THỨ NỮ ĐƯƠNG GẢ: NHẤT ĐẲNG THẾ TỬ PHI

Edit: voi còi

Trong ngự thư phòng rộng rãi uy nghiêm, nắng sớm nhu hòa, làm cho người ta cảm thấy thập phần thoải mái. Hiên đế mặc một thân long bào minh hoàng (vàng sáng) đang ngồi ngay ngắn trước thư án (bàn học), trong tay nâng ly trà thanh hoa màu hồng, bên trong pha loại trà tốt nhất trà Vân Vụ.

Hiên đế ngồi lâu trên thượng vị, đều có một cỗ khí thế đế vương không giận mà uy. Mà lúc này ông lại thu liễm uy áp của bản thân, nhìn về phía Bách Lí Dung Cẩn đang đứng ở trước thư án, ánh mắt ôn hòa “Cẩn Nhi, vừa hạ triều cháu liền đi theo trẫm đến ngự thư phòng, nhưng là có việc muốn nói?”

Ngoại chất tử này (cháu ngoại trai) là ông luôn luôn xem lớn lên, xưa nay đều yêu thương coi như nhi tử của mình. Đứa nhỏ này lại cực kỳ thông minh, năng lực xử lý công việc rất mạnh, cũng rất được ông tín nhiệm. Chính là đáng tiếc thuở nhỏ thân mình sẽ không tốt, ngày ngày đều ngâm mình ở trong dược. Mỗi khi nhìn đến ngoại chất tử kinh tài tuyệt diễm này, ông đều sinh ra vài phần thương tiếc. Cũng không biết thân mình này có một ngày sẽ tốt lên hay không.

Bách Lí Dung Cẩn lạnh nhạt  đứng, lẳng lặng mở miệng nói “Cẩn Nhi muốn xin dượng hạ chỉ tứ hôn.”

Hiên đế hơi có chút kinh ngạc “Tứ hôn? Đưa cho cháu?”

Bách Lí Dung Cẩn trịnh trọng  gật đầu nói “Vâng.”

Hiên đế thật sự kinh ngạc, Cẩn Nhi thế nhưng tự mình đến cầu chỉ tứ hôn. Không phải ông không biết hoàng hậu đang vì chuyện tuyển thân của ngoại chất tử (cháu ngoại trai) mà bôn ba. Nhưng dựa theo hiểu biết của ông đối với Cẩn Nhi  mà nói, lần này nếu không phải Nhã Tố làm cho nhanh, lại tiên trảm hậu tấu. Đứa nhỏ Cẩn Nhi này khẳng định là không muốn đón dâu, nữ tử trúng tuyển lần này hắn muốn thật sự có thể tùy tiện chọn một người thú vào Tĩnh vương phủ, vậy Nhã Tố nên vụng trộm vui vẻ.

Nguyên bản ông nghĩ cho dù Cẩn Nhi thật sự đón dâu, vậy cũng hơn phân nửa là tùy ý tuyển một người. Loại chuyện tứ hôn này tự ông phải làm là sẽ không để ý đến, toàn từ hoàng hậu xử lý. Nhưng bây giờ đứa nhỏ này không chỉ có muốn thành thân, còn tự mình đến chỗ ông cầu chỉ tứ hôn.

Điều này thực khiến cho người làm dượng là ông cảm thấy ngạc nhiên rất nhiều, không khỏi buông chung trà hỏi “Là khuê tú nhà ai nha?” Lại có bản lĩnh như vậy.

Bách Lí Dung Cẩn khẽ cong lên khóe môi “Nhị tiểu thư Hạ phủ, Hạ Thính Ngưng.”

Ở trong đầu Hiên đế loại bỏ các phủ có uy tín danh dự trong kinh đô một lần, không khỏi nghi hoặc, tựa hồ không có đại thần quan lớn hoặc vương hầu thế gia là họ Hạ  nha.

Bách Lí Dung Cẩn nhìn ra nghi hoặc của Hiên đế, nhẹ giọng giải đáp nói “Nàng là nữ nhi của quan tứ phẩm Hạ đại nhân, là thứ nữ.” Giọng nói rõ ràng ôn nhuận cũng không gì phập phồng, hắn chỉ biết là nàng sắp là thê tử của hắn là đủ rồi.

Quan tứ phẩm? Thứ nữ? Hiên đế hô hấp bị kiềm hãm, cảm thấy bất khả tư nghị “Dì của cháu đưa đi cho cháu bao nhiêu bức họa của đích nữ quý tộc, một người cháu cũng chưa nhìn trúng? Tại sao lại sẽ thú thứ nữ Hạ phủ vì thê?”

Điều này thật đúng là kỳ lạ, nữ tử kêu Hạ Thính Ngưng này đến tột cùng là năng lực thông thiên gì, có thể khiến cho Cẩn Nhi sinh ra ý niệm muốn thú nàng làm thê.

Giọng điệu Bách Lí Dung Cẩn khẳng định nói “Cháu chỉ nguyện thú nàng vì thê, chờ dượng gặp qua nàng tự nhiên sẽ hiểu được.” Nàng như vậy không giống người thường, tổng cảm thấy trên người nàng có một loại cảm giác khiến hắn nói không rõ. Chưa từng có người nào có thể giống nàng lay động tâm chính mìnhnhư vậy. Hắn tin tưởng thú nàng làm thê sẽ là quyết định sáng suốt nhất của hắn.(chuẩn luôn)

Hiên đế cảm thấy bất đắc dĩ, lại hỏi một câu “Nương của cháu đồng ý?” Nhã Tố yêu thương Cẩn Nhi như vậy, hận không thể cho hắn tốt nhất, sẽ đồng ý hắn thú một nữ tử có xuất thân thấp như vậy sao?

Sắc mặt Bách Lí Dung Cẩn không thay đổi “Phụ vương đã đồng ý, nói vậy tối hôm qua có lẽ đã nói chuyện cùng nương, hẳn là không thành vấn đề.”

Hiên đế cười lắc đầu “Cháu nhưng là hiểu được mưu lợi, phụ vương cháu đồng ý, nương cháu còn có thể không theo hai người sao.”

Hiên đế mắt thấy Bách Lí Dung Cẩn vẻ mặt kiên định, liền biết ngoại chất này là cực kì nghiêm cẩn, chỉ bất đắc dĩ nói “Chuyện này trẫm đã biết, qua mấy ngày liền hạ chỉ tứ hôn cho các ngươi.”

Nhưng Bách Lí Dung Cẩn lại khẽ lắc đầu “Còn xin dượng hiện tại liền hạ chỉ tứ hôn.” Hắn không muốn để nàng chờ được lâu lắm, miễn cho nàng nghĩ hắn là không chịu đáp ứng nàng.

Hiên đế nghe nói như thế ngẩn người, thực tại cảm thấy có chút dở khóc dở cười “Bây giờ? Cháu thật rất. Thôi thôi, liền theo cháu đi.”

Nói xong liền mở miệng gọi Lưu công công luôn luôn canh giữ ở bên ngoài ngự thư phòng, phân phó hắn đem thánh chỉ mang tới, ông muốn đích thân nghĩ chỉ.

Lưu công công cung kính vươn tay đem lụa màu vàng sáng đặt ở trước mặt Hiên đế, người sau cầm lấy bút bàn tay to vung lên, đầu bút lông cứng cáp hữu lực. Cuối cùng từ Lưu công công lấy ngọc tỷ đóng ở phía dưới bên phải trên vải. Như vậy một đạo thánh chỉ tứ hôn liền viết tốt lắm.

Hiên đế buông bút trong tay, nhìn về phía Bách Lí Dung Cẩn nói “ Bây giờ cuối cùng cháu có thể đón dâu, đợi chút liền cho dì cháu cùng cháu đi quốc khố chọn vài thứ làm sính lễ đi.”

Bách Lí Dung Cẩn cười yếu ớt nói “Những thứ đó đều râu ria, có dì làm chủ liền được. Cẩn Nhi thầm nghĩ hướng dượng muốn thứ tốt.”

Hiên đế không khỏi tò mò nói “Cái gì vậy?” Phải biết rằng tuy rằng ông ban cho rất nhiều bảo bối quý hiếm cho Cẩn Nhi, nhưng đối phương cho tới bây giờ đều sẽ không chủ động hướng ông mở miệng muốn thứ gì cả.

Bách Lí Dung Cẩn đáp “Cẩn Nhi muốn vòng tay phỉ thúy giữ mỹ nhân mà lúc trước Thương Huy quốc tiến cống.” Hắn nghe người ta nói giữa nam nữ tổng sẽ có vật đính ước, hắn cũng không biết nên đưa cái gì cho nàng mới tốt, nhưng nữ tử phần lớn đều là thích vòng tay  đi.

Đúng là vì chiếc vòng tay, không cần nghĩ đều biết đến định là muốn đưa cho tiểu thử Hạ phủ kia, Hiên đế thật sự là không biết nên nói cái gì cho phải.“Cháu thực biết chọn, ‘vòng tay phỉ thúy giữ mỹ nhân’ kia có thể có không ít người đều muốn đánh chủ ý đâu.”

Lập tức lại bất đắc dĩ  ắc lắc đầu “Đó là trang sức trọn vẹn dùng một khối phỉ thúy hoàn chỉnh điêu khắc ra, nếu cháu đã đều mở miệng muốn, trẫm cũng không thể không cho, liền đều cầm tất đi. Lưu Nhạc, ngươi đi quốc khố đem bộ trang sức kia mang tới đi.”

Lưu công công vội vàng lên tiếng, khom người lui xuống.

Nửa nén hương sau, Lưu công công hai tay nâng một cái hộp gỗ khắc hoa văn tinh xảo đã trở lại, cung kính giao cho Bách Lí Dung Cẩn.

Bách Lí Dung Cẩn nhẹ nhàng mở hộp gỗ ra, chỉ thấy chính giữa giữa hộp đặt một đôi vòng tay phỉ thúy đẹp đến tột cùng, là óng ánh trong suốt. Tản mát ra thần thái mê người.

Bách Lí Dung Cẩn không khỏi mỉm cười, vòng tay này quả thật rất xinh đẹp, chắc chắn nàng sẽ thích đi.

Hiên đế nhìn vẻ mặt Bách Lí Dung Cẩn, chỉ thầm than, đứa nhỏ này, thật đúng là vào mê.

Mang ly trà lên uống ngụm trà nói “Tốt lắm, nay thánh chỉ cũng viết, vòng tay cũng ban thưởng. Cẩn Nhi còn có chuyện gì muốn nói sao.”

Bách Lí Dung Cẩn khép lại hộp gỗ nói “Còn muốn làm phiền Lưu công công lập tức đi qua Hạ phủ tuyên chỉ.”

Hiên đế thiếu chút nữa không bị nước trà làm sặc, một trận bất đắc dĩ. Nhìn về phía Lưu Nhạc nói “Nghe thấy được sao, cho ngươi đi tuyên chỉ đấy.”

Thánh chỉ vừa mới viết bao lâu đâu, liền vội vã muốn cho người đi tuyên chỉ. Ông thực muốn tìm một cơ hội trông thấy nhị tiểu thiw Hạ phủ kia, đến cùng là thiên hạ thế nào, có thể khiến cho ngoại chất của ông coi trọng như vậy.

Lưu công công tuy rằng mắt xem mũi, mũi xem tâm. Nhưng là dừng không được một trận oán thầm: Nhị tiểu thư Hạ phủ này đến tột cùng là thần thánh phương nào nha, còn chưa có vào phủ liền được sủng ái như vậy.

Tuy rằng âm thầm nói thầm ở trong lòng, nhưng Lưu công công cũng không dám chậm trễ, vội vàng cuốn lấy thánh chỉ đi theo phía sau Bách Lí Dung Cẩn ra cung, chuẩn bị đến Hạ phủ tuyên chỉ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi