“Đây là chuyện nên làm mà, năm nay Tỉnh Xuyên đã hai mươi ba tuổi, em gái tôi vẫn luôn rất lo lắng cho chuyện hôn nhân đại sự của nó, hiện tại may mắn gặp được Linh Lung, cuối cùng cũng thành gia lập nghiệp, cuối cùng em gái tôi cũng yên tâm được rồi.”
Chu Lan Bình nói thật, nhà bọn họ có năm anh chị em, chỉ có hôn nhân của em ba là không được thông thuận cho lắm, bà ấy sống cũng rất khó khăn, may mà hai đứa con nhỏ đều rất giỏi, cũng rất yêu thương và kính trọng bà ấy.
“Em gái, chuyện của Tĩnh Xuyên và Linh Lung thật sự có hơi hấp tấp một chút, kỳ nghỉ của Tĩnh Xuyên có hạn, Linh Lung cũng phải ở bệnh viện chăm sóc cho em, chờ hoàn thành xong hết toàn bộ lưu trình truyền thống thì cũng sẽ lãng phí một ít thời gian, em cảm thấy chúng ta điều chỉnh đơn giản hóa lại, có được không?”
Chu Lan Bình đại diện em gái đến đây trao đổi, cuối cùng sắp xếp thế nào cũng cần phải nghe ý kiến của Bạch Thủy Tiên nữa.
“Tôi đồng ý.”
Bạch Thủy Tiên đồng ý vô cùng dứt khoát, bà cũng không để ý đến những lễ nghi tập tục truyền thống phiền phức đó, trực tiếp sắp xếp: “Chờ đơn xin kết hôn của Tiểu Lục được phê duyệt rồi, hai thanh niên bọn họ tự thương lượng một ngày nào đó cùng nhau đến ủy ban nhân dân đăng ký kết hôn luôn đi. Còn chuyện sắp xếp tổ chức hôn lễ thì Tiểu Lục cứ thương lượng với chị sui rồi quyết định là được, mấy chuyện đính hôn đưa sính lễ này nọ đều có thể miễn.”
Thấy bà dễ nói chuyện như thế, Chu Lan Bình cười nói: “Hai đứa nhỏ thật lòng yêu nhau, vậy cứ nghe theo lời em, miễn đi quy trình đính hôn, nhưng mà chuyện đưa sính lễ thì không thể lược bỏ được, lễ hỏi nhất định phải có đầy đủ, chúng ta cũng không thể mất lễ, để Linh Lung chịu tủi thân được.”
Nói đến đây, bà ấy nói lại ý kiến của em ba nhà mình: “Em gái, em ba của tôi nói sính lễ là 1288 đồng, đầy đủ ba chuyển một vang, em ấy sẽ đến thành phố Hán mua sắm đầy đủ trước, trực tiếp chuyển đến phòng tân hôn của hai vợ chồng son bọn họ. Ngoài ra em ấy sẽ từ kinh đô mua trước các quần áo giày dép mà Linh Lung sẽ mặc lúc kết hôn mang đến, em ở bên này cứ yên tâm mà dưỡng thương, không cần lo lắng chuẩn bị mấy thứ này.”
“Chị sui khách sáo quá rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-87.html.]
Bạch Thủy Tiên có chút cảm động, thời buổi này người khác cưới vợ, nếu có thể cho hai trăm đồng làm sính lễ cũng coi như là coi trọng nhà gái lắm rồi, chị sui lại đưa ra số tiền sính lễ cực cao, đến 1288 đồng, đủ để chứng minh bà ấy rất thích và coi trọng Linh Lung.
Con gái có thể được nhà chồng yêu thích và coi trọng như thế, người mẹ nào cũng đều cảm thấy vui mừng, cũng yên tâm mà gả con gái sang bên đó.
“Linh Lung là do em cẩn thận tỉ mỉ nuôi nấng dạy dỗ lớn lên, con bé thông minh lại giỏi giang, ngoan ngoãn còn hiếu thảo, lại còn là học sinh cấp ba, hơn nữa còn xinh đẹp như thế, con bé xứng đáng được mấy thứ này.” Chu Lan Bình cười nói.
Bạch Linh Lung đứng ở đối diện nghe dì khen mình như thế, cảm thấy có chút xấu hổ, cúi đầu không dám nhìn ai.
Chuyện còn lại trên cơ bản đều là các người lớn nói chuyện với nhau, ba người trẻ tuổi đều yên lặng lắng nghe không quấy rầy, mãi đến khi bác sĩ trực ca đi vào thay thuốc đề tài mới dừng lại.
Người nhà họ Tống chờ bác sĩ thay thuốc xong, xác định bà khôi phục khá tốt, lúc này bọn họ mới đứng dậy chào tạm biệt ra về.
Lục Tĩnh Xuyên không đi ra ngoài cùng với bọn họ, tối nay Bạch Linh Lung muốn đến nhà tắm của bệnh viện tắm rửa, nhờ anh ở lại trò chuyện với mẹ một lúc.
Bạch Linh Lung nhanh chóng tắm rửa gội đầu, lúc trước cô vội vàng chạy đến thành phố, không mang theo quần áo tắm rửa, cũng chỉ có thể mặc lại quần áo bẩn lúc trước, cô là một người có chút thích sạch sẽ, chuyện này làm cô rất khó chịu.
Nhưng hiện tại điều kiện có hạn, buổi tối cửa hàng quốc doanh cũng đã đóng cửa rồi, chỉ có thể chờ ngày mai tìm thời gian rảnh đi ra ngoài mua quần áo thay thôi.
Thấy cô đi vào phòng với mái tóc ướt đẫm, Lục Tĩnh Xuyên lập tức đứng lên nói: “Linh Lung, em mau lau khô tóc đi, đừng để bị cảm.”