THIÊN ĐƯỜNG CÓ EM

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

138949.png

“Qua, đây!”


Nháy mắt, Lục Lăng Nghiệp mím môi nói hai chữ.


Hốc mắt Nghiên Ca hơi đỏ lên, cô do dự không dám đi tới.


Anh… tức giận rồi.


“Chú Út… tôi thật sự không làm gì cả.”


“Tôi biết!”


Giọng nói anh cứng đờ, nói ra hai chữ này rồi cất bước đi đến, dùng một tay ôm Nghiên Ca vào lòng.


sức lực của anh rất lớn, như muốn vò nát cô vậy.


Trong chớp mắt, nước mắt ấm ức của Nghiên Ca ào ào rơi xuống, thấp giọng nức nở trong lòng anh. Cả người Lục Lăng Nghiệp tản ra sự tức giận, anh giơ tay nâng mặt Nghiên Ca lên, cánh mũi thở phập phồng, sau đó anh đặt một nụ hôn như trừng phạt lên môi cô.


Anh chiếm lấy môi cô, không có chút dịu dàng nào, dường như là đang trút giận, lại như đang than thở.


Nghiên Ca bị ép nhận lấy, nước mắt rơi càng nhiều hơn.


Hai lần liên tiếp, cô đều đứng đây ôm anh khó nức nở, cảm giác thật sự rất khó chịu!


Sau khi buông Nghiên Ca ra, Lục Lăng Nghiệp nắm lấy cằm cô, giọng nói vẫn lạnh như trước: “Sao lại tắt điện thoại?”


Nghiên Ca giật mình: “Tôi không tắt!”


Dù thấy hụt hẫng vì thái độ không hỏi han gì nhiều của chú Út, nhưng cô vẫn cẩn thận nhớ lại những chuyện xảy ra tối qua.


Lát sau, cô hít mũi một cái: “Chú Út, chủ tin tối sao?”


Lục Lăng Nghiệp chán ghét nhìn thoáng qua giường lớn: “Ừm!”


“Vì sao?”


“Vì em không dám!”


Nghiên Ca cũng không nghĩ kỹ hàm nghĩa của mấy chữ này, cô cúi đầu nhìn chân mình, cười khổ: “Chú Út, có phải tôi lại đắc tội người nào đó rồi không.”


“Không cần phải để ý. Tôi sẽ điều tra!”


Nghiên Ca muốn nói lại thôi, cô cắn chặt môi dưới, không biết nên nói thế nào!


“Thay quần áo đi, chúng ta về nhà!”


Nghiên Ca mang theo một bầu nghi vấn cùng Lục Lăng Nghiệp rời khỏi từ lối riêng của Hải Thiên Nhất Hào.


Lúc bọn họ lên xe rời khỏi bến tàu Tân Cảng, từng đám phóng viên đã sớm chen chúc nhau lao tới.


Bọn họ chặn ở lối ra của Hải Thiên Nhất Hào, không ngừng giơ mic về phía một nhân viên:


“Xin hỏi anh này, Hải Thiên Nhất Hào vừa khởi hành đã xảy ra án mạng, sơ hở an ninh như vậy, không biết các bạn giải thích chuyện này thế nào?”


“Chào anh, chúng tôi nhận được thông tin chính xác rằng, mợ chủ của nhà họ Lục ở thành phố G bị phát hiện ngoại tình, xin hỏi các bạn có được chứng kiến không?”


Người nhân viên sứt đầu mẻ trán đối mặt với sự truy hỏi của mười mấy phóng viên, giọng điệu của anh ta không tốt: “Rất xin lỗi, tạm thời chúng tôi sẽ không đưa ra bất cứ câu trả lời nào. Lát nữa Tổng Giám đốc của chúng tôi sẽ nói rõ tình huống cụ thể trong buổi họp báo, có vấn đề gì mọi người có thể ở lại để đặt câu hỏi.”


“Vậy xin hỏi người chết có phải nhân viên của Hải Thiên Nhất Hào không? Có phải chúng tôi có lý do để nghi ngờ Hải Thiên Nhất Hào bóc lột sức lao động đến lao lực mà chết không?”


“Rất xin lỗi, tôi không thể trả lời.”


Lối ra của Hải Thiên Nhất Hào bị một đám phóng viên vây chặt như nêm cối.


Tất cả người tham gia Tinh Anh Hội Họp bất đắc dĩ đều được sắp xếp rời thuyền bằng lối đi riêng. Trong đám người ồn ào, một bóng dáng cao lớn vội vàng đi qua, sau khi xuống thuyền, anh ta ngoài lại nhìn thoáng qua du thuyền Hải Thiên Nhất Hào, đáy mắt tràn ngập hứng thú. Lục Lăng Nghiệp, đây mới chỉ là bắt đầu!


***


Về Cẩm Lý, cảm xúc của Nghiên Ca vô cùng căng thẳng. Cô về phòng, một mình ôm gối ngồi thất thần rất lâu.


Là ai đang ai nhắm vào cô?


Diệp Lan? Hay là Hoàng An Kỳ? Hay là Tiêu Kỳ?


Những người cô gặp trên Hải Thiên Nhất Hào, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Vậy mà lại xảy ra chuyện buồn nôn như vậy, đối phương rõ ràng muốn dồn cô vào chỗ chết.


Hoàng An Kỳ xuất hiện trùng hợp như vậy, vậy cô đã có đầy đủ lý do để tin rằng chính là do cô ta gây ra chưa?


Nhưng… người đàn ông xuất hiện trên giường cô vô cùng gian tà cợt nhả, nhìn hoàn toàn không giống người sẽ bị người khác khống chế.


Tất cả rối loạn như tơ vò, cho dù Nghiên Ca có muốn cẩn thận đi tìm chân tướng thì cũng khó như lên trời.


Cô nghi ngờ Hoàng An Kỳ, nhưng lại không nhịn được phủ định suy nghĩ đó của mình. Nếu cô là Hoàng An Kỳ, sao có thể đần đến nỗi tự xuất hiện đầu tiên chứ?!


Nghiên Ca càng nghĩ càng thấy mờ hồ khó hiểu, cảm giác kiệt sức buồn ngủ không thể nào tỉnh táo của tôi qua lại ập tới. Trong phòng sách của biệt thự, Lục Lăng Nghiệp hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, màn hình máy tính đang hiển thị cuộc học trực tuyến gồm chín khung video nhỏ.


“Mẹ kiếp, chuyện như vậy lại xảy ra với Cố Nghiên Ca, gần đây cô ấy gặp vận đen rồi.”


Trong video máy tính, Ôn Tiểu Nhị giật mình hốt hoảng.


Cố Hân Minh nhỏ giọng khiển trách: “Đừng nói linh tinh! Nói chuyện chính!”


Yến Thanh mặc đồ rằn ri, khuôn mặt còn vẽ màu nước, trên trán có mấy giọt mồ hôi, dường như vừa mới vội vàng rời khỏi chỗ huấn luyện: “Tư Duệ, bên kia của cậu thế nào rồi? Sao mãi vẫn không có động tĩnh gì thế, bị dọa sợ rồi à?”


“Mẹ nó!” Tư Duệ chửi thề một câu, sau đó một loạt tiếng đổ vỡ truyền đến: “Từ trước đến nay ông đây chưa từng gặp chuyện gì chết tiệt như thế này. Mẹ nó, đừng để tôi biết là ai!”


“Cậu đừng mắng nữa, trên Hải Thiên Nhất Hào có manh mối gì không?”


Tư Duệ hít sâu một hơi: “Lục lão đại, chuyện này phải trách tôi! Phát hiện thuốc ngủ trong nước trái cây Cố Nghiên Ca uống tối qua!”


Đôi mắt sắc bén của Lục Lăng Nghiệp nhìn chằm chằm màn hình: “Tiếp tục!”


Gương mặt Tư Duệ hiện lên sự xấu hổ: “Còn lại, cậu cho tôi chút thời gian. Chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng, cho cậu câu trả lời thỏa đáng.”


“Người đàn ông kia thì sao? Tư Duệ, người đàn ông vô lại mà cậu nói có trong danh sách khách mời không?”


“Không, có!”


Nhất thời, tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc, không ai nói gì. Họ đều hiểu rõ, điểm mấu chốt của chuyện này hẳn là ở người đàn ông kỳ lạ xuất hiện trên giường Cố Nghiên Ca.


“Lục lão đại, ừm… cho tôi nhiều chuyện một câu nhé. Sao cậu tin tưởng Cố Nghiên Ca trong sạch? Dù sao hai người đã chung chăn chung gối, mà lại…” “Ôn Tiểu Nhị, ngậm miệng!”


Tư Duệ mở miệng ngắt lời cậu ta, sau đó như thì thầm nói: “Mặc dù hành động của người đàn ông kia kỳ lạ, nhưng cũng bởi vì anh ta quá cố thể hiện rất thân thiết với Cố Nghiên Ca, nên đây chính là sơ hở. Mọi người thử nghĩ lại xem, nếu thật sự là yêu đương vụng trộm, có người đàn ông nào ngủ với vợ người khác, kết quả bị người ta phát hiện lại có thể bình tĩnh như vậy không?”


Lời này lập tức làm mấy người Ôn Tiểu Nhị tặc lưỡi. “Tư Duệ, vẫn là cậu có kinh nghiệm phong phú!”


“F**k! Ông đây đang bàn chính sự”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi