Cung Linh Lung vốn dĩ thích ăn đồ ngọt, sau khi mang thai lại càng thích ăn, mỗi tháng mẹ chồng đều sẽ gửi điểm tâm bằng đường bưu điện đến, đại đa số đều vào bụng của cô.
“Con thích ăn thì cứ ăn nhiều vào, chờ hai ngày nữa mẹ xin nghỉ, lại dẫn con vào trong cửa hàng mua, trong cửa hàng còn có rất nhiều chủng loại bánh mới cho con tha hồ mà tuyển chon.”
Chu Lan Cầm nói xong lập tức lột vỏ hạt dẻ cho cô, bỏ thịt hạt dẻ vào trong tay cô nói: “Con ăn đi, mẹ lột vỏ cho con.”
“Mẹ, mẹ cũng ăn đi.” Cung Linh Lung cũng lột cho bà ấy một hạt, đút đến bên miệng của bà ấy.
Thấy mẹ chồng nàng dâu bọn họ tương thân tương ái đút cho nhau ăn, Lục Tĩnh Dương ngồi ở bên cạnh bật cười, nói với Lục Tĩnh Xuyên: “Anh, địa vị của hai chúng ta ở trong nhà thua xa lúc trước rồi.”
“Sau này còn sẽ tiếp tục bị tụt hạng nữa.” Trong lòng Lục Tĩnh Xuyên cũng đã đoán trước được.
Chu Lan Cầm cười nhìn bọn họ nói: “Hai đứa bao lớn rồi mà còn nói ra những lời này, không thấy xấu hổ à.”
Cung Linh Lung cười xinh đẹp, chuyển sang đề tài khác: “Tĩnh Dương, dạo gần đây có tin vui gì không?”
“Có.”
Chu Lan Cầm giành trả lời trước cậu, còn nói chuyện tốt nhất dạo gần đây cho bọn họ nghe: “Hôm trước Giang Vận chạy đến đồn công an ăn cơm trưa với mẹ và nó, sau khi ăn xong lại đánh nhau một trận với Tĩnh Dương, con bé nương tay, cho Tĩnh Dương lụm được thế hòa.”
Lục Tĩnh Dương trợn trắng mắt, biểu cảm vô cùng bất đắc dĩ: “Mẹ, cái gì mà lụm được thế hòa chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-514.html.]
“Con bé mà không nhường thì con thắng được con bé à?”
Chu Lan Cầm biết rất rõ bản lĩnh của con trai, tốc độ nói chuyện nhanh hơn: “Tĩnh Xuyên làm mai cho con, đồng chí nữ người ta cũng coi như là bày tỏ thái độ rồi, đồng ý cho con một cơ hội, con nhất định phải nắm bắt được đó. Mẹ rất là thích con bé Giang Vận kia, tính cách hào sảng lại hài hước, không có nũng nịu giả tạo lại dễ xấu hổ như mấy đứa con gái hiện tại, lại còn rất giỏi nữa chứ, là một ứng cử viên rất thích hợp cho vị trí bạn đời, nếu con thích thì nhất định phải cố gắng nhiều hơn mới được.”
“Con biết rồi.” Lục Tĩnh Dương có chút bất đắc dĩ.
“Con đừng có hứa miệng không, còn phải hành động nữa, về phương diện này thì con phải học của anh con nhiều hơn.”
“Con nhìn anh con đi, vừa nhìn là ưng ngay Linh Lung, hành động nhanh gọn lẹ, không có người khác có cơ hội gì.”
“Con xem anh trai với chị dâu của con ngọt ngào ân ái đến mức nào, tự do yêu đương lại kết hôn, hôn nhân sẽ bền chắc hơn để người lớn trong nhà sắp xếp lung tung, cũng sẽ hạnh phúc hơn nhiều.”
Thấy mẹ lại bắt đầu lảm nhảm, Lục Tĩnh Dương nhức đầu: “Phó cục trưởng Chu, hôm nay mẹ đã nói ở đơn vị suốt một ngày rồi, bla bla mãi không chịu ngừng, miệng của mẹ vẫn chưa khô sao?”
“Ha ha…”
Cung Linh Lung ở bên cạnh nghe thế bật cười, cô rất thích bầu không khí gia đình như thế này, cũng mở miệng giải cứu cho em chồng: “Mẹ, không phải đôi nam nữ nào cũng sẽ giống như con và anh Tĩnh, con thấy Tĩnh Dương và Giang Vận ở chung với nhau cũng khá tốt, hai người bọn họ có ấn tượng khá tốt về nhau, vậy lại cho bọn họ thêm một chút thời gian để tìm hiểu tiếp xúc đi.”
“Bọn họ đều là người trưởng thành rồi, hai người bọn họ đều là người hào sảng dứt khoát, chờ đến khi có tin tức tốt, bọn họ chắc chắn sẽ báo cho chúng ta biết trước thôi.”
Chu Lan Cầm cười cười, cũng thua con trai út: “Được rồi, mẹ không lảm nhảm nữa, đây là chuyện riêng của con, con tự xem mà làm.”