THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Lương Vịnh Văn nghĩ đến lời Thôi Trí Viễn nói lúc nãy, trong lòng cũng lạnh đi, có lẽ mấy năm nay con gái bà ta liên tục kiếm chuyện gây sự đã làm ông ấy bực bội phản cảm đến cùng cực, đã muốn tìm cớ quang minh chính đại đuổi cô ta ra khỏi nhà từ lâu rồi.

Nếu ông ấy dẫn toàn bộ người nhà họ Thôi qua đó, có lẽ không cần ông ấy ra mặt, nhưng người khác trong nhà họ Thôi đều sẽ chủ động sắm vai kẻ ác, đến lúc đó hai mẹ con bọn họ thật sự sẽ không còn chỗ dừng chân nữa.

Lúc trước bà ta còn nghĩ đến chuyện sinh con trai rồi sẽ có người dựa dẫm, bà ta lợi dụng con trai kiểu gì cũng sẽ tìm được chỗ đứng vững chắc trong cái nhà này, nhưng hiện tại thằng ranh con Thôi Tư Vi khốn nạn kia lại không thèm nghe lời bà ta, mỗi ngày chỉ biết răn dạy giáo dục hai mẹ con bọn họ, đã bị cha của cậu tẩy não hoàn toàn rồi.

Lương Vịnh Văn nghĩ đến những chuyện này đã lập tức cảm thấy phiền muốn chết, cũng rất hoảng sợ: “Con nói đúng lắm, nếu người nhà họ Thôi vào nhà chúng ta, không chỉ hai mẹ con chúng ta mà đến cả ông ngoại bà ngoại của con cũng sẽ bị đuổi đi, sau này cũng đừng hòng đặt chân vào nhà nữa.”

“Trước kia khi ông ngoại con còn chưa sụp đổ, trong tay còn có người, ông ta còn sẽ kiêng dè một chút.”

“Hiện tại bọn họ đã sụp đổ hoàn toàn, không có bạn bè giúp đỡ, nhưng lại có rất nhiều kẻ thù đến trả thù, cậu của con lại không ra tù được, gia tộc chính lại không thèm để ý đến chúng ta, thằng ranh Thôi Tư Vi khốn nạn cũng không giúp đỡ, ông ta muốn đá chúng ta đi thì chỉ cần nói một câu là được.”

Thấy cuối cùng mẹ của cô ta cũng đã nghĩ thông suốt, Lương Tư Dao bĩu môi nói: “Hiện tại mẹ đã biết chưa, ông ta chẳng đáng tin chút nào, lúc trước ông ngoại bị mù rồi mới chọn trúng ông ta. Lúc trước bọn họ chỉ cần đổi sang mục tiêu khác, nói không chừng hiện tại hai mẹ con chúng ta đã có tương lai sáng lạn hơn rất nhiều, mấy người ông ngoại cũng sẽ không sụp đổ, hômnay càng không cần để cái vùng khỉ ho cò gáy này để bị khinh bỉ và bị đánh.”

“Hiện tại con nói mấy lời này thì có ích lợi gì nữa chứ.” Thật ra Lương Vịnh Văn nghe cô ta nói xong cũng đã có chút hối hận.

“Mẹ, hiện tại nói mấy lời này không có tác dụng gì, nhưng mà chúng ta phải chuẩn bị, cũng không thể vừa quay về đã bị ông ta đuổi ra khỏi nhà ngay lập tức được, đến lúc đó chúng ta thậm chí không có chỗ để ở, sẽ bị những người khác cười nhạo c.h.ế.t mất.”

Lương Vịnh Văn nghe lọt tai những lời cô ta nói, ngồi ở mép giường nói: “Mấy năm nay mẹ cũng dành dụm được chút tiền, không đến mức bị đuổi ra ngoài sẽ không có cơm ăn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-903.html.]

“Mẹ, số tiền cỏn con mẹ dành dụm chẳng xài được bao lâu, mẹ đừng quên, hiện tại mấy người ông ngoại bà ngoài đều dựa vào mẹ và dì nuôi sống đó.”

“Dượng cũng chẳng khác Thôi Trí Viễn là bao nhiêu, hai người đều keo kiệt muốn chết, dương cũng đã không muốn gặp ông ngoại bà ngoại từ lâu rồi, mỗi lần đưa tiền đều vô cùng keo kiệt, mẹ cũng đã nghe ông bà ngoại nói rồi mà.”

Những lời cô ta nói, Lương Vịnh Văn đều nhớ ra, nghiêm mặt nói: “Cho dù thế nào thì mẹ cũng sinh Tư Vi, ông ta sẽ không lập tức đưa mẹ ra khỏi nhà, sau này mẹ sẽ tìm cách đòi tiền ông ta nhiều hơn, sau này chờ con trưởng thành rồi, mẹ mua một căn nhà nhỏ cho con, mỗi tháng tranh thủ cho con ít tiền.”

“Mẹ, mẹ muốn ở lại đó làm bảo mẫu, hầu hạ mười mấy hai mươi con quỷ hút m.á.u nhà họ Thôi kia à?” Lương Tư Dao cũng không dám tin vào ánh mắt mình.

Lương Vịnh Văn: “… Đương nhiên là không rồi, mẹ sẽ không hầu hạ bọn họ đâu.”

“Mẹ không hầu hạ bọn họ? Mẹ chơi lại bọn họ à?”

“Bọn họ nhiều người như thế, không bàn đến chuyện đánh nhau, mẹ cãi nhau cũng cãi không lại, mỗi người chỉ cần phun một miếng nước bọt thôi cũng đã đủ làm mẹ c.h.ế.t đuổi rồi.”

“Nếu như mẹ không nghe lời bọn họ, không hầu hạ bọn họ cho cẩn thận, không bưng trà rót nước, hầu hạ bọn họ như bảo mẫu, bọn họ sẽ mách lẻo với Thôi Trí Viễn, mẹ cảm thấy ông ta sẽ giúp đỡ mẹ sao?”

“Ông ta vốn dĩ không thích mẹ, còn hận ông ngoại bà nói, nói không chừng ông ta còn đang ước gì người nhà họ Thôi ăn h.i.ế.p mẹ để báo thù cho ông ta nữa kìa.”

“Nếu mẹ còn ở lại nơi đó, nói không chừng còn thảm hơn bảo mẫu da đen của nhà hàng xóm nữa, không chỉ phải làm việc nhà, bọn họ nhìn mẹ ngứa mắt còn sẽ đánh mẹ, có lẽ mẹ sẽ sống còn không bằng heo chó nữa đó.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi