THIÊN KIÊU NGẠO THẾ


Tất cả những thứ này được gọi là “Linh sinh ra từ Khiếu, mọi vật phản chiếu trái tim ta.”
Thông thường, chỉ sau khi đột phá Chân Võ cảnh và bước vào “Linh Cương cảnh” thì tu giả mới có thể sở hữu được sức mạnh cảm nhận này.

Nhưng hiện tại, chỉ có Lâm Diệp thuộc Chân Võ tam trọng cảnh đạt đến mức này.

Tất cả những điều này đương nhiên không thể tách rời công lao của Tiểu Minh thần thuật.

Chỉ cần bước vào ngưỡng cửa của “Tinh Tuần” cảnh là hắn đã có sức mạnh như vậy, có thể hình dung được môn pháp luyện hồn này thâm thúy đến mức nào.

Đây đúng là giai đoạn nhập môn, theo như Lâm Diệp được biết, khi có thể dùng năng lực tự cảm nhận để thắp sáng tất cả các ngôi sao trên bầu trời đêm trong thức hải, khi ánh sao cao nhất chiếu sáng khắp nơi thì mới được xem là “Tinh Tuần” đã toàn vẹn.

Lâm Diệp trải nghiệm một cách kỹ lưỡng, hắn nhận ra hiện giờ bản thân chỉ có thể cảm nhận mọi thứ trong phạm vi tối đa là mười trượng, xa hơn nữa thì sức không đến được.

Hử?
Lâm Diệp định đứng dậy, sau khi bút triện khắc hình linh văn để kiểm tra cụ thể sức mạnh của linh hồn thì nào ngờ, vừa mở mắt đã nhận ra không biết từ lúc nào, Hạ Chí đã gối đầu trên chân của hắn, tư thế ngủ rất lười biếng,trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp và điềm tĩnh hiện ra vẻ lưu luyến.


Hiếm khi thấy trên khóe môi của cô bé nở một nụ cười nhẹ nhàng.

Trong lúc đang suy nghĩ, Lâm Diệp đã bất cẩn xê dịch đầu của Hạ Chí, hắn thấy cô bé chau mày và lẩm bẩm trong miệng: “Đừng mà!” Rồi sau đó ôm lấy chân của Lâm Diệp.

Lâm Diệp cười gượng, không còn cách nào, để không làm phiền giấc ngủ ngon của tiểu nha đầu, chỉ có thể đợi đến ngày mai rồi kiểm tra.

Lâm Diệp nằm xuống nhìn Hạ Chí đang ở bên cạnh, trong lòng nhanh chóng nghĩ cách chào đón lần thứ hai vượt qua "Thông thiên bí cảnh" trong thời gian sắp tới.

Cũng không biết đã mất bao lâu, Lâm Diệp cũng ngủ thiếp đi.

...!
Sáng sớm ngày hôm sau.

Lâm Diệp đứng dậy, tập dượt Hành Quân quyền ở trong sân cho đến khi mồ hôi đầm đìa, máu sục sôi thì mới dừng lại, sau đó hắn tắm lại bằng nước giếng lạnh rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ và chui vào bếp bắt đầu bận rộn.

Lâm Diệp cảm nhận rõ ràng tinh thần dồi dào và mạnh mẽ, ngũ quan lục thức đều có cảm giác mới lạ.

Hạ Chí ngửi thấy mùi thơm lan tỏa từ trong nhà bếp, cô bé lập tức tỉnh dậy, như thể ngủ và ăn là chuyện quan trọng nhất trong thế giới nên không thể chậm trễ được.

Trong lúc đang ăn, Lâm Diệp chợt nhớ lại một chuyện, hỏi: “Hạ Chí! Có phải ngươi đã luyện công pháp luyện thể?”
Hạ Chí ngơ ngẩn lắc đầu: “Đâu có!”
Lâm Diệp chỉ vào chiếc búa khổng lồ bị vứt ở góc sân, nói: “Vậy ngươi làm thế nào để nặn được chiếc búa khổng lồ này?”
Hạ Chí tùy tiện nói: “Dùng tay nặn đó.”
Lâm Diệp: “...”
Hạ Chí chau mày nhìn Lâm Diệp một hồi lâu, mới nói: “Có phải huynh muốn rèn luyện cơ thể?”
Lâm Diệp gật đầu, đêm qua hắn đã suy nghĩ rất lâu, cửa ải quan trọng thứ hai “Thông Thiên bí cảnh” tên là “Luyện thể”, đương nhiên là có liên quan đến rèn luyện cơ thể rồi.

Hơn nữa, lần vượt ải này là lần thứ một trăm lẻ tám, điều đó chứng tỏ khả năng vượt ải là cực kỳ khó, khả năng thất bại cũng cao.

Trong trường hợp này, đương nhiên Lâm Diệp phải chuẩn bị trước, nếu có thể tiến thêm một bước để rèn luyện và nâng cao toàn thân thì đương nhiên là càng tốt.


Nhưng điều Lâm Diệp đáng tiếc là ngoài việc biết cách kết hợp máu thịt của thú dữ với các linh tài khác nhau để làm một số món canh dược để bồi bổ cơ thể ra, hắn hoàn toàn không biết làm thế nào để luyện thể.

Trên đời này cũng có rất nhiều môn pháp chuyên luyện thể, nhưng Lâm Diệp không có và hoàn toàn không tìm được trong thôn Phi Vân.

Thực ra, theo như cảnh giới tu hành, Chân Võ cảnh cửu trọng là một dạng tu luyện nhằm vào cơ thể tu giả.

Lần đầu dẫn khí chính là rèn luyện khí cảm trong cơ thể.

Tầng hai Nội Tráng là rèn luyện tĩnh mạch cơ bắp của tứ chi và xương của tu giả.

Tầng ba Khai Phủ là rèn luyện ngũ tạng.

Tầng tư Thông Khiếu là rèn luyện huyệt đạo toàn thân.

Tầng năm tẩy tủy là rèn luyện bao gân tủy xương.

Tầng sáu nhiên huyết là rèn luyện máu trong cơ thể.

Tầng bảy Tiểu Chu Thiên là rèn luyện toàn bộ máu thịt, tĩnh mạch, xương cốt, huyệt đạo, phủ tạng giống với tầng tám Đại chu thiên.


Tiểu chu thiên là bước đầu rèn luyện.

Đại chu thiên là bước tiếp theo rèn luyện.

Lên đến tầng chín linh biến, tức là cùng với thân thể rèn luyện linh lực làm cho nó biến chất.

Tất cả mọi sự rèn luyện của Chân Võ cửu trọng đều đặt nền móng vững chắc cho các tu giả để tu giả có thể thuận lợi ngưng tụ "Cương khí" từ trong linh lực khi nâng cấp lên Linh Cương cảnh.

Nhưng rất rõ ràng, giờ Lâm Diệp đã là Chân Võ tam trọng cảnh, muốn rèn luyện cơ thể tiến bộ mà không nhờ vào những cách khác thì thực thật sự rất khó để làm được trong thời gian cực ngắn.

Hạ Chí suy nghĩ giây lát rồi nói: “Hay là hai ta chiến đấu đi?”
Lâm Diệp ngẩn người: “Chiến đấu ư?”
Hạ Chí nghiêm túc gật đầu: “Đúng thế! Chiến đấu bằng sức mạnh thân xác đơn thuần cũng là một trong những con đường nhanh nhất để rèn luyện cơ thể.”
Lâm Diệp ngạc nhiên: “Sao ngươi biết?”
Trong ánh mắt Hạ Chí hiện ra vẻ thất vọng, suy nghĩ hồi lâu mới lắc đầu: “Ta cũng không nhớ ra, nhưng ta biết làm như vậy sẽ không sai.”
Lâm Diệp cắn răng, quyết định tin tưởng Hạ Chí một lần, hắn nói: “Cho dù thế nào thì ta cũng phải thử.”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi