THỨ NỮ CÔNG LƯỢC

Mắt phượng của Từ Lệnh Nghi giương lên, không giận mà uy nghiêm, làm cho thái phu nhân nhất thời nghẹn lời.

” Về phần đến Khương gia cầu hôn,” Hắn chậm rãi ngồi xuống, trầm ngâm nói,” Còn muốn xin nương cân nhắc nhiều.”

Thái phu nhân phục hồi tinh thần lại. Nàng nhẹ nhàng thở dài một hơi, cười khổ nói:” Ta biết trong lòng ngươi không vui. Nhưng ta cũng có dụng ý của ta.

Lúc ấy tinh thần Nguyên Nương kích động, ngươi lại không nhường bước, bên ngoài phòng đầy khách quý, nếu ta không đáp ứng, ai biết sẽ ầm ĩm ra chuyện gì! Hơn nữa, cả nhà Khương gia trong sạch cao quý, lại từng có hai vị đế sư, được thiên hạ tôn sùng sâu sắc. Chỉ sợ chưa chắc đã muốn kết giao với nhà chúng ta.

Ta suy nghĩ, cho dù ta đi cầu, Khương gia đáp ứng hay không vẫn chưa biết được? Không bằng tạm thời đồng ý, về sau sẽ tính toán lại.” Nói xong, liền thở dài,” Khương gia gia đình nề nếp trong sạch, lại chính trưc ngay thẳng.

Lại nói tiếp, Nguyên Nương thật tinh mắt. Hơn nữa, năm đó phụ thân ngươi từng nói qua, cưới vợ phải cưới vợ hiền. Loại nữ tử trong nhà nhiều thế hệ thư hương (đọc sách) đi ra này hơn phân nửa đều thông minh nhã nhặn có năng lực biết tu thân tính tình thuần khiết, bởi vậy mới không ngại người khác nhạo báng, ba lượt tới cửa vì Nhị ca ngươi cầu hôn tẩu tẩu ngươi.”

Nhắc tới đứa con chết bệnh, khóe mắt thái phu nhân ẩm ướt,” Ngươi cũng thấy được, Nhị tẩu ngươi đúng như lời phụ thân ngươi nói—lúc chủ trì việc nội viện, đôn hậu khoan dung; sau khi Nhị ca ngươi chết bệnh, nhưng lại không thích quản nội viện.

Đấy là do người Hạng gia dạy nữ nhi có cách. Nếu như Truân ca có thể lấy nữ nhi Khương thị, ta không biết có bao nhiêu cao hứng đâu!”

Nghe mẫu thân nhắc tới ca ca chết bệnh, biểu tình Từ Lệnh Nghi dịu đi không ít.

Hắn thản nhiên nói:” Nương là sợ bởi vì vậy mà làm Hoàng Thượng không vui!”

“Không sai.” Thần sắc Thái phu nhân còn có mấy phân ngưng trọng,” Hoàng Thượng cùng hoàng hậu nương nương chính là vợ chồng son, hoàng hậu nương nương lại sinh ba con trai;

Ngươi trước bình Miêu man, sau chinh phạt Bắc cương, lập công cứu nguy phù trợ hoàng đế; nhà chúng ta giờ phút này như cành hoa tươi rực rỡ, như dầu bỏ vào lửa. Ta làm sao có thể không sợ!

Sợ Hoàng Thượng tâm lí bất an, sợ người có tâm ở trước mặt Hoàng Thượng nói ra nói vào, lại càng sợ bọn tiểu nhân phá hoại, sợ ảnh hưởng đến hoàng hậu nương nương……” Nói xong, ánh mắt nàng sáng quắc nhìn đứa con, ” Hiện tại chúng ta từng bước cũng không được sai. Chỉ cần chờ……” Nói xong, chỉ chỉ bầu trời,” Ngày xuất đầu!”

” Nương. Trăng tròn rồi lại khuyết, nước cạn rồi lại đầy.” Từ Lệnh Nghi biểu tình thản nhiên,” Việc trên thế gian này, nào có phồn thịnh mãi mà không suy. Nhưng không thể vì chuyện nhỏ làm hư việc lớn, sợ bị người chú ý nên cái gì đều không làm à!”

Thái phu nhân giật mình:” Ngươi là nói……”

Từ Lệnh Nghi gật đầu:” Ta không đồng ý cùng Khương gia kết thân, thật ra không phải sợ Hoàng Thượng nổi lên ngờ vực vô căn cứ, cũng không phải là sợ Khương gia kia không đáp ứng.

Ta đã gánh trọng trách chấn hưng gia nghiệp này, nếu ngay cả tuyển cho con một người vợ biết tri thư đạt lễ (có tri thức biết lễ nghĩa), kính cẩn lương thiện trung hậu đều làm không được, thì còn nói đến cái khác làm gì?

Không bằng thành thật quy củ giữ nghiệp cũ sống quá ngày, làm gì lại phải đi Miêu man, Bắc cương kia cùng người tranh đấu một hai!” Nói xong, hắn hơi cau mày lại,

“Ta chủ yếu cảm thấy Truân ca còn quá nhỏ, nghĩ đến chuyện hôn sự lúc này, chỉ có thể tuyển một cái tuổi tương đương. Đứa nhỏ còn quá nhỏ, sẽ chưa định hình tính cách. Hiện tại nhìn thấy tốt, lớn lên chắc gì đã tốt như vậy. Ví dụ như vậy không phải là ít.”

Thái phu nhân nghe hơi gật đầu.

” Cần phải là tìm một cái lớn tuổi hơn so với Truân ca, nhưng lại sợ về sau bọn hắn cầm sắt không hợp (vợ chồng không hợp). “Ánh mắt Từ Lệnh Nghi có chút lo lắng mơ hồ,” Ta vốn muốn đợi Truân Ca lớn một chút, sẽ giúp hắn cẩn thận nhìn một cái…… Hắn là con trai trưởng, về sau con dâu sẽ là chủ trì gia đình, làm gương cho toàn gia tộc, không thể qua loa!”

Thái phu nhân không ngừng gật đầu:” Ngươi suy nghĩ cực kỳ đúng. Chính là Nguyên Nương bên kia…… Chúng ta đợi được, chỉ sợ nàng đợi không được.” Nói xong, giọng điệu lí còn có vài phần bất đắc dĩ,” Huống chi nàng luôn luôn thông minh lanh lợi, hiện giờ đến lúc đèn cạn dầu, không đem từng việc an bày thỏa đáng, chỉ sợ là sẽ không yên tâm.”

Từ Lệnh Nghi không có trả lời, buông mí mắt, nâng chung trà dùng nắp chung trà gạt mấy lá trà: “Cho nên việc này còn muốn phiền ngài châm chước cân nhắc nhiều.”

” Ý của ngươi là……” Thái phu nhân hơi có chút hoang mang.

” Ta từ tiểu viện đi ra, khiến người đi tìm hiểu một chút về Khương gia.” Từ Lệnh Nghi nhẹ nhàng uống một ngụm trà,” Huynh đệ nhà Khương thị, Khương Bách, Khương Tùng, Khương Quế là con trưởng. Trong đó, Khương Bách chưởng viện học sĩ ở hàn lâm viện, có ba con trai hai con gái, trong đó trưởng tử cùng thứ nữ là con vợ cả; Khương Tùng quay về Nhạc an mở một thư viện gọi ‘ Cẩn Tập’ thư viện, có một trai một gái, đều là con trưởng; Khương Quế ở Thái nguyên nhận chức tri phủ, có hai trai hai nữ, trong đó trưởng tử, trưởng nữ là con vợ cả. Thứ nữ Khương Bách năm nay hai tuổi, trưởng nữ Khương Tùng năm nay bốn tuổi, trưởng nữ Khương Quế năm nay mười hai tuổi. Ta nghĩ vì Truân ca cầu hôn trưởng nữ Khương Tùng!”

Thái phu nhân trầm ngâm nói:” Đứa nhỏ tuy nhỏ, chưa có hình thành tính cách, nhưng ai biết có thể nuôi dạy giống ai. Khương Bách ở trong giới quan trường chìm nỗi, con cái không khỏi nhiễm chút tật xấu giới quyền quý. Mà Khương Tùng về quê dạy học, con cái chỉ sợ cũng có chút nghiêm nghị rắn rỏi…… Những người giống như chúng ta đang là dòng họ quý tộc nổi bật hơn người, tình nguyện nàng tự cho mình thanh cao một chút, mèo khen mèo dài đuôi, cũng không nguyện ý nàng mạnh vì gạo bạo vì tiền xúi giục trượng phu tranh danh đoạt lợi……”

“Ta tính toán chính là như thế.” Mắt phượng Từ Lệnh Nghi phượng chợp lóe, một tia chớp lạnh sắc nhọn như mũi đao lướt qua đáy mắt,” Chỉ sợ Nguyên Nương không nghĩ như vậy, hơn nữa xưa nay nàng làm việc ngoài việc phải giành cái tốt nhất lại còn thích giấu diếm. Chắc việc này cũng không ngoại lệ.

Trước khi ta đến đã mời người đi Đường ti cho ngựa mang thư của ta cho Khương Bách giải thích. Nếu Khương Bách ánh mắt cao xa, tự nhiên biết, cái gọi là thanh quý, phải có phú quý trước, mới có thể thanh cao. Đế sư, đã là ánh hào quang của tiên hoàng mấy chục năm trước. Nhà bọn hắn nếu muốn tiếp tục có thêm hiển hách như vậy, thì cần phải tìm lối thoát khác mới được. Hắn nếu ngay cả điểm quan sát ấy mà không có, thì ngày Khương gia xuống dốc cũng sẽ không xa.”

“Vẫn là đàn ông lo lắng chu đáo.” Thái phu nhân cười nói,” Khương Tùng vô quan vô tước, nhưng Khương Bách là chưởng viện học sĩ, người tuyển nội các, chúng ta cùng Khương Tùng kết thân, tự nhiên so với cùng Khương Bách kết thân thì tốt hơn nhiều lắm. Hơn nữa, ngộ nhỡ có việc gì, thì hai nhà chúng ta vẫn là quan hệ thông gia, giúp đỡ nhau cũng là hiển nhiên.

Ngay cả Hoàng Thượng có biết, cũng chỉ cảm thấy chúng ta ẩn nhẫn khiêm nhượng.”

“Cho nên việc này, ngoài mặt là do Nguyên Nương gây ầm ĩm, làm cho tất cả mọi người biết nhà chúng ta vì lý do gì kết thân với Khương gia.” Từ Lệnh Nghi gật đầu,” Nhưng bên trong, vẫn phải ngài tự thân xuất mã. Miễn cho biến chuyện tốt thành chuyện xấu, trở thành thông gia cùng Khương Bách kia.”

“Ta biết lợi hại.” Thái phu nhân hơi vuốt cằm, liếc mắt xem con trai một cái, do dự một lát, nói:” Còn có một việc. Mùng hai đầu tháng hai ta đi trong cung bái kiến hoàng hậu nương nương, gặp hoàng quý phi nương nương, nàng hỏi bệnh tình Nguyên Nương. Còn nữa thật nữa giả nói, nàng có cái muội muội, đến tuổi kết hôn

Quốc sắc thiên hương, nếu không phải ngươi sớm có phu nhân, dù gả cho ngươi cũng không tính là bôi nhọ……”

Từ Lệnh Nghi cười rộ lên:” Một khi đã như vậy, thì việc Kiều gia kia ngài cũng đừng quản– miễn cho ngài khó xử!”

Thái phu nhân thấy con trai không có một chút kinh ngạc, ngạc nhiên nói:” Ngươi nghe thấy cái gì?”

Từ Lệnh Nghi nụ cười dần thu lại, ông nói gà bà bảo vịt nói:” Để cho Nguyên Nương cảnh cáo cũng tốt, miễn cho về sau lại xảy ra những chuyện phiền toái như loại này!” Nói xong đứng dậy,” sắc trời không còn sớm, hôm nay ngài cũng mệt mỏi một ngày, nghỉ ngơi sớm một chút đi. Phỏng chừng sáng mai chỗ ngựa đưa thư nơi đó chắc sẽ có thư hồi đáp.

Nếu còn không có thư hồi đáp, thì việc kết thân cùng Khương gia về sau sẽ không cần nhắc lại– phản ứng chậm như vậy, miễn cho cả nhà hắn bị liên lụy!”

Hôm nay phát sinh quá nhiều chuyện, nên thái phu nhân quả thật cũng mệt mỏi. Nên kêu Ngụy Tử tiễn Từ Lệnh Nghi.

Ngụy Tử mang theo hai cái tiểu nha hoàn, đốt đèn bát giác thủy tinh, tặng Từ Lệnh Nghi ra sân.

Hai gã sai vặt Lâm Ba cùng Chiếu Ảnh bên người Từ Lệnh Nghi đã sớm mang theo hai gã sai vặt áo xanh mũ quả dưa hầu ở trước cửa, thấy Từ Lệnh Nghi, hai gã sai vặt bước lên phía trước tiếp đèn trong tay nha hoàn, đồng thời Lâm Ba tiến lên hai bước chắp tay cười với Ngụy Tử:” Tỷ tỷ vất vả!”

Ngụy Tử phúc thân:” Không dám.” Lại hành lễ với Từ Lệnh Nghi, rồi mang theo tiểu nha hoàn quay trở lại đóng cửa viện.

Từ Lệnh Nghi vẫn đứng ở cửa viện ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, một lúc lâu không nói. Lâm Ba liền cùng Chiếu Ảnh đưa mắt trao đổi, đều nhìn thấy trong ánh mắt đối phương sự bất an.

” Đi thôi!” Qua một hồi lâu, Từ Lệnh Nghi mới nâng chân hướng phòng thái phu nhân phía sau phòng khách đi. Hai người không dám chần chờ, Lâm Ba mang theo hai cái gã sai vặt giơ đèn đi ở phía trước, Chiếu Ảnh thì ở một bên hầu hạ.

Nửa đường, Từ Lệnh Nghi đột nhiên nói:” Hỏi rõ ràng rồi sao?”

” Hỏi rõ ràng.” Lâm Ba vội nói,” Bởi vì phu nhân phái Yên Hồng đến kêu hắn đi hỏi, hắn thấy ngài đi nghỉ, lúc này mới đi theo.”

Thần sắc Từ Lệnh Nghi vẫn như thường, nói:” Vậy phu nhân hỏi hắn cái gì?”

” Nói là kêu hắn đi, phu nhân cũng không ở đó.” Lâm Ba thấp giọng nói,” Yên Hồng bảo hắn ở nơi đó chờ, hắn không dám đi. Cho nên mới……”

” Đem hắn giao cho Bạch tổng quản đi!” Từ Lệnh Nghi nhẹ giọng nói,” Cho Bạch tổng quản tìm một người thông minh hơn.”

Lâm Ba cung kính lên tiếng vâng, theo Từ Lệnh Nghi xuyên qua giữa hai hàng đồ quý trưng bày trong phòng khách.

” Hầu Gia!” người do dự một hồi lâu, mới thấp giọng nói,” Phía sau hậu hoa viên chỉ sợ đã khóa cửa.”

Từ Lệnh Nghi giật mình, dừng bước chân lại, đứng ở trước song cửa sổ có hoa văn phát tài một hồi lâu, nhẹ giọng nói:” Vậy đi chỗ Tần di nương đi!”

Lâm Ba trả lời vâng, hầu hạ Từ Lệnh Nghi hướng chỗ Tần di nương đi.

Gõ cửa, mở cửa là Ngọc Nhi nha hoàn bên người Văn di nương.

” Hầu Gia!” Nàng mở to ánh mắt,” Ngài sao lại đến đây?” Lại phát giác lỡ miệng, vội nói,” Không phải, ý của ta là, mọi người nghĩ ngài nghỉ ở tiểu viện, cho nên Văn di nương đến chỗ Tần di nương làm bạn……” Nói xong, vội nghiêng người nhường đường, hô,” Hầu Gia đến đây”.

Tiểu viện lập tức bừng tỉnh, đều hoang mang rối loạn mở rương hòm mặc y phục, đốt đèn, hoặc tiến lên thỉnh an Từ Lệnh Nghi.

Từ Lệnh Nghi nhìn thấy tình thế đó, không đợi Tần di nương cùng Văn di nương đi ra nghênh đón, liền vứt lại một câu,” Để cho hai vị di nương nghỉ ngơi đi”, rồi xoay người đi chỗ thái phu nhân nơi đó.

Thái phu nhân mới vừa đi nghỉ, nghe nói con quay trở lại, vội khoác áo đứng dậy:” Xảy ra chuyện gì?”

” Không có việc gì!” Từ Lệnh Nghi nói,” Ta đến noãn của các ngài ngủ một đêm!”

Thái phu nhân liếc mắt nhìn con một cái, cái gì cũng không hỏi, phân phó nhóm nha hoàn mở hòm xiểng đem chăn nệm còn mới vừa cất hai ngày trước lấy ra trải giường cho hắn.

Sáng sớm ngày hôm sau, trời trở mưa tí tách, rơi trên những chiếc lá non vừa mới nhú, so với mọi ngày càng thêm mơn mởn xanh.

Thập Nhất Nương mở hòm xiểng cho Thập Nương chọn trang sức y phục.

Tân Cúc sắc mặt không ngờ, nói thầm cùng Đông Thanh ở cửa:” Sao không để nàng đi chọn đồ ở chỗ ngũ tiểu thư, do thấy tính tình tiểu thư chúng ta tốt.”

” Ngươi bớt tranh cãi!” Đông Thanh thấp giọng nói:” Cơn lửa giận đại thái thái còn chưa có tắt đâu? Ngươi cẩn thận rước họa vào thân còn liên lụy tiểu thư chúng ta cũng bị thiêu theo.”

Tân Cúc không khỏi lẩm bẩm:” Ta không phải chỉ nói với mỗi ngươi thôi sao?”

Nàng còn chưa dứt lời, có người ở phía sau nàng nói:” Thập nhất tiểu thư có ở đó không? Đại thái thái thỉnh nàng qua.”

Hai người quay đầu lại, thấy Lạc Kiều mỉm cười đứng ở phía sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi