu thật sự ép cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ kiện Diệu Mạnh tội đùa bỡn lưu manh đấy, dù sao lúc đó cũng có nhiều phụ huynh làm chứng cho cô ấy, chị dâu nghĩ lại đi."

Lữ Thu Mai hung hãn nhìn chằm chằm vào Tạ Tiểu Ngọc, tựa như lúc trước bà ta nhìn chằm chằm vào mẹ Tạ Tiểu Ngọc vì ghen tị.

Con tiểu tiện nhân này chắc chắn sẽ không từ bỏ việc báo thù thay cho mẹ mình. Hồi bà ta vẫn còn là con gái, bà ta lên giường với chú Hai của Tiết Diệu Mạnh, nhưng ông ta chê bà ta không đẹp, không chịu cưới bà ta, còn giới thiệu bà ta cho người anh trai bị bệnh lao của mình.

Kết hôn được một tháng, anh cả ông ta ho ra máu qua đời, cha chồng mẹ chồng đều biết Diệu Mạnh là cháu trai của bọn họ, chỉ là con của một người khác.

Bây giờ bà ta đã không muốn để Tạ Tiểu Ngọc làm con dâu mình nữa, bà ta phải nghĩ cách để Tạ Tiểu Ngọc ngồi tù đi cải tạo ngoài nông trường, nghe nói con tiểu tiện nhân này thường xuyên đi tới cầu Thạch Bàn, cứ chờ đấy, bà ta nhất định sẽ bắt được cả tang chứng lẫn vật chứng....

Đến giờ tan làm, Vưu Tiểu Ninh đưa quả táo của mình cho Tạ Tiểu Ngọc, dặn cô đến tối đói thì ăn: "Tiểu Ngọc, Lữ Thu Mai là giáo viên ở trường em trai em gái cô đang học, cô nhớ nhắc bọn họ phải cẩn thận đây."

"Không sao, em trai tôi rất thông minh, em gái cũng không ở lớp bà ta." Nhưng cô phải sớm ngày giải quyết cả gia đình tên cặn bã này mới được.

Đến lúc chiều tối trời đổ cơn mưa, sau nửa đêm, Trịnh Tiểu Tiền nóng bỏng cả người được bà nội cô bé đưa đến khoa nhi, bị viêm phổi cấp tính.

Giờ thời tiết đã chuyển lạnh, rất nhiều trẻ em bị cảm sốt, nhưng cực kỳ ít người bị bệnh nặng như Trịnh Tiểu Tiền, bác sỹ phòng cấp cứu cũng không nhịn được trách người nhà: "Nhà bà sao vậy, đứa bé bị bệnh nặng đến mức này mới đưa tới, bà mà đến muộn thêm chút nữa là không cứu được nữa đâu."

Nghe được tin tức, Đinh Hồng Tuệ vội vội vàng vàng chạy đến khoa nhi, nhưng còn chưa đến gần cửa phòng bệnh, cô ấy đã bị bà Lâm mẹ chồng cũ tát.

"Cô là cái đồ họa thủy, sao chổi xui xẻo, có phải cô lại đắc tội với chị dâu của cô không, cô ta phạt Tiểu Tiền đứng ở hành lang, dầm mưa hóng gió, tôi đã sớm nói với cô rồi, không được phép tới nhìn cháu gái tôi, cách xa nhà chúng tôi ra, cô đã leo lên cành cao rồi, sao còn không buông tha cho nhà chúng tôi."

"Con trai tôi bị què một chân vì cô, dù sao Tiểu Tiền cũng là do cô sinh ra, mà đến con gái ruột của mình cô cũng không chịu buông tha, cô không phải là người, cô là đồ súc sinh!"

Đinh Hồng Tuệ đứng im tại chỗ, để mặc cho bà Lâm đánh chửi, cô ấy đã không còn nước mắt nữa, chỉ là môi dưới bị cắn đến đầm đìa máu tươi, cuối cùng y tá trưởng phải tới kéo Đinh Hồng Tuệ đi.

"Được rồi được rồi, người nhà bệnh nhân đừng ồn ào nữa, đêm hôm khuya khoắt đừng làm ảnh hưởng đến bệnh nhân nghỉ ngơi."

Tạ Tiểu Ngọc nghe bà Lâm kể, cha Trịnh Tiểu Tiên bị mất việc, phải làm công việc tạm thời, một tuần mới trở về một lần, bà Lâm nói nếu Tiểu Tiền có chuyện gì không may, bà ấy không có cách nào giải thích với con trai, cũng không sống nổi nữa.

"Hồng nhan họa thủy, người phụ nữ kia hại cả nhà chúng tôi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi