Cô ta càng nói càng hăng hái, Lương Vịnh Văn nghe xong nhíu mày lại: “Con đừng ăn nói lung tung”
“Con ăn nói lung tung chỗ nào chứ, mẹ có phải là chưa từng thấy con dâu bị cả gia đình ăn h.i.ế.p đâu chứ, không phải mấy năm trước ở phố nam còn có một người bị ép đến phải nhảy lầu sao? Còn có một người bị nhốt trong tầng hầm ngầm trong nhà bị đánh tàn phế, bị tra tấn đến mức người không ra người quỷ không ra quỷ, lúc đó mẹ còn đến nhiều chuyện nữa đó.”
Bình thường Lương Tư Dao rất hay chạy ra ngoài chơi, khu vực mà bọn họ sống đại đa số đều là người châu Á người Hoa, thường nghe rất nhiều gia đình nói chuyện tám chuyện.
Những gì cô ta nói đều là sự thật, trong lòng Lương Vịnh Văn cũng có chút sợ hãi, xụ mặt nói: “Mẹ không ở lại trong nhà thì còn có thể ở nơi nào nữa?”
“Mẹ ly hôn với ông ta đi.”
Lúc nãy khi còn ở phòng bên cạnh, Lương Tư Dao nghe được những lời nói lạnh nhạt vô tình của Thôi Trí Viễn xong thì trong lòng cô ta cũng đã xuất hiện ý tưởng này, cô ta phải xúi giục mẹ mình ly hôn, hai mẹ con bọn họ dọn ra ngoài ở.
“Ly hôn?” Lương Vịnh Văn không nghĩ đến chuyện này, lắc đầu nói: “Không thể ly hôn, nếu ly hôn thì mẹ không có chỗ nào để đi hết, chúng ta cũng không có thu nhập nữa.”
“Mẹ, không phải lúc trước ông ta đã nói rồi sao, nếu như mẹ không muốn sống với ông ta nữa, muốn ly hôn với ông ta, ông ta sẽ bồi thường kinh tế cho mẹ.”
“Thay vì chờ bị ông ta và người nhà họ Thôi đuổi ra khỏi nhà, còn không bằng chủ động đưa ra yêu cầu ly hôn, đòi ông ta một số tiền lớn, một căn nhà rộng rãi, cũng lấy luôn chi phí nuôi dưỡng con đến năm mười tám tuổi mà ông ta đã hứa hẹn. Chúng ta không cần sợ không có tiền, cũng không cần lo không có nhà ở, còn có thể đón ông ngoại bà ngoại đi sang đó ở, sau này không cần phải nhìn sắc mặt của bọn họ nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-904.html.]
Cô ta đã lên kế hoạch hết rồi, nhưng Lương Vịnh Văn lại từ chối: “Không được, nếu như mẹ ly hôn, mấy kẻ thù kia thấy Thôi Trí Viễn không để ý đến chúng ta, chắc chắn sẽ ra tay trả thù ông ngoại con, chúng ta cũng không thể sống yên được.”
Lúc nãy Lương Tư Dao cũng không nghĩ đến chuyện này, thấy cái này không được, cái kia cũng không xong, trong lòng cô ta vô cùng bực bội: “Không lẽ kiếp này chúng ta đều phải nhìn sắc mặt của ông ta mà sống sao?”
“Tư Dao, mẹ cũng không muốn.”
Trước khi nhà họ Lương sụp đổ, Lương Vịnh Văn cũng chưa từng chịu đau khổ và bị khinh thường bao giờ, càng chưa từng phải nhìn sắc mặt của ai mà sống, lúc trước bà ta được cha mẹ bao che sống vô cùng kiêu căng, tính càng còn chanh chua tùy hứng hơn Lương Tư Dao rất nhiều, hiện tại là bị hiện thực buộc cho phải thu liễm tính cách của mình lại.
Lương Tư Dao thất vẻ mặt của bà ta vô cùng bất đắc dĩ, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng khác, giơ tay túm chặt lấy cánh tay bà ta, hai mắt sáng lên: “Mẹ, hiện tại mẹ còn trẻ, mới hơn ba mươi tuổi, mẹ lại xinh đẹp như thế, mẹ ly hôn với ông ta xong lại có thể đi tìm một người đàn ông có quyền có thể khác để tái giá, như vậy mẹ vừa có thể dẫn theo con sống sung sướng, cũng có thể bảo vệ ông ngoại bà ngoại.”
Lương Vịnh Văn nghe xong ý kiến này của cô ta, giật mình một lúc lâu sau cũng không phát ra được bất cứ âm thanh nào, giống như bị sét đánh
Lương Tư Dao còn tưởng rằng bà ta đang suy xét, mặt mày hớn hở nói: “Mẹ, mẹ của Lộ Ti lớn tuổi hơn mẹ, vừa mập vừa xấu, vậy mà bà ta còn có thể tìm được một người đàn ông giàu có, chỉ cần mẹ muốn, mẹ có thể tìm được rất nhiều người đàn ông có tiền có thể.”
“Thôi Trí Viễn cũng có phải giàu có lắm đâu, ở khu vực chúng ta sống, ông ta cũng chỉ thuộc dạng trung bình thôi, bên ngoài có rất nhiều người giàu hơn ông ta. Sau này mẹ lại tìm một người có tiền có thế hơn ông ta, lại hào phóng với chúng ta hơn, sau đó chúng ta quay lại vả mặt ông ta, báo thù trở lại.”
“Sau này mẹ ở trong nhà làm phu nhân nhà giàu, đi đến những bữa tiệc rượu cao cấp để mở rộng tầm mắt, mẹ dẫn con đi theo luôn, bình thường nếu chúng ta rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì lại đi mua sắm dạo phố, mua đủ các loại hàng xa xỉ, chờ con lớn rồi cũng sẽ gả cho một cậu ấm nhà giàu, sau đó lại đạp c.h.ế.t tên Thôi Trí Viễn keo kiệt hẹp hòi này.”