THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Thôi Tư Vi thấy bọn họ, đầu tiên là lễ phép chào hỏi: “Ông nội, bà nội, cha con mới vừa đi ra ngoài, đi chưa được năm phút.”

“Hả? Đi ra ngoài rồi à?”

Ông già họ Thôi thấy bọn họ đã đến sớm như thế, vậy mà Thôi Trí Viễn vẫn cứ đi ra ngoài, vội hỏi: “Tư Vi, cha con đi đâu thế? Sao hôm nay con không đi cùng cha?”

“Cha có hẹn đi làm việc với người khác rồi.” Thôi Tư Vi trả lời.

“Cái gì mà có hẹn đi làm việc chứ, rõ ràng là đi hẹn hò với hồ ly tinh thì có.”

Lương Tư Dao cũng đi ra theo, đứng ở đằng sau la to, giống như sợ người ngoài không biết chuyện này vậy.

Thôi Tư Vi thấy cô ta nói chuyện như thế, nhíu mày nói: “Lương Tư Dao, chị nói khùng nói điên cái gì thế hả, cha thật sự đi ra ngoài với người thân.”

“Tư Vi, hai người này là?”

Hai ông bà già nhà họ Thôi nhìn về phía hai mẹ con Lương Vịnh Văn, bọn họ đã đoán được thân phận, thấy Lương Vịnh Văn chỉ đứng ở cửa không chào hỏi tiếng nào, hai người lập tức không vui.

“Ông nội, đây là mẹ và chị của con.” Thôi Tư Vi giới thiệu cho bọn họ: “Mẹ, đây là ông nội và bà nội.”

“Hừ.”

Hiện tại Lương Vịnh Văn đang vô cùng bực bội, thậm chí còn không thèm chào hỏi tiếng nào, trực tiếp xoay người đi vào phòng.

Bà ta không chào hỏi, Lương Tư Dao đương nhiên càng sẽ không chào hỏi, bắt chước bà ta, xoắn m.ô.n.g rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-908.html.]

Thôi Tư Vi xấu hổ đứng yên tại chỗ, thấy ông bà nội xụ mặt, cậu bé gượng gạo giải thích: “Ông nội, bà nội, tính cách của mẹ và chị con không được tốt cho lắm, lại đang hiểu lầm cha, cho nên đang nổi giận.”

Đã lâu lắm rồi hai ông bà già họ Thôi chưa từng thấy người nào kiêu căng vô lễ như thế, thấy tính cách của Lương Vịnh Văn kiêu ngạo như thế, lúc này cũng biết vì sao ngày hôm qua Thôi Trí Viễn không dẫn bọn họ đi cùng rồi, chỉ e hai người này đều là loại người thích phủng cao dẫm thấp, khinh thường nhà họ Thôi hiện tại.

“Không có ai hiểu lầm ông ta hết, ông ta rõ ràng là đi hẹn hò với hồ ly tinh, cố ý không dẫn chúng ta theo thì có.” Lương Tư Dao lại chạy ra khỏi phòng kêu to.

Người phục vụ còn chưa rời đi, đứng ở cầu thang, thấy hai người bọn họ nói như thế, nhắc nhở: “Thôi Tư Vi, rốt cuộc thì cha của em đi ra ngoài cùng với người thân hay là giống như những gì chị em nói thế? Nếu thật sự đúng như những gì chị em nói, vậy chỗ chị sẽ báo công an điều tra.”

“Chị Lý, chị em chỉ nói khùng nói điên thôi, cha em thật sự đi ra ngoài với người thân, tối hôm qua em còn đi ăn cơm với bọn họ, cha em hẹn với chị ấy đi đến nhà máy mà chị ấy làm việc để tham quan.”

Thôi Tư Vi cảm thấy nếu không giải thích rõ ràng chuyện này thì chỉ sợ sẽ mang đến phiền phức cho cha, còn sẽ làm xấu danh tiếng của chị.

“Tư Vi, cha con đi ra ngoài với ai thế?” Ông già họ Thôi hỏi.

Thôi Tư Vi chần chờ một chút, cuối cùng vẫn cứ trả lời: “Là chị gái họ Cung kia, cô út liên lạc với chị ấy giúp bọn con, tối hôm qua bọn con và nhà cô út hẹn chị ấy đi ăn một bữa cơm.”

Trong lòng ông già họ Thôi đã hiểu, gật đầu nói với người phục vụ: “Đó là con cháu trong nhà tôi, là người cùng thế hệ với Tư Vi, là quân tẩu.”

Thấy đó là quân tẩu, còn là con cháu trong nhà, người phục vụ nhìn Lương Tư Dao với ánh mắt quái dị, nói một câu: “Con bé này ăn nói phải có chừng mực, đừng có nói khùng nói điên nói xấu cha mình, em muốn hại c.h.ế.t cha mình à?”

Lương Vịnh Văn đứng ở trong cửa, nghe được người bên ngoài nói chuyện, thấy đó là bà con thật, vội vàng đi ra: “Đồng chí, con bé không có ý này, đây chỉ là hiểu lầm thôi.”

“Lúc trước cô ở trong phòng nói cái gì, tôi cũng nghe được.”

Ánh mắt của người phục vụ khi nhìn về phía bà ta không được tốt cho lắm, nói thầm một câu: “Còn chưa làm rõ ràng mọi chuyện đã la lối khắp nơi, làm xấu danh tiếng của chồng mình, người không rõ còn tưởng rằng vợ chồng cha con nhà cô là kẻ thù của nhau nữa đó.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi