THỨ NỮ CÔNG LƯỢC

Kiều phu nhân chỉ cảm thấy đất trời như xoay chuyển. Cùng Từ gia kết thân là mình ra chủ ý, cũng là mình vỗ ngực cam đoan chuyện này sẽ thành, người thuyết phục Liên Phòng gật đầu vẫn là mình…… Hiện giờ ầm ĩm thành bộ dáng như hôm nay. Nàng lấy gì giao phó với quốc công gia. Huống chi Liên Phòng kia lại là cháu gái của huynh đệ đồng bào, phụ thân nàng còn chết sớm…… Chuyện này nếu truyền ra ngoài, mình làm sao có thể làm người a! Bên cạnh bỗng có người vội vàng ở bên tai nàng hô cái gì đó, nàng hoàn toàn không nghe thấy, chỉ thầm nghĩ nếu có thể hôm mê thì tốt lắm. Như vậy cũng sẽ không cần lo lắng, sợ hãi nữa. Lại có một cái thanh âm dưới đáy lòng lớn tiếng nói: Việc này lại không phải mình sai! Tuy nói cùng Từ gia đi lại như vậy là mình không đúng, nhưng chính mình cũng không có cho nàng chạy đến trước cái đình quỷ quái đó để thổi gió lạnh, cũng không có cho nàng không tránh ngại ngùng nam nữ chạy đến tiểu viện…… Không phải mình sai! Chuyện này tuyệt đối không phải mình sai!

Muốn nói đến sai, tất cả đều là do đệ muội không có đem nữ nhi dạy dỗ cho tốt, có quan hệ gì đến nàng a?

Nàng dựng mạnh thân mình, hô to một tiếng” Liên Phòng”.

“Thẩm thẩm,” Bên tai truyền đến thanh âm đầy nước mắt của Liên Phòng,” Ngài, ngài làm sao vậy?”

Nàng quay đầu, liền thấy khuôn mặt trắng nõn có thể tách ra sữa của chất nữ kia.

Đều là do khuôn mặt này hại người…… Nếu không có khuôn mặt này duy trì, nàng làm sao dám làm như vậy?

Ý niệm trong đầu chợt lóe, nàng nhấc tay nghĩ hướng tới Kiều Liên Phòng tát qua…… Bên tai lại truyền đến thanh âm thái phu nhân:” Tỉnh liền tốt, tỉnh liền tốt. Các ngươi cũng đừng vây quanh, cho nàng hít thở không khí.”

Kiều phu nhân giật mình một cái, hoàn toàn tỉnh táo lại.

Hiện tại nghĩ đến những điều này thì có tác dụng gì chứ? Chạy nhanh trở về nghĩ đối sách mới đúng!

” Làm sao?” Thanh âm Thái phu nhân ôn hòa thân thiết,” Làm sao không thoải mái? Đến phòng khách ngồi cùng ta đi. Bên ngoài nhiều hàn khí, cẩn thận lạnh.”

Ngũ phu nhân đã đưa tay qua đến đỡ tay phải của nàng.

Nàng thuận thế đứng lên, trên mặt đã có một chút tinh thần:” Thái phu nhân, ta không có gì đáng ngại. Chỉ thấy mệt một chút, liền ngủ gục.” Nói xong, thì ngượng ngùng cười cười,” Sắc trời cũng không sớm, khách phải đi về cho chủ nhà nghỉ ngơi. Chúng ta trở về trước.” Sau đó kêu Liên Phòng,” Chúng ta đi về trước đi!”

Mấy người Hoàng phu nhân cứ muốn giữ người:”Nhìn ngươi sắc mặt trắng bệch, hay là ngồi một lát đi!”

” Ta trở về nằm sẽ tốt ngay.” Kiều phu nhân nhất định phải đi, mọi người thấy nàng vừa rồi quả thật không khỏe, mà thái phu nhân trong lòng có việc, nên chỉ nói vài câu khách khí, rồi thái phu nhân kêu Từ Ngũ gia:” Ngươi đi tiễn Trình Quốc Công phu nhân.”

Từ Ngũ gia cung kính đáp “Dạ”, liền tiễn Kiều phu nhân cùng Kiều tiểu thư rời đi.

Có người trước rời đi, liền có cảm giác tiệc tan.

Chỉ chốc lát, Trịnh thái quân cũng đến cáo từ thái phu nhân.

Thái phu nhân tự mình nắm tay đưa ra ngoài phòng khách, sau đó từ Từ Ngũ gia lại đưa ra cửa.

Thập Nhất Nương không khỏi nóng lòng.

Phía sau Đại thái thái còn không có trở về.

Nàng suy nghĩ xem có nên phái người đi tìm hay không, thì đại thái thái mang theo Lạc Kiều tự nhiên từ cửa nghách phòng khách đi đến.

Thập Nhất Nương làm bộ như không có chú ý tới nàng rời đi, thấp giọng tán gẫu cùng Cam gia tam tiểu thư vài câu. Đại thái thái lại kêu Ngũ Nương, Thập Nương cùng nàng:”…… Chúng ta cũng đi thôi! Đại tẩu ngươi ở nhà một mình!”

Chúng ta? Là chỉ ai?

Thập Nương theo Ngũ Nương, Thập Nhất Nương khom đầu gối hành lễ đáp ” Dạ”.

Đại thái thái hơi cười, cái gì cũng không có nói, mang theo ba người hướng thái phu nhân từ giã.

Thái phu nhân nói vài câu khách khí, cũng giống như đối với Trịnh thái quân, tiễn đại thái thái ra ngoài phòng khách, lên tiểu du xe* màn xanh của Từ gia, sau đó do Từ Ngũ gia bảo hộ đi đến thùy hoa môn, thay xe ngựa. Từ Ngũ gia thật thân thiết đưa tặng danh thiếp Vĩnh Bình Hầu đại thái thái:”…… Nếu gặp đội ngũ của binh mã tuần thành, ngươi lấy danh thiếp cho bọn hắn xem là được. Điểm ấy mặt mũi ấy Tứ ca vẫn phải có!”

Bộ dáng sợ nhạc mẫu xem thường con rể kia, khiến khóe miệng Thập Nhất Nương không khỏi nhếch lên.

Đã đến canh giờ cấm đi lại ban đêm, đại thái thái đang lo lắng, thì cử chỉ Từ Ngũ gia không thua gì tặng than trong mùa tuyết. Nàng vui vẻ ra mặt hướng Từ Ngũ gia nói cám ơn, khách khí vài câu, rồi lúc này mới nhích người trở về ngõ Cung Huyền.

Đại phu nhân, mang theo Hàng mama đợi ở thùy hoa môn.

Nàng một mặt tự mình dìu bà bà xuống xe ngựa, một mặt cười nói:” Buổi chiều, Vương phu nhân đến thăm ngài. Nghe nói ngài đi Vĩnh Bình Hầu phủ, nàng lưu lại danh thiếp, ngồi một hồi rồi mới đi.”

Vương? Chẳng lẽ là Mậu Quốc Công gia?

Thập Nhất Nương có chút chim sợ cành cong, căng cái lổ tai nghe, thiếu chút nữa đạp đổ ghế nhỏ, may mắn là có Đông Thanh nhanh tay lẹ mắt đỡ nàng.

” Người đó là Vương phu nhân?” Đại thái thái cũng thật kỳ quái.

“Nói là ở Thiên Tân cùng ngươi ngẫu nhiên quen biết,” Đại phu nhân cười nói,” Trượng phu là cháu Vương gia Trấn Nam Hầu phủ.”

Là cái đoạt vị trí đậu thuyền thiếu chút nữa đánh nhau ……

Đại thái thái giật mình hiểu ra:” Thì ra là nàng a! Nàng tới làm gì?” Một mặt nói, một mặt đi vào trong.

Thập Nhất Nương thở một hơi.

Đại phu nhân, khiêm tốn đỡ cánh tay phải đại thái thái, đi theo vào thùy hoa môn:” Nói là Vương đại nhân nhận chức Phúc Kiến bố chính sử, mấy ngày nữa liền phải khởi hành. Cố ý lại đây thăm. Xem phụ thân cùng nương có gì muốn đem qua hay truyền lời gì hay không.” thanh âm của nàng hạ thật thấp.

Đại thái thái dừng cước bộ một chút, một lát sau mới một lần nữa nâng chân lên:” Ta biết. Người đi pha trà lạnh, cũng không có cái gì tốt mang qua.”

Đại phu nhân, kính cẩn nghe theo gật đầu.

” Hưu ca đâu?” Đại thái thái hỏi,” Đã đi nghỉ chưa?”

” Đi nghỉ.”

” Hưng ca thế nào?”

” Ở thư phòng đọc sách.”

” Đại lão gia có ở nhà không?” Đại thái thái lại hỏi.

Đại phu nhân, cười nói:” Phụ thân lúc sớm đã đi ra ngoài, vừa mới trở về, nghe nói ngài đem Thập Nương tiếp trở về, nên cao hứng. Đang ở nhà chính chờ.”

Vị đại tẩu này của mình thật sự là lanh lợi!

Thập Nhất Nương mỉm cười.

Nha hoàn đã vém bức rèm hầu hạ đại thái thái cùng đại phu nhân, vào nhà, ba người nối đuôi nhau cùng đi vào.

Đại lão gia thấy ba cái nữ nhi quả thật cao hứng, hỏi tình huống các nàng đi Vĩnh Bình Hầu phủ, sau đó hỏi Đại phu nhân,:” Chỗ Thập Nương ở đã thu thập thỏa đáng chưa?”

Thập Nương vội nói:” Ta cùng Thập nhất muội chen chúc chung một phòng là được.”

Đại lão gia cười nói:” Trong nhà không phải là không có chỗ. Chen chúc cái gì mà chen chúc? Huống chi còn có nha hoàn, bà tử, một đống người. Có muốn chen chúc cũng chen chúc không nổi a!”

Trong phòng không khí liền ngưng trọng.

Lúc các nàng trở về, ai cũng không có đề cập đến những người bên người Thập Nương… Thập Nương đi theo đại thái thái trở về, ngay cả một cái hòm xiểng đều không có… Làm sao có nha hoàn, bà tử.

Thập Nhất Nương liếc mắt nhìn đại thái thái một cái.

Đại thái thái thần sắc tự nhiên.

Đại phu nhân, đã cười nói:” Thập muội lần này đến gấp, cũng không mang theo người nào. Tuy nàng nói luôn luôn thân cận cùng thập nhất muội, nhưng chen chúc cùng một chỗ cũng không được, ta đem Thập muội an trí ở sương phòng phía đông, lại bố trí hai nha hoàn đi qua hầu hạ. Phụ thân, ngài xem như vậy có được không?”

Đại lão gia rất vừa lòng, hơi gật đầu, không hề hỏi việc của Thập Nương nữa. Giọng điệu ôn hòa nói với mấy nữ nhi:” Tuy nói là đi nhà người khác làm khách, nhưng làm khách này cũng là việc mệt người, sắc trời không còn sớm, các ngươi đều đi nghỉ đi!” Lại nói với đại phu nhân:” Ngươi cũng vất vả. Vừa muốn chiếu cố con nhỏ, lại hầu hạ người lớn, sớm nghỉ ngơi đi!”

Được công công khen ngợi, tuy là đại phu nhân, nhưng thần sắc cũng nhịn không được hiện lên một tia kích động. Nàng khom đầu gối hành lễ, mang theo đám người Ngũ Nương nối đuôi nhau lui xuống.

Đại lão gia liền hỏi Nguyên Nương:”…. có khỏe không?”

Đại thái thái thở dài:” Có thể kéo như vậy đã là may mắn!~”

Đại lão gia thần sắc tối sầm lại.

Đại thái thái do dự một lát chần chờ nói:” Nếu không, ngươi đi cầu Hầu gia? Xem ở mặt mũi Nguyên Nương mắc bệnh ngặt nghèo, hắn không thể….”

Không đợi lời của nàng nói xong, Đại lão gia liền lạnh lùng ” Hừ” một tiếng,” Ngươi cũng biết Nguyên Nương bệnh. Ta như thế nào có thể không tự trọng mà nói lời này, ngươi rốt cuộc cũng đừng đề cập đến nữa.”

Đại thái thái trên mặt trắng đỏ một trận, một lúc lâu sau mới lên tiếng” Biết.”

……

Mà giờ phút này Vĩnh Bình Hầu Từ gia, ở chỗ thái phu nhân đèn đuốc sang chưng, tuy đã là nửa đêm, nhưng dưới mái hiên cac1 nha hoàn lại một đám trang phục chỉnh tề nghiêm nghị đứng thẳng tắp.

Ngụy Tử thật cẩn thận đem chung trà màu thiên thanh cũ đặt ở bàn thấp trên Lâm Song đại kháng sơn nước sơn đen, sau đó rón ra rón rén lui xuống…. Trước khi ra khỏi phòng, còn không quên đem tấm bình phong sơn đen khảm thủy tinh nhiều màu sắc nhẹ nhàng đóng lại.

Trong phòng chỉ để lại mẹ con Từ Lệnh Nghi.

Lời nói của thái phu nhân tự nhiên cũng sẽ không còn cái gì cố kị:” Lại nói tiếp, việc này ngươi cũng có sai. Nếu giữa trưa ở Xuân Hi Lâu uống hơi nhiều, thì càng phải cẩn thận hơn mới đúng. Rõ ràng biết trong nhà có khách nữ, ngươi nghỉ chỗ nào không được, lại phải nghỉ tiểu viện giữa điểm xuân đường? Còn nữa ngay cả cái gã sai vặt bên người cũng không mang…” Lại nhìn thấy sắc mặt đứa con xanh mét, cười nói,” Đừng để xảy ra chuyện liền bày ra sắc mặt này, có đôi khi, cũng phải kiểm điểm lại mình mới tốt!”

Từ Lệnh Nghi không nói được một lời, mặt không chút thay đổi bưng chung trà lên uống một ngụm. Lập tức lại đem chung trà đặt “Cạch” trên bàn thấp: “Chuyện này có chút lộn xộn…”

” Ngươi cũng không cần giận cá chém thớt lên đồ vật.” Thái phu nhân đánh gảy lời Từ Lệnh Nghi nói,” Nói đi, rốt cuộc là sao lại đến thế này?”

” Việc đã đến nước này, có cái gì hay mà nói.” Từ Lệnh Nghi sắc mặt cứng nhắc,” Việc này ta sẽ xử trí tốt.”

” Xử trí tốt?” Thái phu nhân cười nhìn đứa con,” Vậy ngươi nói một chút,phương pháp xử lý như thế nào?”

” Việc này, ngài cũng đừng quản!” giọng Từ Lệnh Nghi lộ ra vài phần không kiên nhẫn,” Chung quy lại, sẽ không làm cho Từ gia mất mặt là được!”

” Không cho Từ gia mất mặt?” Thái phu nhân cùng tươi cười dần thu lại,” Hiện tại đã như vậy, còn gọi là không mất mặt a? Người ta tốt xấu gì cũng là hoàng hoa đại khuê nữ, đường đường chính chính là tiểu thư quốc công phủ, đến nhà chúng ta xem biểu diễn tại nhà, liền phải ủy thân làm di nương, cái này mà không gọi mất mặt? Ngươi khiến cho người khác nghĩ như thế nào? Nói là Kiều gia kia bị điên, tiểu thư đó không ra gì, cho nên mới đưa cho Từ gia làm tiểu thiếp. Hay là nói Vĩnh Bình Hầu phủ từ Hầu Gia chúng ta quyền cao chức trọng, hoang dâm vô độ, làm ra việc thất đức thất lễ…” Nói đến cuối cùng, còn mang theo vài phần trào phúng.

” Nương, ngài cũng không cần lấy cái đó lăng mạ ta.” Từ Lệnh Nghi “Đằng” một tiếng đứng lên,” Lúc tiên đế qua đời, Hoàng Thượng từng ra lệnh Vương Lệ bí mật chiêu mộ Trình Quốc Công vào kinh tẫn trung, hắn có bao nhiêu miễn cưỡng, tuy chưa tạo ra nỗi hận, nhưng lại làm cho người ta nghi ngờ. Hoàng Thượng khoan hồng đại lượng không cùng hắn so đo, còn hắn thì lòng dạ hẹp hòi, khiếp sợ không chịu nổi một ngày. Hiện giờ ta nạp Kiều thị, người khác chỉ biết nói Kiều gia bò lên quyền quý, dựa vào gì mà nói ta trèo cao?” Nói xong, hắn lạnh lùng cười,” Nương không biết vì sao nàng phải gấp gáp cho Truân ca cưới Khương thị nữ nhi sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi