Bạch Thủy Tiên nghe hai người bọn họ nói chuyện, nhịn không được bật cười, dùng giọng điệu như có thâm ý nhắc nhở: “Linh Lung, ngày hôm qua con chỉ mới đòi tiền ông ta mà thôi, hình như còn có một vài thứ chưa lấy lại đúng không?”
Bạch Linh Lung thoáng sửng sờ, nhanh chóng phản ứng lại, đảo đảo mắt, cười tươi rói: “Đúng đó, mẹ, con chỉ mới đòi tiền thôi, còn chưa có lấy lại mười lăm cây vàng mà ông ta trộm của mẹ nữa.”
Bạch Thủy Tiên cong khóe môi lên, nói: “Ừ, là mười lăm cây vàng, đừng quên đòi lại, không được thiếu một cây nào.”
Thấy hai mẹ con bọn họ ăn ý thương lượng số lượng xong, Lục Tĩnh Xuyên mím môi bật cười, lúc trước anh cảm thấy mẹ vợ dịu dàng lại lạnh nhạt, hiện tại mới phát hiện anh đã sai rồi, bà cũng có một phương diện thông minh và xấu xa, cuối cùng cũng biết Bạch Linh Lung được di truyền từ gen của ai rồi.
Bạch Linh Lung nhanh chóng ăn sáng xong, không chút khách sáo ra lệnh cho vị hôn phu nóng hổi mới ra lò ở lại nơi này chăm sóc người bệnh, cô thì vội vàng đi ra bệnh viện mua đồ.
Nửa tiếng sau, cô xách theo một đống món mặn đi về, có hai con gà, hai miếng thịt ba chỉ đầy mỡ, nửa miếng xương sườn, còn có một cái móng heo to, lúc cô đi vào có thể nói là hừng hực khí thế.
Thời buổi này vật tư thiếu thốn, điều kiện các gia đình đều có hạn, đại đa số người dân vùng nông thôn cả năm cũng không ăn thịt được mấy ngày, cũng chỉ có người thành phố thì cuộc sống mới khá khẩm hơn một chút, nhưng mà cũng chỉ có lúc ăn tết mới có thể mua một ít thịt heo về, rất hiếm có ai mua một lần nhiều thịt quay về như cô, đương nhiên là hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Còn có không ít người nhiều chuyện hỏi cô, cô đều nói thẳng: “Mẹ của tôi vừa mới phẫu thuật não bộ lớn, cần phải ăn đồ ngon bồi bổ cơ thể.”
Lúc cô đẩy cửa vào phòng, Lục Tĩnh Xuyên vừa mới đút cho bà ấy ăn xong cái sủi cảo cuối cùng, thấy cô tay trái cầm hai con gà, tay phải xách theo một đống thịt heo, vội vàng đứng lên nói: “Linh Lung, sao em lại đi mua đồ ăn thế?”
Ở bệnh viện cũng không tiện nấu nướng, mẹ của em cần bổ sung dinh dưỡng, đưa cho anh thức ăn mấy ngày tiếp theo trước.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-91.html.]
Hai người bọn họ đã xác nhận quan hệ, Bạch Linh Lung cũng không nói lời khách sáo với anh, trực tiếp giao việc cho anh luôn, cô cầm con gà mái già trong tay lên ước lượng, nói với anh: “Mấy ngày nay em cũng phiền gia đình dì quá nhiều rồi, anh hầm hết hai con gà này đi, chúng ta ăn một con, cả gia đình nhà dì lại ăn một con.”
“Nếu dì mà biết em khách sáo với dì như thế, chắc chắn sẽ mắng anh c.h.ế.t luôn.” Lục Tĩnh Xuyên cười liếc nhìn cô.
“Không phải khách sáo, mà là không thể thấy lễ.”
Bạch Linh Lung đưa thịt đang cầm trong tay cho anh: “Anh cầm về trước đi, lát nữa lại đến đây chăm sóc mẹ nửa tiếng giúp em, em lại phải đến cửa hàng quốc doanh mua vài thứ.”
“Để anh tiện đường mua giúp em luôn cho.”
Lục Tĩnh Xuyên đoán cô muốn mua quần áo, sáng nay anh đã tìm dì đi đổi không ít phiếu, nói: “Linh Lung, em muốn mua cái gì, viết danh sách cho anh đi, lát nữa anh lại mua đến cho em.”
“Cũng được.”
Chín giờ rưỡi, Lục Tĩnh Xuyên còn chưa đến thì Bạch Kiến Nhân đã vội vàng chạy đến, hôm nay ông ta không dẫn theo Lão Ngũ xúc động, bên cạnh chỉ có Lão Nghiêm có tính cách trầm ổn thôi.
Lần này Bạch Linh Lung cho bọn họ vào phòng bệnh, không mờ bọn họ ngồi xuống mà lập tức mở miệng châm chọc ngay: “Ông vì muốn về chung một nhà với cái thứ đê tiện kia, hiệu suất làm việc cũng nhanh ghê đó chứ.”
Bạch Kiến Nhân cũng không muốn khua môi múa mép với cô, thấy Bạch Thủy Tiên đã tỉnh lại, nhìn thấy vẻ lạnh lẽo trong mắt bà, từ trước đến nay ông ta chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ này của bà, trong lòng ông ta hốt hoảng sợ hãi, trong lòng loáng thoáng dâng lên dự cảm chẳng lành.