Bạch Thủy Tiên nghe thế, cười nhạt nói: “Tiểu Lục là một đứa bé khá tốt, tôi tin tưởng nó, cũng tin tưởng vào mắt nhìn người của Linh Lung.”
Thấy bà đồng ý, Chu Lan Bình cũng yên tâm, cười tươi rói nói: “Em gái, nhà của chúng tôi đều là người làm việc nhanh gọn dứt khoát, cũng không có quá nhiều quy định và lễ nghi phiền phức. Em gái của tôi có công việc ở kinh đô, không thể chạy đến đây gặp mặt em để trao đổi chuyện hôn sự của hai đứa nhỏ, lúc nãy đã gọi điện thoại nhờ tôi đại diện bàn bạc với em, em có yêu cầu gì thì cứ việc nói thẳng.”
“Đồng chí Chu, tôi chỉ có một yêu cầu duy nhất, lúc trước cũng đã nói với Tiểu Lục rồi, tôi chỉ hi vọng Linh Lung được hạnh phúc.”
Bạch Thủy Tiên không nhắc đến những yêu cầu về chuyện lễ hỏi, dựa theo điều kiện gia đình của nhà họ Lục và nhà họ Chu, mấy chuyện này không cần thiết phải nói ra ngoài, bà tin chắc rằng bọn họ sẽ cho Linh Lung đủ sự tôn trọng.
“Dì, dì cứ yên tâm, con nhất định sẽ làm Linh Lung hạnh phúc, sau này dì có thể giám sát con bất cứ lúc nào, nếu con có chuyện gì làm không đúng, dì cứ việc nói thẳng ra khiếm khuyết của con.” Lục Tĩnh Xuyên lập tức bày tỏ thái độ.
Bạch Thủy Tiên nhìn anh cười cười, coi như là đồng ý.
Chu Lan Bình cười liếc nhìn anh, nhắc nhở kịp lúc: “Tĩnh Xuyên, cái thằng nhóc ngốc này, còn gọi dì làm gì nữa, hiện tại trực tiếp sửa miệng đi, chờ đơn xin kết hôn của con được phê duyệt thì đi đăng ký kết hôn ngay.”
Lục Tĩnh Xuyên cười toét miệng, từ trước đến nay anh chưa bao giờ cười tươi như thế, cũng nghe lời lớn tiếng kêu to: “Mẹ!”
Anh kêu rất to, còn tạo thành tiếng vọng trong phòng bệnh, Bạch Thủy Tiên cũng bị anh chọc cười, đáp lại: “Ừ.”
Bạch Linh Lung cũng mím môi bật cười, lỗ tai hơi đỏ lên, hiếm khi lộ ra vẻ mặt xấu hổ ngượng ngùng trước mặt người khác.
Cả gia đình ba người nhà họ Tống cũng đang cười, Tống Thao vừa cười vừa nháy mắt ra hiệu với Lục Tĩnh Xuyên.
Lục Tĩnh Xuyên cũng nhận được tín hiệu, kéo Bạch Linh Lung, cười tươi rói nói: “Linh Lung, mau gọi dì dượng đi, sẽ lấy được bao lì xì lễ gặp mặt đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-86.html.]
Hai vợ chồng Tống Kim Nghiêu: “…”
“Ha ha.”
Tống Thao nhịn không được cười phá lên.
Bạch Linh Lung che miệng cười sặc sụa, cười đến mức mặt đỏ bừng, thấy hai người bọn họ đã lấy ra bao lì xì đã chuẩn bị sẵn từ trước, lập tức cười tươi như hoa, lộ ra lúm đồng tiền gọi: “Dì, dượng.”
“Ừ, ngoan.”
Hai vợ chồng Tống Kim Nghiêu vui vẻ trả lời, nhét hai cái bao lì xì dày cộm vào trong tay cô.
Chu Lan Bình cười không khép miệng lại được: “Linh Lung, dì dượng chúc hai đứa hạnh phúc, cũng chúc hai đứa sớm sinh quý tử, tương lai sinh ra thật ra bé con đáng yêu.”
Vừa mới đến thế giới này mà đã được an bài lưu trình kết hôn sinh con rồi, lúc này Bạch Linh Lung cứ có cảm giác lâng lâng không chân thật giống như đang nằm mơ, ngoài miệng lại cười đồng ý: “Dạ được.”
Thấy cô đồng ý rồi, khóe môi Lục Tĩnh Xuyên đã không thể đè nén được nữa, trong lòng cũng đã bắt đầu lên kế hoạch cho chuyện sinh con.
Đã sửa miệng đổi cách xưng hô với người lớn đôi bên, Chu Lan Bình cũng đại diện cho em gái bàn chuyện chính sự, cười nói với Bạch Thủy Tiên: “Em gái, em của tôi và cha của Tĩnh Xuyên đã ly hôn rất nhiều năm hai đứa nhỏ đều đi theo em gái tôi, chuyện công việc và hôn nhân của bọn họ đều do em của tôi quyết định.”
“Tĩnh Xuyên và Linh Lung xem mắt rồi kết hôn quá đột ngột, không chuẩn bị trước, em gái tôi tạm thời không rút ra được thời gian rảnh để đến đây, nhưng mà chờ thêm một đoạn thời gian sẽ xin nghỉ đến thành phố Hán xử lý chuyện hôn lễ cho bọn họ, em tôi nhờ tôi thay mặt xin lỗi em, chờ đến khi đến thành phố Hán sẽ trực tiếp gặp mặt em xin lỗi.”
“Chị sui không cần phải khách sáo như thế.”
Bạch Thủy Tiên chưa từng gặp qua bà ấy, lại nghĩ đến một mình bà ấy nuôi sống hai đứa con cũng rất khó khăn, nghe nói cũng làm việc ở đồn công an kinh thành, có lẽ cũng là một người phụ nữ kiên cường có quyết tâm muốn theo đuổi sự nghiệp, bà cũng rất bội phục chị sui chưa từng gặp mặt này.