THỨ NỮ ĐƯƠNG GẢ: NHẤT ĐẲNG THẾ TỬ PHI

Edit: voi còi

Thời tiết dần dần nóng lên, mỗi ngày ánh sáng lóng lánh, tản ra hơi thở ấm áp.

Lúc này Hạ Thính Ngưng đang nằm nghiêng trên mỹ nhân tháp, nhẹ nhàng lật xem sổ sách, vẻ mặt nhàn tĩnh.

Mĩ nhân tháp coi như rộng, Bách Lí Dung Kỳ cùng Bách Lí Dung Thần hai tiểu phì đoàn này cũng đều cuộn thân mình mập mạp nằm ở bên trên, hô hấp đều đều ngủ rất say.

Hạ Thính Ngưng vừa lật mở sổ sách vừa bất chợt nhìn bọn họ một cái, trong mắt hàm chứa nhàn nhạt ý cười. Mấy ngày gần đây hai tiểu gia hỏa này cơ hồ là ngày ngày đều đi qua chỗ nàng dùng đồ ăn sáng, coi như là triệt để ỷ lại vào nàng.

Dạ dày bọn họ thật sự rất lớn, ăn được rất nhiều, nàng lo lắng bọn hắn thân thể khỏe mạnh, không thể không tìm cách làm chút đồ ăn đặc biệt, làm cho bọn hắn ăn được ít nhưng lại cảm thấy ăn no. Giảm giảm một chút bọn hắn hấp thu calorie.edit: voi còi

Gió nhẹ theo bên cửa sổ phất qua, phòng trong một bộ yên tĩnh cùng thanh thản.

Lúc này, tỳ nữ nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa vào nhà, nhỏ giọng nói “Thế tử phi, nhị phu nhân mang theo nhị tiểu thư đến.”

Hạ Thính Ngưng nghe vậy hơi giật mình, lập tức nghiêng đầu nói “Mau mời bọn họ vào.”

Nói xong liền buông sổ sách trong tay, đứng dậy đi giầy thêu đi xuống mỹ nhân tháp. Sao nhị thẩm cùng Thiên Phù lại đến vào lúc này?

Tỳ nữ ra khỏi phòng vội vàng đem người mời vào, Hạ Thính Ngưng cười yếu ớt nghênh đón, đối với nhị phu nhân quỳ gối hành lễ nói “Nhị thẩm.”

Nhị phu nhân vội vàng xua tay nói “Mau đứng lên đi, người một nhà thế nào còn muốn những nghi thức xã giao này.”

Hạ Thính Ngưng thuận theo  thẳng đứng lên, Bách Lí Thiên Phù đi theo phía sau nhị phu nhân cùng nhau tiến vào cũng phải làm cái lễ đối với Hạ Thính Ngưng.

Sau khi cho nhau làm lễ gặp mặt xong, ba người cùng nhau ngồi xuống trên tháp, có tỳ nữ nhanh mắt cũng đã bưng nước trà cùng điểm tâm tới.

Hạ Thính Ngưng đem điểm tâm trên bàn đẩy ra phía trước, mới vừa hỏi nói “Nhị thẩm, ngài tới đây nhưng là có việc?”

Ấn tượng của nàng đối với một nhà nhị thúc đều rất tốt, hơn nữa có quan hệ với Dung Cẩn, cho nên lời này cũng hỏi thật sự là khách khí có lễ.

Nhị phu nhân nghe vậy, không khỏi nhìn thoáng qua Bách Lí Thiên Phù da mặt mỏng, nhu cười nói “Kỳ thật là như vậy, ngày sau trong phủ sẽ tổ chức yến hội, cháu cũng biết mục đích yến hội lần này, nhị thẩm hôm nay cho nhị muội muội của cháu chọn mấy bộ xiêm y, nhưng mặc lên mặc kệ trang điểm thế nào, tổng cảm thấy dường như thiếu chút gì đó. Cho nên....”

Hạ Thính Ngưng khinh mở to đôi mắt, theo bản năng hỏi “Cho nên cái gì?”edit: voi còi

Chuyện yến hội này nàng tất nhiên là biết, bà bà đã giao đãi qua công việc nàng cần chuẩn bị. Lần này làm yến hội đó là vì chọn tốt phu gia cho Bách Lí Lộ Dao cùng Bách Lí Thiên Phù, cũng chính là thân cận yến.

Nhị phu nhân tạm dừng một lát, cười thở dài “Nhị thẩm cũng cứ việc nói thẳng, ta nhớ tới lần trước lần đầu tiên khi cháu kính trà có trang điểm, chính là mi tâm vẽ bông hoa kia, ta coi  cực kỳ đẹp mắt, liền nghĩ mang Phù nhi đi lại hỏi cháu một chút, cái kia là làm thế nào?”

Đóa mai đỏ kia thật đúng là đẹp mắt cực kỳ, cái loại trang điểm này là bà chưa bao giờ gặp qua, nghĩ đến sau này Phù nhi liền muốn tham dự yến hội, phải trang điểm một phen mới được, cho nên bà mới có thể mang theo nữ nhi đi tới Thanh Lan viên, chính là muốn hỏi một chút xem đại chất tức đến cùng là thế nào làm ra đóa hoa kia.

Bách Lí Thiên Phù vẻ mặt e lệ, từ nay trở đi nàng liền muốn tham dự yến hội để các phu nhân thế gia đến dự tiệc nhìn mặt, nương hôm nay riêng vì chọn xiêm y cùng trang sức, vì có thể khiến nàng càng thêm xuất chúng, không tiếc lôi kéo nàng đi đến đại tẩu bên này thỉnh giáo.

Hạ Thính Ngưng nghe vậy giật mình gật gật đầu, thì ra là vì vậy, nàng lập tức cười nói “Cái này cũng không khó, lấy khuôn mẫu dính mực đóng dấu được đặc chế, in lại cũng được. Ta sai tỳ nữ đem thứ này lấy đến.”

Dứt lời liền nghiêng đầu phân phó Vãn Ngọc một tiếng.

Vãn Ngọc vội vàng theo bàn trang điểm mang tới trọn vẹn một bộ khuôn mẫu cùng mực đóng dấu, đưa cho Hạ Thính Ngưng.

Sau khi Hạ Thính Ngưng tiếp nhận liền mở ra, đem để đặt đến trước mặt nhị phu nhân, cười nhẹ nói “Nhị thẩm, ngài nhìn một cái, tất cả đều ở đây, khuôn mẫu có bao nhiêu loại hoa, màu sắc mực đóng dấu cũng có rất nhiều.”

Trước đó vài ngày nàng vốn định để Mỹ Nhân đường chuẩn bị chế tác mấy thứ này để tiêu thụ, nhưng mỗi ngày đều bận việc lên, liền đem việc này quên mất. Trì hoãn đến bây giờ cũng chưa giao xuống. 

Nhị phu nhân tò mò cầm lấy một cái khuôn mẫu hoa mai, mang ra ánh sáng mà bắt đầu xem kỹ càng. Trên mặt có vẻ rất là tươi mới, thứ này nhưng là thuận tiện, chỉ cần nhấn một cái như vậy thì tốt rồi.

Bách Lí Thiên Phù cũng thập phần ngạc nhiên xem đầy hòm khuôn mẫu cùng mực đóng dấu. Đây vẫn là lần đầu tiên nàng gặp đâu, nhiều kiểu dáng cùng màu sắc như vậy, nàng thật đúng không biết nên chọn loại nào mới tốt đây.

Hạ Thính Ngưng nhìn trên mặt Bách Lí Thiên Phù do dự, chỉ khẽ cười nói “Nhị thẩm, những thứ này tạm thời cháu cũng không cần dùng, ngài liền đều mang về chọn cho nhị muội muội một cái đi, nhiều thử vài cái, tổng có thể chọn đến thích hợp.”edit: voi còi

Nhị phu nhân nghe vậy mặt lộ vẻ nhu sắc, vui sướng mà lại lo lắng nói “Cái này, có phải không tốt lắmBách Lí Thiên Phù  nha.” Dù sao cũng là đồ của đại chất tức, bà liền mang về như vậy, có phải có chút... Không ổn hay không nha.

Hạ Thính Ngưng khéo léo cười nói “Này có cái gì không tốt, chẳng qua là chút đồ chơi mới thôi, đáng không xong vài cái tiền. Khó được nhị thẩm mở miệng, đó là đưa cho nhị muội muội cũng là tốt.”

Nhị phu nhân tay cầm khăn lụa, hiền thục đối với Bách Lí Thiên Phù nói “Còn không mau đa tạ đại tẩu của con.” Đại chất tức này quả thực là biết làm người, hiện tại bà càng nhìn càng thích. Giống như nhị chất tức thực khó ở chung.

Bách Lí Thiên Phù nghe vậy tất nhiên là sắc mặt ửng đỏ cười nói cảm ơn. Uống ngụm nước trà, ăn chút điểm tâm xong, mẫu nữ nhị phu nhân liền mang theo vẻ mặt ý cười đi rồi.

Trên mặt Hạ Thính Ngưng mang theo mỉm cười điềm tĩnh thanh nhã, lại nằm trở về trên mĩ nhân tháp, lẳng lặng lật xem sổ sách thật dày. Bách Lí Dung Kỳ cùng Bách Lí Dung Thần nửa điểm cũng không có chịu ảnh hưởng thanh âm nói chuyện vừa rồi, vẫn nằm ngủ say trên mỹ nhân tháp.

Liên viện, Bách Lí Lộ Dao đang ngồi ngay ngắn ở bên bàn, một trương mặt sâu thẳm đến cực điểm.

Tỳ nữ hầu hạ biết vâng lời, lại có chút thấp thỏm lo âu bưng nước trà cùng điểm tâm đi vào phòng, thật cẩn thận đem đồ trên khay đều phóng tới trước mặt Bách Lí Lộ Dao, cũng không dám thở mạnh một tiếng.

Mà trong phòng trước bàn học, một tỳ nữ khác nơm nớp lo sợ, chăm chú một lòng sao chép nữ giới. Cả người có vẻ rất là mỏi mệt, liền ngay cả tay cầm bút cũng đã hơi hơi phát run, có thể thấy được không biết đã đứng ở trước bàn sao chép bao lâu.

Bách Lí Lộ Dao tròng mắt liếc mắt nhìn điểm tâm trên bàn, là một đĩa hoa quế cao sáng trong thuần tịnh, thoạt nhìn rất là mê người.

Có thể có người rõ ràng lại không là nghĩ như vậy, chỉ thấy Bách Lí Lộ Dao nhanh nhìn chằm chằm đĩa hoa quế cao kia, giọng điệu khinh phiêu phiêu  nói “Chỉ có một đĩa này?”

Tỳ nữ bưng điểm tâm tới buông đầu xuống, nhỏ giọng  đáp “Đúng vậy.” Vương gia đã lên tiếng, sau này trong phủ tiền tiêu hàng tháng của các thiếu gia các tiểu thư muốn dựa theo quy củ đến, tiểu thư chính là thứ nữ, làm sao còn có thể giống phía trước muốn cái gì có cái gì như vậy đây.

Bách Lí Lộ Dao nhẹ nhàng đưa tay hướng đến đĩa điểm tâm kia, đem bưng lên, trong mắt hàn quang chợt lóe, ‘Phách’ một tiếng, toàn bộ cái đĩa liền ném tới trên đất, điểm tâm xinh đẹp tinh xảo cũng đều theo trong đĩa rớt ra, dính vào tro bụi.edit: voi còi

Tỳ nữ bị một lần hành động của đối phương dọa nhảy dựng, trong lòng ‘Bang bang phanh’ đập cái không ngừng.

Sau khi ném rớt điểm tâm, Bách Lí Lộ Dao lại nâng chén trà lên, xốc mở nắp chén nhẹ nhàng thổi khẩu khí, khẽ nhấp một ngụm nhỏ. Nhưng lập tức chén trà cầm ở trong tay lập tức liền bị đập văng ra ngoài, vừa vặn đánh đến trên người tỳ nữ bưng tới mấy thứ này.

Nước trà nóng bỏng đem làn da của đối phương đều làm nóng đỏ, tỳ nữ đau kêu ra tiếng, chỉ cảm thấy chỗ bị phỏng đau đến không được, ngay cả nước mắt đều giữ lại.

Bách Lí Lộ Dao âm trắc trắc  nhìn chằm chằm tỳ nữ nói “Ngươi đồ vô dụng này, bưng tới một cái đĩa hoa quế cao hạ đẳng như vậy còn chưa tính, cư nhiên ngay cả nước trà cũng không phải là ngân châm bạch hào mà ta thích uống.”

Nàng thuở nhỏ [ăn, mặc ở, đi lại] tất cả đều là tốt nhất, chưa từng chịu qua loại ủy khuất này. Thế nhưng cái gì đều phải so người khác thấp hẳn một phần, nàng xưa nay tâm cao khí ngạo, thế nào nuốt được khẩu khí này xuống.

Những hạ nhân chết tiệt này, vừa thấy nàng thất thế, liền dám chậm trễ nàng như vậy. Còn có phụ vương, càng là quyết tâm không chịu để nàng gả cho đại hoàng tử làm sườn phi, bằng không nàng bây giờ, làm sao chịu đợi ở vương phủ chịu ủy khuất.

Tỳ nữ run run thân mình, sợ hãi đến mức giọng nói run run “Đại tiểu thư, tha mạng nha. Vương gia lên tiếng, nô tì nào có biện pháp nha.”

Ngân châm bạch hào kia đó nhưng là trà ngon thượng đẳng, càng là một trong những loại cống trà trong cung. Trước kia vương gia đối các tử nữ đối xử bình đẳng, cho nên vương phi cũng không tốt nặng bên này nhẹ bên kia, phàm là thế tử cùng tam thiếu gia, tứ thiếu gia có, cũng sẽ cấp tiểu thư cùng nhị thiếu gia đưa đi một phần.

Nhưng hôm nay đại tiểu thư thất thế, làm sao còn có thể có những thứ tốt mà dùng đâu.

Nhưng những cái này nàng cũng không thể mở miệng nói ra, hầu hạ ở bên người đại tiểu thư lâu như vậy, nàng biết rõ tính nết của đại tiểu thư, một cái nói không tốt vậy nàng không thể thiếu muốn chịu một chút đòn hiểm.

Bách Lí Lộ Dao nhất thời nắm chặt nắm tay, trong mắt phát ra ánh sáng mãnh liệt âm u ác độc đến. Nàng không phục, nàng chỉ là muốn làm người đứng trên vạn người, vì sao phụ vương chính là không hiểu nàng đâu. Thế nhân không phải đều là một đám nỗ lực hướng về phía trước đi sao, nàng làm như vậy đến cùng làm sao có gì không đúng rồi, vì sao phụ vương dám muốn cản ở bên trong, ngăn cản con đường của nàng đâu.

Một bên tỳ nữ đứng sao chép nữ giới rốt cục buông bút trong tay xuống, xem một chồng  giấy thật dày kia hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, một ngàn lần nữ giới cuối cùng cũng đã chép xong.

Tỳ nữ thật cẩn thận nâng một chồng giấy chỉnh tề đi đến trước mặt Bách Lí Lộ Dao, cung kính đưa cho đối phương xem xét.

Bách Lí Lộ Dao tiếp nhận một ngàn trương nữ giới kia, sau khi nhìn vài lần, thình lình liền một cái tát đánh lên trên mặt tỳ nữ. Một cái tát này cực kì dùng sức, tiếng vang thanh thúy ở trong phòng vọng lại, thẳng đánh cho hai má đối phương sưng to lên.

Bách Lí Lộ Dao cầm một chồng giấy thật dày trong tay đều ném tới trên mặt tỳ nữ, cả giận nói “Tiện tỳ chết tiệt, ngươi nhìn một cái ngươi chép những thứ này đều là là cái gì vậy. Chữ viết xấu như vậy mang ra ngoài, là muốn làm hỏng thanh danh tài nữ mà bổn tiểu thư thật vất vả mới có được hay sao.”

Tỳ nữ co rúm thân mình lại, run run rẩy rẩy. Đã nhiều ngày nàng luôn luôn chép từ sớm đến muộn, một lát cũng không được nghỉ tạm. Chính là bởi vì tiểu thư muốn nàng ở năm ngày đem nữ giới chép đủ một nghìn lần.

Nàng đã hết lực, theo ngày đầu tiên chép đến bây giờ, tay nàng đã sớm cứng ngắc đến không được, làm sao còn có thể vẫn duy trì chữ viết đẹp giống như lúc đầu.

Bách Lí Lộ Dao hung hăng nhéo tỳ nữ liếc mắt một cái, quát “Còn không mau đi chép lại. Nếu không thể viết chữ khiến ta vừa lòng, vậy hai tay này của ngươi cũng không cần dùng.”

Tỳ nữ nghe vậy nhất thời run run, vội vàng lui về trước bàn học cầm bút lông lên tiếp tục sao chép.

Lúc này, cửa phòng bị nhẹ nhàng mở ra, theo bên ngoài vào một người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi