Cung Linh Lung tết b.í.m tóc cho cô ấy xong, lại cầm công cụ trang điểm giúp cô ấy chỉnh lại lông mày, sau đó Bạch Thủy Tiên lại đến bôi phấn và thoa son cho cô ấy.
Đồ trang điểm ở thời đại này rất đơn giản, công cụ trang điểm cũng ít, nhưng bình thường mọi người đều để mặt mộc, chỉ cần trang điểm nhẹ cũng đã trở nên vô cùng xinh đẹp xuất sắc rồi.
“Xong rồi.”
Bạch Thủy Tiên dừng lại, Liêu Thu Hoa lập tức cầm lấy gương xem, khi nhìn thấy gương mặt trắng trẻo hồng hào lại xinh đẹp ngất ngây của mình trong gương, một lúc lâu sau cô ấy mới nói ra một câu: “Đây là tôi thật đó hả?”
“Thu Hoa, dựa vào dáng vẻ hiện tại của cô, hôm nay chờ cô lên sân khấu biểu diễn rồi, chắc chắn sẽ làm doanh trưởng doanh số một c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt luôn.” Dương Tiểu Lan ở bên cạnh trêu ghẹo cô ấy.
Cung Linh Lung cười nhẹ, lấy gương trong tay Liêu Thu Hoa đi, đẩy cô ấy rời khỏi ghế: “Chị Liêu, chị đi thay cái áo hoa nhí mà chị mặc mấy ngày hôm trước đi, chị còn có thể khoác thêm cái áo này ở bên ngoài, chờ lên sân khấu lại cởi ra.”
“Sau đó lại thay đôi giày da kia của chị, đừng có cất mãi trong tủ không nỡ mang nữa.”
Dương Tiểu Lan giơ tay đẩy cô ấy đi, sau đó giành trước ngồi xuống ghế, cười hì hì nói: “Dì Bạch, Linh Lung, trang điểm cho tôi trước đi.”
“Được rồi, cứ từ từ từng bước một.”
Tổng cộng cón hơn hai mươi người lớn nhỏ sẽ lên sân khấu biểu diễn, chỉ có ba người biết trang điểm và làm tóc, cho nên sau đó bọn họ đều đẩy nhanh tốc độ, những người khác đều phối hợp không chậm trễ thời gian.
Sáu giờ rưỡi tối, buổi biểu diễn văn nghệ diễn ra đúng giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-352.html.]
Phó đoàn trưởng Lý và một lãnh đạo nữ khác cùng nhau làm MC dẫn dắt chương trình tiệc tối hôm nay, mấy ngàn binh lính lãnh đạo ăn mặc đồng phục gọn gàng ngay ngắn ngồi dưới sân khấu xem biểu diễn, vừa mới mở màn đã vỗ tay vang đội.
Tiết mục của đoàn văn công cũng không có quá nhiều sáng ý, mở màn vẫn giống như trước kia, vẫn chỉ là múa yêu cổ tập thể để làm nóng không khí.
Các diễn viên múa đều là người trẻ tuổi xinh đẹp, thanh xuân đầy sức sống, cũng coi như là một hình ảnh vô cùng xinh đẹp, cho nên mấy người bọn họ vừa xuất hiện đã nhận được tràng pháo tay và tiếng hò hét vang dội.
Sau khi tiết mục múa tập thể kết thúc, tiết mục thứ hai chính là kịch nói.
Vai chính trong tiết mục kịch nói lần này vốn dĩ chính là Mạnh Hiểu Dĩnh, hiện tại cô ả đã bị đuổi việc, chỉ đành phải chọn người khác thay thế, diễn viên mới được đề bạt này trong vòng nửa tháng nay đã tăng ca thêm giờ huấn luyện chăm chỉ, tối nay cũng đã biểu hiện ra màn biểu diễn hoàn mỹ nhất của mình.
Sân khấu phía trước vẫn còn biểu diễn, các quân tẩu đã ở hậu trường chuẩn bị, Cung Linh Lung và Vương Ngọc Miêu là chỗ dựa tinh thần của mọi người, hiện tại đang liên tục khuyến khích cổ vũ bọn họ.
Ở phía trước vang lên tiếng vỗ tay, MC lên sân khấu: “Tiết mục biểu diễn tiết theo chính là tiết mục của các quân tẩu của đoàn số một và đoàn số hai của chúng ta. Bọn họ mang đến cho chúng ta một tiết mục đọc diễn cảm thơ ca hiện đại tập thể, mời mọi người cho một tràng pháo tay nhiệt liệt, hoan nghênh bọn họ lên sân khấu.”
“Đi thôi!”
Tưởng Á Bình hít sâu vài lần, nhấc tay dẫn đầu đi lên sân khấu.
Cung Linh Lung và Vương Ngọc Miêu dẫn hai đứa nhỏ từ hai bên lên sân khấu, nhanh chóng dẫn bọn họ đứng yên ở vị trí của mình.
Chờ các quân tẩu đều đã đứng yên ở vị trí của mình rồi, Cung Linh Lung mặc áo sơ mi trắng và váy dài đi tìm phó đoàn trưởng Lý mượn micro, đứng ở vị trí chính giữa, biểu hiện tự nhiên lại hào phóng nói: “Chào các lãnh đạo tôn kinh và các anh em, chúc mọi người buổi tối tốt lành, tôi là quân tẩu Cung Linh Lung, tối nay vô cùng vinh hạnh có thể dẫn dắt các chị dâu và bọn nhỏ lên sân khấu biểu diễn.”
“Trong buổi biểu diễn văn nghệ ngày hôm nay, chúng tôi mang đến cho mọi người bốn tiết mục, hiện tại là tiết mục tập thể đầu tiên, đọc diễn cảm thơ ca hiện đại “Tôi kiêu ngạo, tôi là người Trung Quốc”.”