TIÊN NGẠO

Thuyền trường, thuyền viên, hộ vệ võ sĩ. thiên nữ trên thuyền có tổng cộng ngàn người. Đây là lễ vật chia tay mà thành Thiên Phủ tặng cho Dư Tắc Thành. Những Tiên Nhân phổ thông này đều bái Dư Tắc Thành làm chúa công, hết lòng phục vụ cho hắn. Dư Tắc Thành giao hết bọn họ cho Tuyết Giang Lăng, cho y chỉ huy khống chế bọn họ, hắn cũng không rành chỉ huy.

Trong đó thuyền trường vô cùng lão luyện, lúc còn trẻ từng đi khắp các tiên vực công cộng trên Tiên Giới. Có lão dẫn đường, Dư Tắc Thành tới Đông Phương Tiên Giới sẽ thoải mái nhẹ nhàng hơn.

Trong thời gian hơn một năm qua, Dư Tắc Thành phân giải vô số hải thú, mỗi hải thú như vậy toàn là do Tiên Nhân liều mạng săn bất. Mỗi lần phân giải như vậy, ít cũng được ngàn Tiên tệ, nhiều được vạn Tiên tệ, như Bạch Ngân Long được ba ngàn Tiên tệ.

Tong một năm qua, Dư Tắc Thành đã tích lũy được không dưới một trăm ba mươi vạn Tiên tệ. Đây là tinh thông một nghề trong tay, có thể đi khắp thiên hạ.

Trăm vạn Tiên tệ tụ tập lại một chỗ, sẽ tự động hóa sinh thành một khối tiên chuyên (gạch). Nghe nói trăm khối tiên chuyên như vậy sẽ sinh ra một khối tiên ngọc, gọi là tiên phương.

Nhưng hiện tại Tiên tệ đã không còn nhiều ý nghĩa với Dư Tắc Thành. Tiên Khí tự động sinh ra trong thân thể hàng ngày đã có thể sinh ra cho Dư Tắc Thành ba ngàn Tiên tệ. Hơn nữa số Tiên tệ này cũng chỉ tiêu hao ba thành Tiên Khí của Dư Tắc Thành mà thôi. Thời gian trôi qua, Tiên Khí sinh ra sẽ càng ngày càng nhiều hơn nữa.

Dư Tắc Thành thẳng tiến về phía Mộng Lưu Tiên Quốc ở Thanh Minh Hà Đồng Thiên. Cực phẩm tiên luân dưới sự dẫn dắt của thuyền trường bay nhanh về phía xa xa.

Đồi núi chập chùng, sông ngòi mênh mông lần lượt lướt qua bên dưới.

Thỉnh thoảng phía trước xuất hiện tung tích của Tiên quốc, mỗi một Tiên quốc như vậy đều có diện tích lớn nhỏ khác nhau căn cứ theo tu vi khác nhau của từng Tiên Chủ.

Nếu tiên luân gặp phải Tiên quốc, sẽ vòng tránh rất xa. Hiện tại Dư Tắc Thành đã khác xưa. đã trở thành một Tiên Chủ, hơn nữa đã chọn con đường Tu La. Nếu không phải là Tiên quốc thương mại rộng mờ đón khách như thành Thiên Phủ, một vị Tiên Chủ tùy tiện tiến vào Tiên quốc không đón khách khác, có nghĩa là chiến tranh.

Nhìn mặt đất dưới chân, nói sao Dư Tắc Thành cũng không thể nào ngờ được, cả vùng thiên địa này là do nhiều đời Tiên Nhân dần dần chế tạo mà thành.

Truyền thuyết từ xa xưa. vào thời ban đầu của Tiên Giới, thiên địa các giới trên Tiên Giới giống như từng ngọn núi, hòn đào trôi nối di động, từng giới như vậy lơ lửng trong không gian thứ nguyên.

Sau khi phát triển rất nhiều đời, Tiên Nhân thượng cổ do Thái Thản Cự Nhân thống trị bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức, dần dần liên kết những Thiên giới giống như đào nổi này lại với nhau, hình thành mặt đất vô tận như bây giờ.

Sau này Tiên tộc xuất hiện, các Tiên Nhân thượng cổ tạo ra các giới của Tiên Giới nếu không phải bị tiêu diệt sạch, vậy cũng biến thành nô lệ sủng vật của Tiên tộc, hậu duệ của bọn họ cũng không thể hưởng thụ thế giới do cha ông mình sáng tạo.

Mỗi một Tiên Chủ xây dựng Tiên quốc rất hiếm khi lựa chọn vùng đất có sẵn, trừ phi vùng đất ấy có ý nghĩa đặc biệt nào đó với bọn họ.

Đồ của người khác cho dù tốt đến đâu cũng không bằng chính tay mình làm ra, đây gần như là ý tường chung của tất cả các Tiên Chủ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Đại đa số Tiên Chủ tích lũy đủ Tiên tệ, sau đó đi tìm một hư không xây dựng Tiên quốc. Bọn họ lấy Tiên Đạo của mình làm cốt, tạo ra mặt đất, đồi núi sông ngòi, cây cối sinh linh, tạo ra một thế giới riêng biệt của mình.

Thế giới của bọn họ dần dần mở rộng, trăm dặm. ngàn dặm. vạn dặm. dần dần đạt tới cực hạn mà bọn họ có thể khống chế, lúc ấy vô số chúng tộc phụ thuộc xuất hiện, cũng là do bọn họ tạo ra. Bọn họ được Tiên Chủ cung cấp Tiên Khí. vĩnh viễn công tác, xây xựng Tiên quốc cho Tiên Chủ. dần dần làm cho Tiên quốc hùng mạnh, đây là đời sống của Tiên Chủ.

Tiên quốc sinh ra, tới một mức độ nào đó nhanh hơn tốc độ xây dựng của thế giới, khiến cho Tiên Nhân phải chết. Lúc ấy Tiên quốc của y sẽ từ trên hư không rơi xuống Hóa Trần Chỉ Địa, hóa thành Tiên Khí trở lại.

Nhưng nền tàng của Tiên quốc, Tiên quốc đã xây xong sẽ không biến mất, mặt đất sẽ biến thành một phần của Giới Hạn Thiên giới, tỷ như trở thành những con sông hết sức bình thường.

Nếu như thành Thiên Phủ rơi xuống, nơi đó sẽ xuất hiện một Thiên Phủ hài, trở thành một vùng biển xinh đẹp của Huyền Đài Bình Dục Thiên.

Rốt cục tiên luân đã rời khỏi Huyền Đài Bình Dục Thiên, tiến vào trong một màng hư không bao la rộng lớn. tiến vào Giới Hạn Thiên giới.

Vào nơi này, thuyền trường tỏ ra hết sức khẩn trương, tất cả thuyền viên đề phòng nghiêm ngặt. Bởi vì Giới Hạn Thiên giới này là vùng đất nguy hiểm nhất trên Tiên Giới.

Ngoại trừ gió lốc Thời Không vô cùng đáng sợ, lời đồn rằng hậu duệ của Thái Thản Cự Nhân nhất tộc, hậu duệ của Tiên Nhân thượng cổ cũng chưa bị tiêu diệt hoàn toàn. Còn một số ít chạy trốn vào trong Giới Hạn Thiên giới này, may mắn mà sống sót.

Bọn họ khai phá ra rất nhiều thế giới đào nổi giữa Giới Hạn Thiên giới này, nhờ đó chống đỡ gió lốc đáng sợ, kiên cường sống sót.

Nếu gặp phải bọn họ, vậy chỉ có một kết quả, một mất một còn. Hiện tại Tiên Nhân vạn tộc trên Tiên Giới thật ra toàn là hậu duệ của nô lệ do Chân Tiên nhất tộc chế tạo ra, là kẻ địch trời sinh với bọn họ, không chết không thôi.

Lúc nào phiêu lưu cũng tồn tại song song với cơ hội. Nếu có thể tìm được một thế giới đào nổi do hậu duệ Tiên Nhân thượng cổ chế tạo, hậu duệ Tiên Nhân thượng cổ không thể nắm được bản ngã Tiên Khí. chỉ cần đánh chết bọn họ, cũng đồng nghĩa với việc nhận được vô số của cài.

Nghe nói trong Giới Hạn Thiên giới này, có vô số Tiên Nhân tạo thành thuyền đội tập tư (truy bắt buôn lậu), giờ phút nào cũng chăm chăm tìm kiếm hậu duệ của Tiên Nhân thượng cổ, tìm cơ hội phát tài.

Những thuyền đội tập tư này là những kẻ mà các thương thuyền không muốn nhìn thấy nhất. Bởi vì bọn chúng không ngại trở mặt biến thành hải tặc, tập kích các thương thuyền qua lại.

Nếu lọt vào tay các hậu duệ Tiên Nhân thượng cổ, bất quá là chết mà thôi, nhưng nếu lọt vào tay bọn chúng, chính là đau khố vô tận. Bọn chúng sẽ tra tấn các Tiên Nhân phố thông, ép bọn họ phải cắt đứt bản ngã Tiên Khí của mình, giao nộp của cài ra. Cuối cùng mới giết chết bọn họ, loan tin ra ngoài là bọn họ bị hậu duệ Tiên Nhân thượng cổ đánh chết.

Cho nên tiên luân tiến vào Giới Hạn Thiên giới này, tất cả thuyền viên tỏ ra vạn phần khẩn trương.

Dư Tắc Thành chỉ mỉm cười, không để ý tới chuyện này. Hắn biết dọc đường sẽ không xuất hiện chuyện gì nguy hiểm, bởi vì lúc nào hắn cũng phóng xuất Tiên Khí ra thật xa. Từ xa đã có thể cảm nhận được trên tiên luân này có Tiên Chủ. Bất kể là thuyền đội tập tư hay hậu duệ Tiên Nhân thượng cổ, cũng sẽ né tránh thật xa.

Tiên luân thuận lợi tiến tới Thanh Minh Hà Đồng Thiên, đi về phía Mộng Lưu Tiên Quốc.

Mộng Lưu Tiên Chủ là hảo hữu thân thiết của Bối Nương Tử, thuyền trường trước kia từng tới nơi này, xe nhẹ đường quen, ba ngày sau đã đi vào Mộng Lưu Tiên Quốc.

Mộng Lưu Tiên Chủ cũng đi theo đường Tu La. Tiên quốc đã hiện ra trước mắt, tiên luân dừng lại, nhờ người thông báo.

Bên ngoài Mộng Lưu Tiên Quốc có vô số kiến trúc, tráng lệ huy hoàng, xinh đẹp tuyệt luân, nhưng có cảm giác tử khí trầm trầm.

Dư Tắc Thành kinh ngạc nhìn kiến trúc nơi này, thấy thái độ của Dư Tắc Thành như vậy, thuyền trường bèn giải thích:

- Chúa công, thật ra nơi này trước kia còn một Tiên quốc khác, Tâm Mục Tiên Quốc. Tâm Mục Tiên Chủ ở đây là Đại sư Luyện Tiên, cổ Tiên, Linh Tiên siêu cấp hùng mạnh, vang danh Tiên Giới.

- Thế nhưng không biết vì sao, trên dưới một trăm năm trước, Tâm Mục Tiên Chủ đột nhiên chết đi. Nàng vừa chết, toàn bộ Tiên quốc bắt đầu sụp đổ. Tuy rằng hảo hữu Mộng Lưu Tiên Chủ của nàng tìm mọi cách bảo tồn, nhưng hiện tại cũng đã trở thành bộ dáng như vậy.

Dư Tắc Thành nghe nói vậy lập tức bừng tinh ngộ, hắn nhảy vọt một cái đi vào trong Tiên quốc hoang phế này, chậm rãi du ngoạn giữa vô số kiến trúc.

Tiên Chủ đã chết, những kiến trúc chủ yếu phụ thuộc vào bản ngã Tiên Khí của Tiên Chủ đều tiêu tan. chỉ còn lại những kiến trúc phụ thuộc do nô dịch của Tiên Chủ xây dựng. Nhìn nơi này, Dư Tắc Thành có cảm giác vô cùng quen thuộc, dường như là cảm giác huyết mạch tương liên.

Những thủ hạ của Tiên Chủ nơi này là các Tiên Nhân phổ thông, kẻ đầu nhập vào Tiên quốc của Mộng Lưu Tiên Chủ, hoặc là bỏ xứ đi xa. Nhưng trong đó cũng có một ít Tiên Nhân già nua trung thành với chủ, cứ ở lại đây kéo dài chuỗi ngày tàn, lặng lẽ chờ chết.

Tuy rằng bọn họ cố gắng giữ gìn những kiến trúc còn sót lại, tuy rằng Mộng Lưu Tiên Chủ ra sức giữ gìn. tránh cho Tiên quốc này rơi xuống Hóa Trần Chỉ Địa, nhưng Tiên quốc này vẫn toát ra khí tức hoang tàn đổ nát.

Dư Tắc Thành đi trên đường, đột nhiên dừng lại nhìn chăm chú, bất động thật lâu. Trên một kiến trúc tàn dư, một tiêu ký khổng lồ hiện ra, chính là tiêu ký của Thiên Mục tông.

Thiên Mục tông... chết vào trăm năm trước... Rất nhanh Dư Tắc Thành đã biết Tiên quốc này là của ai, biết Tâm Mục Tiên Chủ kia là ai. Chính là Tiên Nhân hạ giới ở Thiên Mục phong năm xưa. rốt cục hình thần câu diệt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi