THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Lương Tư Dao càng nói càng hưng phấn, trong đầu cũng ảo tưởng cuộc sống của cô chủ nhà giàu ngợp trong vàng son, ước gì có thể lập tức thoát khỏi gia đình nghẹn khuất này, vô cùng kích động xúi giục: “Mẹ, mẹ nghe lời con, đi theo Thôi Trí Viễn thật sự không có tương lai gì hết, con nói một câu khó nghe, mẹ đi theo ông ta cũng chỉ có thể ăn cơm no, không bị c.h.ế.t đói mà thôi, đừng hòng nghĩ đến chuyện sống giàu sang phú quý gì.”

“Cho dù ông ta có tiền có thực lực, ông ta cũng sẽ không cho mẹ sống sung sướng, ông ta sống ở cái nơi rách nát này, trước kia đã quen với cuộc sống muốn ăn thịt cũng không có mà ăn, ông ta có tiền cũng không nỡ xài.”

“Hiện tại ông ta keo kiệt như thế, đi ra ngoài ăn một bữa cơm cũng không nỡ gọi món thịt, mỗi ngày toàn là ăn mấy thứ đồ rẻ mạt, keo kiệt c.h.ế.t đi được.”

“Còn nữa, ông ta chẳng coi mẹ là vợ, mẹ gả cho ông ta nhiều năm như thế nhưng mẹ và ông ta luôn ngủ riêng với nhau, mẹ đừng cho rằng con không biết, cuộc sống của mẹ chẳng khác nào bà nội của Khải Luân, đang ở góa khi chồng còn sống, mẹ có chồng mà có khác gì không có chồng đâu.”

“Đủ rồi!”

Những lời này của Lương Tư Dao chọc trúng chỗ đau mà Lương Vịnh Văn không muốn nhắc tới nhất, tức giận quát khẽ ngắt ngang lời cô ta.

Thấy bà ta tức giận, Lương Tư Dao chu miệng bĩu môi: “Con nói có sai đâu, mẹ rõ ràng là đang ở góa khi chồng còn sống mà, có vợ chồng nhà ai mà ngủ riêng với nhau đâu, chỉ có mẹ với ông ta là chưa bao giờ ngủ chung với nhau.”

Những lời cô ta nói đều là sự thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-905.html.]

Bắt đầu từ ngày Thôi Trí Viễn kết hôn với Lương Vịnh Văn thì bọn họ đều tách ra ngủ riêng với nhau, bà ta mang thai Thôi Tư Vi là vì bà ta đã bỏ thuốc tính kế ông ấy, kết quả chỉ một lần đã trúng thưởng, sau đó cũng chưa từng có sinh hoạt vợ chồng, ông ấy cũng cấm không cho bà ta vào phòng mình, mỗi đêm khi đi ngủ ông ta đều khóa trái cửa phòng lại.

Ở góa khi chồng còn sống, mấy chữ này kích thích rất lớn đối với Lương Vịnh Văn, cũng làm tổn thương tôn nghiêm của bà ta, nước mắt nóng bỏng lập tức rơi xuống.

Thấy bà ta khóc, Lương Tư Dao không dám kích thích bà ta giống như lúc trước nữa, nhưng mà ngoài miệng vẫn cứ đang nói: “Mẹ, tuy rằng lời con nói không dễ nghe, nhưng đó là sự thật, mẹ đi theo ông ta cũng chẳng có ngày lành gì, đến cả con cũng không chẳng có tương lai.”

“Chuyện lúc trước thì không nói, nhưng mẹ cũng phải tính toán cho con, còn phải tính toán cho chính mình nữa, mẹ cũng không thể cứ tiếp tục như thế mãi.”

“Hiện tại mẹ chỉ mới hơn ba tuổi, nói không chừng mẹ tái giả còn có thể gả cho người đàn ông càng có tiền có thế hơn, cuộc sống của hai mẹ con chúng ta cũng đều có thể tốt hơn.”

“Mẹ nhìn xem bác hai của gia tộc chính nhà họ Lương đi, ông ta cưới ba người vợ, người vợ thứ ba mới ba mươi tuổi, nghe nói lúc trước chỉ là người bán rượu ở quán bar, cô ta vừa mới gả vào đã sinh một đứa con trai, bây giờ muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, bác trai còn chia cổ phần trong công ty cho hai mẹ con bọn họ, chẳng khác nào là gà rừng bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.”

“Bà vợ thứ ba kia cũng là loại người bình thường, chỉ là biết cách trang điểm mà thôi, mẹ đẹp hơn cô ta, nếu trang điểm tỉ mỉ cũng sẽ đẹp hơn cô ta nhiều, cô ta có thể gả cho người có tiền, mẹ cũng có thể tìm được một người đàn ông có tiền khác.”

Lương Tư Dao tập trung tinh thần thuyết phục bà ta ly hôn gả cho người khác, bà ta cảm thấy chỉ cần mẹ gả cho gia đình giàu có, vậy cô ta cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, sống cuộc sống sung sướng như cô chủ nhà giàu, sau này cũng sẽ gả cho cậu ấm nhà giàu có tiền có thế, sống cuộc sống sung sướng cao quý.

Tối nay, Lương Tư Dao liên tục tẩy não cho bà ta, liên tục dùng mộng tưởng hão huyền để thôi thúc bà ta, làm nguyên đêm nay Lương Vịnh Văn cũng không ngủ ngon, thật ra trong lòng cũng có chút d.a.o động.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi