THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

- Bây giờ không thể đi, bây giờ đi chính là tìm đến cái chết, chúng ta lập tức đến Tiên tức lâu trong Ảnh Hư Bảo.

Diệp Mặc đương nhiên hiểu nặng nhẹ trong đó, hắn cũng không cho rằng mình có một món Thần khí phi hành thượng phẩm, sẽ không sợ Đạo nguyên Ma thánh.

Đạo nguyên Thánh đế là đại năng Chứng đạo bước thứ hai, Diệp Mặc khi còn là Tố đạo Thánh đế, đã bị Đạo nguyên Thánh đế của Húc nguyệt Thánh đạo ám toán. Hắn tự biết cho dù bây giờ mình đã là Dục đạo rồi, cũng còn kém Đạo nguyên Thánh đế một chút.

Nếu nói một Đạo nguyên Thánh đế không có Thần khí phi hành thượng phẩm, Diệp Mặc tuyệt đối không tin. Lùi một bước mà nói, cho dù Đạo nguyên Thánh đế không có Thần khí phi hành thượng phẩm, Diệp Mặc cũng không cho rằng mình có thể thoát được đối phương. Cho nên hắn không chút do dự chọn đến Tiên tức lâu trong Ảnh Hư Bảo, vì Tiên tức lâu này là sản nghiệp của Ảnh Hư Bảo, cho dù Đạo nguyên Thánh đế cũng không dám giương oai ở nơi này.

Sau khi hắn tiến vào Tiên tức lâu, lập tức liền bắt đầu bế quan làm năm chuyện, thứ nhất chính là thăng cấp Tử Đao của mình, thứ hai là luyện hóa Thí Đạo thương, thứ ba là thăng cấp pháp bảo phi hành, thứ tư là dốc sức luyện hóa Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, thứ năm hắn vẫn muốn tăng tu vi mình lên một bước nữa.

Thí Đạo thương Diệp Mặc cũng không phải thích lắm, nhưng đến chuyện nhỏ thăng cấp cây thương này cũng không luyện hóa được, có thể thấy là một món sát khí tuyệt đại. Trong lúc bảo vệ tính mạnh này, còn quan tâm gì đến thích với không thích nữa? Chỉ cần uy lực mạnh là được.

Còn chuyện tu vi của hắn có thể tăng lên được hay không, Diệp Mặc cũng chỉ có thái độ ăn may, cho dù ở trong Ảnh Hư Bảo mấy chục năm, hắn cũng sẽ không gấp gáp đến Hư Thị. Đáng tiếc hắn cũng biết, cho dù hắn có giàu có đi nữa, trong Tiên tức lâu của Ảnh Hư Bảo cũng không thể nào ở lại được mấy chục năm.

- Diệp đại ca, anh muốn tránh ở Tiên tức lâu trong Ảnh Hư Bảo?

Thanh Như lập tức hiểu ra ý của Diệp Mặc.

Diệp Mặc gật đầu rảo bước nhanh hơn, hắn cũng đã nhìn thấy tên Đạo nguyên Ma thánh từ trong hội Thương Hư Đạo Dịch bước ra.

Tên Đạo nguyên Ma thánh kia nhìn thấy bốn người Diệp Mặc, ánh mắt lộ hàn ý lạnh lẽo, lão cũng không vội. Bất luận Diệp Mặc có ở trong Ảnh Hư Bảo hay không, lão cũng có thể ăn chắc được Diệp Mặc.

Nhưng khi hắn nhìn thấy bốn người Diệp Mặc tăng tốc tiến vào Tiên tức lâu trong Ảnh Hư Bảo, lão lập tức hiểu ra. Sau đó sắc mặt biến sắc, thân hình lóe sáng, liền muốn chặn bốn người Diệp Mặc trước cửa Tiên tức lâu của Ảnh Hư Bảo.

Chỉ có điều trong Ảnh Hư Bảo đâu đâu cũng là cấm chế, cho dù lão có tăng tốc thế nào đi nữa, bốn người Diệp Mặc cũng đã tiến vào trong Tiên tức lâu của Ảnh Hư Bảo rồi.

Căn bản cũng không đợi người trong này đón tiếp, Diệp Mặc chủ động bước nhanh lên nói:

- Xin hỏi trong này còn phòng hay không?

- Phòng trung cấp và phòng bình dân thì không còn rồi, vừa mới có người trả một phòng VIP.

Tên tiểu nhị của Tiên tức lâu này vô cùng khách khí. Khi anh ta nói chuyện, thì tên Đạo nguyên Ma thánh kia cũng đã tiến vào Tiên tức lâu, lão nhìn thấy Diệp Mặc cũng đã đang nói chuyện với tên tiểu nhị của Tiên tức lâu rồi, sắc mặt hiện hắc khí, cố kìm nén sự tức giận.

- Được, vậy thì thuê phòng VIP đi, đặt trước ba năm.

Diệp Mặc không chút do dự nói.

Tên tiểu nhị kia chỉ mới là tu vi Tiên tôn, nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức kinh ngạc hỏi:

- Phòng VIP một đêm cần một trăm nghìn thần tin thượng phẩm, anh muốn đặt ba năm? Phải biết rằng nếu trả trước hạn, thi chúng tôi cũng không trả lại thần tinh đâu.

Anh ta sở dĩ giật mình như vậy, là vì giá phòng trong Ảnh Hư Bảo rất cao, thậm chí còn cao hơn nhiều so với giá trong Hư Thị. Đệ nhất Tiên tức lâu của Ảnh Hư Bảo - Ảnh Hư Tiên tức lâu giá lại càng cao hơn nữa, người bình thường cùng lắm chỉ ở vài tháng mà thôi. Hơn nữa thời gian thuê càng dài thì sẽ càng không đặt phòng VIP. Người bình thường đều là phòng bình dân hoặc trung cấp, phần lớn người đến Ảnh Hư Bảo ở đều sẽ không ở quá một tháng, vì mọi người đều sẽ đến Hư Thị, ai muốn ở lại Ảnh Hư Bảo trong Hư Thị này chứ?

Diệp Mặc trực tiếp lấy ra một túi trữ vật đựng một trăm triệu thần tin đưa cho tiểu nhị nói:

- Vậy thì tôi đặt một trăm triệu thần tinh, đợi đến khi thần tinh hết rồi, không đủ thì tôi lại thêm sau.

Tên tiểu nhị lúc này mới tỉnh ngộ lại, vội vàng vô cùng khách khí kính cẩn nói:

- Được, mời tiên hữu theo tôi lên lầu.

Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần có thể để cho bọn họ kiếm được thần tinh, cho dù là người tôn kính nhất, cũng chẳng liên quan gì đến tu vi.

- Cám ơn.

Diệp Mặc không thèm nhìn tên Đạo nguyên Ma thánh kia, trực tiếp dẫn ba người còn lại đi cùng tên tiểu nhị này lên Ảnh Hư Tiên tức lâu.

- Hừ, có thể lấy ra một trăm triệu thần tinh, quả nhiên giàu có, bổn thánh xem xem anh có thể lấy ra mấy lần một trăm triệu thần tinh.

Tên Đạo nguyên Ma thánh này chằm chằm nhìn bóng lưng Diệp Mặc biến mất hừ lạnh một tiếng, lão cũng đã nhắm mục tiêu, không đợi được Diệp Mặc, tuyệt đối sẽ không rời khỏi Ảnh Hư Bảo.

Cho dù là Đạo nguyên Thánh đế, cũng không thể nào tùy tiện lấy ra mấy trăm triệu thần tinh. Thánh đế bình thường, có thể lấy ra một trăm triệu thần tinh cũng đã là vô cùng giàu có rồi. Chín vì như vậy, tên Đạo nguyên Thánh đế này mới chắc rằng Diệp Mặc kiên trì chẳng được bao lâu.



Phòng VIP của Ảnh Hư Tiên tức lâu mặc dù cực đắt, nhưng không gian và cảnh vật rất được. Bên trong ngoài một đại sảnh, còn có ba phòng nhỏ.

Diệp Mặc ngay lập tức liền bố trí trận pháp cấm chế trong phòng, từng cái nối tiếp nhau, mỗi một trận pháp cấm chế đều cách ly thần thức, phòng tất cả các loại giám thị.

Sau khi làm xong những thứ này, Diệp Mặc lập tức tiến vào Thế giới trang vàng bế quan. Nếu không phải trong tình huống đặc biệt, hắn tuyệt đối không muốn tiến vào trong Thế giới trang vàng trong một nơi như Ảnh Hư Tiên tức lâu này. Nhưng hắn chỉ có thời gian ba năm, cho dù Thế giới trang vàng có khởi động, cũng chỉ có ba năm.

Thời gian ba năm đối với Diệp Mặc mà nói không hề dài, hắn có rất nhiều chuyện cần phải làm.

Sau khi Diệp Mặc bắt đầu bế quan, đám người Tiên Vu Học cũng đã cùng thuyền hạm rời khỏi Ảnh Hư Bảo. Diệp Mặc bị Đạo nguyên Ma thánh chăm chăm theo dõi, bọn họ cũng không biết làm thế nào, căn bản cũng không giúp gì được.

- Tiên Vu tiên hữu, anh nói Diệp huynh có thể tránh được nạn này không?

Cũng đã bước lên thuyềnhạm của Thánh đạo Tàn giới, Cổ Bích Doanh vẫn có chút lo lắng hỏi.

Tiên Vu Học khẳng định nói:

- Tôi tin rằng Diệp huynh có thể tránh được lần này, lúc trước khi Thân Đồ Hưng Đức tìm hắn tôi cũng đoán như vậy, bây giờ tôi vẫn là đoán như vậy. Cô yên tâm, Diệp huynh tuyệt đối sẽ kịp thời đuổi đến Hư Thị, sau đó đưa cho cô một bình Luyện Tâm Đan.

Cổ Bích Doanh lắc đầu nói:

- Tôi cũng không phải lo lắn chuyện Luyện Tâm Đan, tôi thực sự lo cho Diệp tiên hữu.

Tân Trác đứng một bên nói:

- Nói thật, Diệp tiên hữu quả thực quá giàu có. Nếu không phải hắn kiêng kỵ mấy tên Đạo nguyên Thánh đế kia, Diệp tiên hữu nói không chừng sẽ đổi được nhiều thứ hơn.

Quan hệ của ba người vốn dĩ không tệ, lại vì Diệp Mặc, ba người lại càng thân thiết hơn.



Diệp Mặc lúc này đang không ngừng luyện chế Thần khí trung phẩm và các loại Thần đan. Hắn lấy được lượng lớn nguyên liệu luyện khí và Thần linh thảo trong nhẫn trữ vật của mấy tên cướp hư không kia, việc bây giờ chính là tăng cường trình độ luyện khí và trình độ luyện đan của mình.

Sau hai mươi năm trong trận bàn thời gian, Diệp Mặc thành công dung hợp Lạc Ngân Băng Lưu vào Thời Không Thoa, thăng cấp Thời Không Thoa lên Thần khí phi hành cực phẩm. Trong đó ngoài trình độ luyện khí của Diệp Mặc không ngừng tăng lên trong khi thí nghiệm, còn có hỏa linh Tiểu Thanh giúp hắn rất nhiều. Hỏa linh Tiểu Thanh sau khi cắn nuốt Hư Không Hôi viêm, cấp bậc bản thân cũng tăng lên không ít, giúp Diệp Mặc rất nhiều.

Không có mồi lửa tốt, cho dù Diệp Mặc là Khí thánh cao cấp thực sự, cũng không thể nào luyện chế Thời Không Thoa thành Thần khí cực phẩm thành công.

Diệp Mặc buông Thời Không Thoa ra thở dài, hắn rất ít khi tốn nhiều thời gian như này chuyên tâm nghiên cứu luyện khí. Lần này tốn không ít thời gian, cuối cùng cũng không phí công, cuối cùng đã thành công luyện chế Thời Không Thoa thành Thần khí phi hành cực phẩm.

So với thăng cấp Dục đạo Đan thánh mà nói, đó chỉ là dùng thời gian vài ngày mà thôi. Chỉ có thời gian vài ngày, Diệp Mặc đã luyện chế được bốn lò Luyện Tâm Đan. Hắn vốn dĩ có thể dễ dàng luyện chế Tố đạo Thần đan, luyện chế Dục đạo Thần đan căn bản chính là chuyện nước chảy thành sông.

Thăng cấp Thời Không Thoa xong, Diệp Mặc lại lấy ra cây Thí Dạo thương, hắn biết cây thương này rất khó khống chế, cho dù luyện hóa rồi sau này nói không chừng sẽ cắn trả lại. Chính vì như vậy, lúc trước sau khi hắn luyện một năm không có hiệu quả, quyết định dừng luyện hóa lại, sau đó để Tiểu Thanh dung hòa Thí Đạo thương.

Tiếc là, cho dù Tiểu Thanh đã là Thần diễm rồi, cũng không thể nào dung hòa được Thí Đạo thương, Diệp Mặc bất đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục bỏ ngang.

Lần này Diệp Mặc thăng cấp Dục đạo, lại lần nữa bắt đầu luyện hóa Thí Đạo thương. Diệp Mặc định dùng thêm năm mươi năm, nếu như không thể luyện hóa được Thí Đạo thương này, hắn quyết định bỏ qua.

Từ trên Thí Đạo thương truyền đến một loại sát khí thô bạo đáng sợ, lúc trưới khi hắn luyện hóa lần đầu tiên, liền cảm nhận được sát khí trong cây Thí Đạo thương này, các loại oán khí và khí tức âm u phức tạp pha trộn lẫn nhau, rất khó xóa được. Bây giờ hắn lại luyện hóa, trong Thí Đạo thương lại càng tăng thêm nhiều yêu khí và ma khí, còn có một số loại khí tức thô bạo mà Diệp Mặc căn bản cũng không biết là thứ gì.

Các loại khí tức thô bạo vờn quanh trên Thí Đạo thương, dường như lúc nào cũng sẽ bị giao động, muốn giết chết Diệp Mặc. May mà thần thức của Diệp Mặc cường hãn, thậm chí cũng đã hình thành thần thức giới, cũng là áp chế được cây Thí Đạo thương không có chủ nhân này.

Diệp Mặc biết rõ chỉ cần hắn luyện hóa được Thí Đạo thương, cho dù chỉ là luyện hóa được 1/10 cấm chế trong đó, thì cũng là một sát khí tuyệt đại, nói không chừng sẽ cứu hắn một mạng trong lúc mấu chốt nhất.

Chính vì vậy, biết rõ khí tức thô bạo của Thí Đạo thương quá nặng, cực khó luyện hóa, Diệp Mặc cũng chỉ có thể kiên trì tiếp túc luyện hóa cây Thí Đạo thương này. Trong trận bàn thời gian, thời gian trôi nhanh như nước chảy.

Cùng với Diệp Mặc không ngừng luyện hóa, các loại khí tức vờn quanh ngoài Thí Đạo thương dần biến mất, đến cuối cùng bị hắn phá giải hoàn toàn. Khí tức pha tạp bên ngoài Thí Đạo thương sau khi bị phá giải, Thí Đạo thương thoạt nhìn không còn thô bạo như lúc trước nữa, nhưng sự hung lệ lúc nào cũng muốn cắn nuốt người khác lại càng rét lạnh hơn.

Diệp Mặc không thèm để ý đến loại rét lạnh của Thí Đạo thương, cũng không dừng lại, trực tiếp bắt đầu luyện hóa cấm chế trong đó.

Nhưng khi Diệp Mặc bắt đầu luyện hóa cấm chế, hắn khiếp sợ phát hiện ra Thí Đạo thương không ngờ chỉ có bẩy cấm chế, Diệp Mặc ngây dại, thế này là thế nào?

Cho dù là một món linh khí bình thường cũng có sáu bảy cấm chế, chẳng lẽ Thí Đạo thương lại là linh khí Tu Chân giới dùng sao?

Nhưng Diệp Mặc lập tức liền gạt bỏ suy nghĩ này của mình, Thí Đạo thương nếu như là linh khí, hắn căn bản không cần luyện hóa, giơ tay lên là có thể nóp nát thành tro bụi, càng đừng nói gì đến chém giết một đại năng Hỗn nguyên như Đoan Mộc Cữu Cách.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi