THẬP NIÊN 80: EM GÁI CỦA NAM CHỦ TRONG NIÊN ĐẠI VĂN ĐÃ TRỞ LẠI

Chương Hoa quay đầu lại nhìn Trần Vũ Thuyền, lập tức kích động nói: "Tiểu Thuyền, cậu mau nói với cậu ấy rằng tôi có phải lừa đảo hay không đi! Tôi là thật lòng muốn mời cậu ấy đến tham gia vào vai nam chính còn lại trong bộ phim này của chúng ta. Chỉ cần cậu ấy đồng ý, gật đầu một cái thôi thì phim của chúng ta sẽ khởi động ngay trong một tuần"

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu một nam chính.

"Anh Ôn, đây chính là đạo diễn mà tôi đã nói với anh. Đạo diễn Chương, vị này là Ôn Thiều Ngọc, nghề nghiệp là diễn viên, ca sĩ" Trần Vũ Thuyền trực tiếp giới thiệu với hai người.

Chương Hoa lại nhìn Ôn Thiều Ngọc, trong đầu chỉ có một câu nói.

Thật sự đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công.

"Xin chào cậu Ôn! Giới thiệu lại một lần nữa, tôi tên là Chương Hoa, không biết có vinh hạnh mời cậu vào diễn vai nam chính trong bộ phim này không?"

Toàn thân Chương Hoa cực kỳ hưng phấn.

Cũng may mà quen biết Trần Vũ Thuyền, nhờ quen biết nên Ôn Thiều Ngọc mới không xem ông ấy là lừa đảo nữa.

Ôn Thiều Ngọc không ngờ sự việc lại trùng hợp như vậy.

Nghĩ đến chuyện vị đạo diễn này vừa rồi bị mình xem là lừa đảo, ít nhiều gì hắn cũng thấy lúng túng.

Nhưng vị đạo diễn này rõ ràng không để chuyện đó trong lòng mà còn vô cùng nhiệt tình mời hắn diễn vai nam chính. Trong lòng Ôn Thiều Ngọc luôn cảm thấy không quá an tâm.

"Đạo diễn Chương, tôi…”

Ôn Thiều Ngọc vừa mở miệng, Chương Hoa đã cảm thấy không ổn.

Ông ấy bèn ngắt lời Ôn Thiều Ngọc, nói: "Cậu Ôn, bên kia vẫn còn chỗ ngồi, chúng ta ngồi xuống nói chuyện một chút nhé?"

Ôn Thiều Ngọc ý thức được mình là ông chủ của cửa hàng này, khách đứng nói chuyện bên cạnh cửa hàng của mình sẽ không được tốt lắm.

Hắn bèn nói: "Nói chuyện ở đây không tiện, nếu ông không ngại thì theo tôi lên lầu.”

"Được."

Chương Hoa bây giờ chỉ muốn đi theo Ôn Thiều Ngọc không rời một tấc, mặc kệ Ôn Thiều Ngọc đề xuất đi đâu, ông ấy đều sẽ đi theo đó.

Về phần Trần Vũ Thuyền lại càng không có ý kiến.

Vì thế Ôn Thiều Ngọc dẫn theo hai người bọn họ lên lầu hai.

Lầu hai có nhã gian, hoàn cảnh rất tốt.

Thông thường có vài người tạm thời có chuyện gì đó cần nói là vừa vặn có thể trực tiếp lên lầu. Khát thì uống chút trà, còn có thể gọi các loại canh. Đói bụng thì có hẳn một lồng bánh bao.

Chủ đề chính là riêng tư và thuận tiện.

Chương Hoa vừa lên đã thích nơi này.

"Chỗ này tốt quá"

Trần Vũ Thuyền đã tới vài lần, nếu không cũng sẽ không hẹn người ta ở đây.

"Ông thích là được." Ôn Thiều Ngọc vẫn rất khách sáo với đạo diễn: "Đạo diễn Chương, ông ăn cơm chưa? Nếu chưa ăn cơm, tôi sẽ gọi mấy chiếc bánh bao dưới lầu, ông có kiêng ăn gì không? Với lại ông có thích uống canh gì không?"

Ôn Thiều Ngọc thuần thục mở ngăn tủ lấy thực đơn từ bên trong ra.

Chương Hoa sao có thể để cho nam chính mình tìm kiếm bấy lâu đến hầu hạ mình, ông ấy vội vàng đứng dậy nói: "Không cần không cần, không cần, cậu không cần làm mấy chuyện này đâu, để tôi làm là được. Cậu Ôn, cậu có muốn ăn gì không? Có kiêng ăn gì không? Muốn uống chút súp gì không? Cậu tuyệt đối đừng khách sáo, hôm nay tôi sẽ mời khách"

Chương Hoa nhìn thấy giá canh trên thực đơn chỉ cảm thấy thịt đau.

Nhưng vừa nghĩ tới chuyện mình đã tìm được nam chính rồi, chỉ cần quay phim  xong tuyệt đối sẽ không lỗ vốn, thế là ông ấy vẫn khẽ cắn môi quyết định cho dù thế nào thì hôm nay cũng phải để Ôn Thiều Ngọc được ăn uống no nê.

Trần Vũ Thuyền ở bên cạnh nói: "Đạo diễn, ông đừng tranh với anh Ôn của tôi, anh Ôn của tôi là ông chủ của cửa hàng này đấy."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi