“A! Bạch Linh Lung, mày đi c.h.ế.t đi.”
Tần Mộng Lan giận đến mức gào thét ầm ĩ, xông lên muốn cào cô, nhưng bà ta không phải là đối thủ của Bạch Linh Lung, trong chớp mắt đã bị đá ngã xuống đất.
“Rầm!”
Bà ta còn đập trúng sàn nhà.
“Mộng Lan!”
Triệu Ngọc Thục và Bạch Kiến Nhân lập tức xông lên đi đỡ bà ta dậy.
Tần Mộng Lan ôm bụng hô đau, đau đến da mặt vặn vẹo, Triệu Ngọc Thục kéo nửa ngày cũng không đỡ bà ta đứng lên được, xoay người lạnh lùng sắc bén tức giận mắng cô: “Sao mày lại mất dạy như thế hả?”
Bạch Linh Lung nghe thế cười mỉa, không phản bác câu nói của bà ta, ngược lại chỉ vào người phụ nữ đang ngã dưới đất, cất cao giọng nói: “Mụ già này là Tần Mộng Lan? Đây là tình nhân của tên cặn bã chó c.h.ế.t họ Bạch hả?”
Tuy rằng cô đang hỏi, nhưng cũng không có ý định chờ bọn họ trả lời.
Tiếp theo đó, ánh mắt trào phóng nhìn về phía Bạch Kiến Nhân, tiếp tục nã pháo: “Tên chó đẻ khốn nạn họ Bạch, khẩu vị của ông độc đáo thật đó, tôi còn tưởng rằng Tần Mộng Lan sẽ xinh đẹp như tiên, đẹp hơn mẹ của tôi, cho nên bây giờ ông mới vội vàng sốt ruột muốn đạp mẹ của tôi như thế.”
“Ha, thì ra ông lại ưng cái thứ như thế, không chỉ xấu mà còn ngu ngốc, nghe nói còn là hàng secondhand từng khắc c.h.ế.t một đời chồng, ánh mắt chọn phụ nữ của ông đúng là hay thật đó.”
Nhưng mà, một người ngoại tình trong hôn nhân, một người vừa c.h.ế.t chồng đã vội đi tìm trai mới, kẻ khốn nạn cặn bã xứng với đồ đê tiện, cũng xứng đôi đấy chứ.”
“Câm miệng!”
Bốn người đứng ở cửa đồng thanh tức giận mắng, ánh mắt của ai cũng vô cùng sắc bén, người nào cũng muốn nhào lên băm nát cô ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-101.html.]
Bạch Linh Lung cũng không phải loại người bị bọn họ quát là sẽ ngậm miệng lại, thấy ngoài cửa đã có không ít người vây xem nhiều chuyện, cô còn nhón chân cố ý gọi với ra bên ngoài: “Mọi người mau đến đây mà xem, tình nhân của tên khốn nạn chó đẻ họ Bạch đến rồi nè, xấu hoắc giống như một con heo mẹ, nhìn thôi đã mắc ói rồi, tôi mới nhìn vài lần đã cảm thấy buồn nôn.”
Mấy người đứng nhiều chuyện xung quanh cũng không biết được thân phận của Triệu Ngọc Thục, mấy ngày nay Bạch Linh Lung thật sự rất nổi tiếng trong bệnh viện, có không ít người còn đang chú ý đến những diễn biến tiếp theo của chuyện lùm xùm trong gia đình của bọn họ.
Hiện tại vừa nghe người tình đến, còn vô cùng xấu xí, một đám phụ nữ nhiều chuyện đều nhào đến.
Bà mối từng làm mai cho Bạch Linh Lung lần trước cũng có mặt, hai mắt bà ấy sáng rực chạy theo Tần Mộng Lan xem, còn hỏi cô: “Cô Bạch, là bà ta đó hả?”
“Đúng vậy, đúng là bà ta, đúng là xấu đến mức không còn từ ngữ nào để hình dung được nữa.”
“Nhìn cái mặt xấu hoắc này của bà ta mà đi, cha mẹ bà ta chắc chắn cũng xấu muốn chết, nói không chừng còn xấu đến mức không dám đi ra ngoài nhận mặt người khác.”
“Mấy người mau đến đây coi bà ta nè, mặt toàn là bớt, còn sinh cái mỏ như mỏ heo, nếu tôi mà có gương mặt giống như bà ta, khi đi ra ngoài nhất định phải lấy khăn trùm đầu bịt mặt lại, chắc chắn sẽ không dám tùy tiện đi ra ngoài giống như bà ta.”
“Mụ già này xấu thì cũng thôi đi, bà ta thật sự là quá không biết xấu hổ.”
“Tôi đã tìm người đi hỏi thăm rồi, chồng trước của bà ta chỉ vừa c.h.ế.t được hai tháng thôi, vậy mà bà ta đã tằng tịu với tên cặn bã chó c.h.ế.t họ Bạch này rồi, bà ta rõ ràng là nữ lưu manh.”
“…”
Bạch Linh Lung bla bla la to một lèo, coi như là lột da mặt của Tần Mộng Lan xuống đất điên cuồng giẫm đạp.
Người đứng nhiều chuyện ở bên ngoài cũng rất biết cách phối hợp, người này chen người kia lấn, chui hết vào trong phòng, còn chen lấn ép mấy người Triệu Ngọc Thục vào trong một góc.
Tần Mộng Lan nhìn thấy trường hợp này, sợ hãi đến mức muốn ngất đi, hoang mang rối loạn ôm lấy đầu mình, sau đó liên tục chui rúc vào trong lòng n.g.ự.c của Bạch Kiến Nhân trốn tránh.
Bà ta càng chui rúc vào trong lòng n.g.ự.c đàn ông thì những người đứng nhiều chuyện ở xung quanh lại càng khinh bỉ bà ta, ai nấy đều muốn nhào lên lột sạch quần áo của bà ta đi.