“Vì con, cuối cùng mẹ lựa chọn sống sót, quyết định đến phương nam nương nhờ bạn cũ của cha.”
“Năm đó cũng xảy ra rất nhiều tai nạn, thành phố Đàm gặp phải nạn lũ lụt, đường ra bị hỏng, mẹ đành phải xuống xe đi đường vòng, dự định đi vòng qua huyện Dương, đến thành phố Bình ở kế bên ngồi xe lửa, nhưng vừa mới đến huyện Dương thì đã gặp được hai đám lưu manh địa phương đánh lộn, mẹ vô duyên vô cớ bị lan đến làm đầu bị thương.”
“Chờ đến khi mẹ tỉnh lại, mẹ phát hiện mình bị mất trí nhớ, không còn nhớ gì về chuyện quá khứ nữa.”
“Lúc đó mẹ đang ở bệnh viện, người ở bệnh viện đang tìm người nhà giúp mẹ, Bạch Kiến Nhân cứ thế mặt dày vô sỉ mạo nhận là chồng của mẹ, đặt tên cho mẹ là Bạch Thủy Tiên, sau đó đưa mẹ về nhà họ Bạch, còn nói dối với người trong thôn mẹ là vợ mà ông ta cưới được ở bên ngoài.”
Chờ bà nói xong, Bạch Linh Lung tức giận nhảy cẫng lên, nổi trận lôi đình: “Mẹ, con muốn làm c.h.ế.t thằng ch.ó khốn nạn đó.”
“Con muốn đối phó ông ta thế nào đều được, đừng làm mình bị thương.”
Hiện tại Bạch Thủy Tiên đã khôi phục lại trí nhớ, cũng rất hận ông ta, nghĩ đến chuyện ông ta lừa gạt bà, làm bà hiểu lầm rằng tên khốn đó đã cứu bà, mười tám năm nay ở nhà họ Bạch làm trâu làm ngựa hầu hạ để báo ân, bà lập tức muốn băm c.h.ế.t cái thứ không bằng súc sinh này.
Thấy chuyện gì mẹ cũng nghĩ đến chính mình, trong lòng Bạch Linh Lung vô cùng cảm động: “Mẹ, con sẽ bảo vệ tốt bản thân. Ông ta ở chỗ này kinh doanh rất nhiều năm, sau lưng còn có cán bộ ủy ban cách mạng chống lưng, con sẽ không xúc động trả thù một cách mù quáng.”
“Dì, hành vi này của ông ta tương đương với lừa gạt phụ nữ, dì có thể đi báo công an, hơn nữa hiện tại ông ta còn gian díu tằng tịu với người khác, cục công an nhận được báo án sẽ lập tức bắt giữ ông ta ngay.” Lục Tĩnh Xuyên nghe được những gì bà đã trải qua cũng giận điên lên.
Tống Thao cũng đứng dậy, chủ động muốn giúp đỡ: “Dì, mẹ của con làm việc ở đồn công an, nếu dì muốn báo công an thì con có thể giúp đỡ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-70.html.]
“Cảm ơn hai đứa.”
Bạch Thủy Tiên kéo khóe môi, nói ra kế hoạch của mình: “Dì sẽ không để tên khốn nạn vô sỉ kia ung dung ngoài vòng pháp luật. Nhưng mà chuyện gì cũng nên làm từng bước từng bước một, đầu tiên cần phải ly hôn trước đã, những thứ nên thuộc về dì cũng đều phải lấy về hết. Ngoài ra, mặt mũi của dì cũng không phải thứ như bọn họ có thể dẫm, loại người đê tiện khốn nạn như hai người bọn họ muốn được như mong muốn thì nhất định phải đến trước mặt dì trả giá đắt.”
Bà vẫn dùng giọng điệu vô cùng dịu dàng nói chuyện, gương mặt xinh đẹp hằn dấu vết của năm tháng của bà ngưng tụ băng sương, đôi mắt vẫn còn rất xinh đẹp lại phủ kín vẻ tang thương cất giấu vẻ sắc bén lạnh như băng.
“Dì, chúng ta không cần sốt ruột xử lý chuyện của mấy tên khốn nạn kia, dì cứ điều dưỡng cơ thể trước, chờ sức khỏe khang phục rồi lại xử lý ông ta sau.” Lục Tĩnh Xuyên khuyên nhủ.
Bạch Thủy Tiên cũng nghĩ như thế, bà nhất định phải nhanh chóng điều dưỡng cơ thể khỏe mạnh, không thể liên lụy con gái, khóe môi hơi cong lên nói: “Đúng vậy, không cần phải quá sốt ruột.”
“Cốc cốc... Cốc cốc...”
Tiếng gõ cửa lại vang lên, Bạch Linh Lung thu hồi vẻ mặt độc ác táo bạo của mình, chạy đi ra mở cửa, thấy y tá đứng ở bên ngoài vội hỏi: “Y tá, có chuyện gì sao?”
“Bạch Linh Lung, cha của cô lại đến nữa rồi. Sáng nay cô đánh ông ta một trận, ông ta tiêm thuốc giảm đau, chiều lại đến bệnh viện thay thuốc, hiện tại đang ở trong phòng 102 của khu khám bệnh. Ông ta bảo tôi đi qua đây gọi cô đi sang đó, nói là có chuyện muốn nói với cô.”
Khi truyền lời, biểu cảm của y tá khá là phức tạp, thấy cô nổi giận đùng đùng, có lẽ lại chuẩn bị đi đánh lộn, vội vàng nhắc nhở: “Lần này ông ta còn dẫn theo hai người ở bên cạnh, toàn là đàn ông cao to khỏe mạnh, cô đừng có chống đối với bọn họ. Nếu cô không muốn đi thì đừng đi, nếu bắt buộc phải đi thì có thể mời các đồng chí của bộ phận bảo vệ đi cùng với cô.”
Cô ấy có ý tốt, Bạch Linh Lung cũng rất biết ơn, vội vàng cảm ơn: “Được rồi, cảm ơn.”