Lục Thu Cúc không ăn đồ ăn, ngược lại chủ động giúp đỡ: “Chị dâu, để em ôm bé cho, chị ăn canh trước đi.”
“Thu Cúc, em ăn đi. Nhóc này uống sữa no rồi là sẽ buồn ngủ, chị bỏ bé vào giường nhỏ là được rồi.”
Cung Linh Lung đứng dậy nhẹ nhàng đặt con trai vào giường, đắp chăn cho cậu bé cẩn thận, gọi hai chị em bọn họ: “Thu Cúc, Thu Đông, qua bên này ăn đi.”
Hai chị em bọn họ ở trước mặt Cung Linh Lung cũng coi như khá thả lỏng, nhưng Lục Tĩnh Xuyên vừa mới đi vào, bọn họ căng thẳng hơn rất nhiều, ngồi ở bên cạnh cơ thể căng chặt, dường như đều theo bản năng sợ hãi anh.
Lục Tĩnh Xuyên chỉ xách bình thủy đi vào, cũng không nói gì với bọn họ, đặt đồ xuống rồi đi ra ngoài ngay.
Thật ra Cung Linh Lung cũng không thân thiết gì với bọn họ, lần trước gặp mặt cũng chỉ chào hỏi đơn giản, hôm nay bọn họ đến nhà chúc tết làm khách, xuất phát từ lễ phép cũng không nên ngó lơ bọn họ, cho nên chỉ có thể tìm đề tài nói chuyện với bọn họ, dần dần cũng nói chuyện vui vẻ.
Đến chiều tối Hàn Tế và Cung Vãn Đường mới cùng nhau về nhà, ở bên ngoài nói chuyện với người nhà họ Thủy xong, Cung Vãn Đường mới đi vào phòng của con gái.
Thấy hai chị em nhà họ Lục cũng có mặt, bà cười hiền hòa với bọn họ hỏi: “Hai đứa là Thu Cúc và Thu Đông đúng không?”
“Chào dì.” Hai chị em đều đứng dậy chào hỏi.
“Ngồi đi, mau ngồi xuống.” Cung Vãn Đường nhìn thoáng qua cháu nội đang ngủ say, mời bọn họ: “Thu Cúc, Thu Đông, tối nay hai đứa cứ ở nhà dì ăn cơm tối xong lại về, lúc nãy dì đã nói với cha của con rồi.”
“Dạ, cảm ơn dì.”
“Mấy chị em bọn con nói chuyện tiếp đi, dì đi vào phòng bếp giúp đỡ, chờ nấu đồ ăn xong rồi lại kêu mấy đứa đi ăn cơm.” Cung Vãn Đường cũng không quấy rầy mấy người trẻ tuổi bọn họ nói chuyện, nói xong lập tức đi ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-662.html.]
Chu Lan Cầm và Ôn Tuệ Tuyền đang chuẩn bị cơm chiều trong phòng bếp, Thủy Mỹ Dung ở bên cạnh phụ trách nhóm lửa giúp đỡ, đại đa số món ăn đều đã chuẩn bị xong hết rồi.
Trong các món ăn tết của người phương bắc thì tuyệt đối không thể thiếu sủi cao, mà phương nam thì không thể thiếu thịt hấp, tối nay trên bàn cơm có đủ cả hai món này, Chu Lan Cầm còn làm vài món mặn mặn cay cay làm đồ nhắm để tiếp khách.
Ăn cơm xong, Lục Tĩnh Xuyên lái xe đưa người nhà họ Thủy về nhà, đưa bọn họ xong lại quay về đưa ba cha con Lục Nam Chinh về.
Con trai đã về rất lâu rồi, nhưng Lục Nam Chinh còn chưa hỏi thăm chuyện công việc của con trai, lên xe lập tức hỏi: “Tĩnh Xuyên, lần trước con được điều đi tập huấn quân sự, cha nghe ông nội con nói rồi, kết quả kiểm tra như thế nào?”
“Khá tốt.”
Ở phương diện công việc, Lục Tĩnh Xuyên chưa bao giờ có xuất hiện trục trặc, kết quả kiểm ta cũng vô cùng nổi bật.
“Sau này con tính thế nào?” Lục Nam Chinh hỏi tiếp.
“Kiểm tra xong rồi, sau này thế nào thì nghe theo sự sắp xếp của lãnh đạo. Được cho nghỉ nửa tháng để ăn tết, chờ kỳ nghỉ kết thúc sẽ có mệnh lệnh mới.” Lục Tĩnh Xuyên cũng không rõ tương lai anh sẽ được sắp xếp như thế nào.
Dọc theo đường đi đều là Lục Nam Chinh nói chuyện với anh, hai cha con bọn họ toàn nói chuyện công việc, hai người Lục Thu Cúc không thể nào chen lời vào được, cũng không lên tiếng quấy rầy bọn họ nói chuyện.
Từ sau khi Lục Nam Chinh thay đổi đơn vị cũng đã dọn đến nhà do đơn vị mới phân phối, dựa theo chức vụ của ông ấy thì được phân cho một căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách, cách viện gia thuộc của cục công an không quá xa.
Hôm qua Lục Tĩnh Xuyên đã đến nhà ông ấy chúc mừng năm mới rồi, hôm nay đưa bọn họ về cũng không vào nhà ngồi chưa, chở bọn họ đến nơi lập tức định đi về.
Ngay lúc anh định rời đi, Lục Thu Cúc đột nhiên gọi anh lại: “Anh cả.”
Lục Tĩnh Xuyên nghiêng đầu nhìn cô ta: “Có chuyện gì?”