TIỂU TỔ TÔNG NGANG BƯỚNG CỦA HOẮC GIA

Bầu không khí trở nên càng thẳng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Nghê Hoan và Liễu Từ,

Trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng vô hình.

Nghê Hoan mặc bộ đồng phục dọn vệ sinh màu đen rộng rãi, tóc búi phía sau đầu…với cách án mặc như vậy, nhưng trên người phụ nữ vẫn toát lên khí chất cao ngạo.

Cô đứng trước mặt Liễu Từ dù tỏa sáng tới đâu, cũng không nhận thua.

Con tiện nhân này…dù cỏ trở nên thấp hèn thế nào, cũng không cúi đầu trước mặt cồ ta.

Liễu Từ vô cùng giận dữ.

“Tôi bảo cồ quỳ xuống! Có nghe rồ không hả?!” Cô ta cầm tờ tạp chí trên tay ném về phía Nghê Hoan.

Nghê Hoan không động đậy, ánh mắt nhìn vào bình trà nóng.

Dựa vào tính cách trước kia của cô, Liễu Từ đã bị đánh không dậy nồi rồi…

Nhưng giờ thì không thề làm vậy được…

“Có phải rất muốn dùng trà hất vào người tôi?” Liễu Từ dường như hiểu hết được những suy nghĩ của cô, hả hê cười.

Cô ta đứng dậy, chậm rãi bước tới trước mặt Nghê Hoan, móng tay vừa dài vừa nhọn xuyên qua lớp vải, cắm vào vai Nghê Hoan.

“Cồ dám chứ? Với thân phận của tôi hiện này, một vị trí đại ngôn nhận được 10 triệu NDT, cả người tôi đều đã mua bảo hiếm. Nếu như cô dám động vào một cọng tóc của tôi, tôi sẽ tiễn cô đi ngay!” Liễu Từ ghé sát tai cô, lạnh lùng mỉa mai, “Cô án cơm tù quen rồi, nhưng con trai cô, không chờ đưực tới lúc cô ra ngoài đâu!”

Nghê Hoan nắm chặt tay, rất muốn cho Liễu Từ một trận.

Người khác trở thành mẹ đều trở nên kiên cường mạnh mẽ hơn, còn cô thì ngược lại, luôn cố gắng nhẫn nhịn!

Khi đó, màn hình ti vi ỏ’ giữa phòng đột nhiên sáng lên, gương mặt của Winnie xuất hiện.

“Xin mời mọi người có mặt trong phòng qua phòng thử giọng, chuẩn bị thử giọng, tổng giám đốc công ty chúng tôi đã có mặt.”

Liễu Từ xéo sắc lườm Nghê Hoan rồi nói: “Hôm nay coi như mày gặp may!”

Sau đó trợ lý nhanh chóng chạy tới phòng thử giọng.

Nắm tay của Nghê Hoan dần buông lỏng, cô thở phào.

Muộn thêm chút nữa, cô cũng không biết mình có thể nhịn thêm nữa không, nhiều khi đã tát thẳng vào mặt Liễu Từ mất!

“Nghê tiểu thư.” Một nhân viên xuất hiện trước cửa, chắn đường Nghê Hoan, khách khí nói, “Cũng mời cô tới phòng thử giọng.”

Nghê Hoan cau mày, chỉ cần Liễu Từ muốn chình đốn cô, cô ta sẽ lại nghĩ ra cách mới, đang định từ chối, thì người tới đã vội vàng nói tiếp: “Con trai cô Tiểu Bảo đã chuẩn bị một phần quà bất ngờ.”

Trong phòng thử giọng, ánh đèn và bối cảnh đã sẵn sàng.

Tất cả mọi người đều không khỏi kích động, nóng lòng muốn thử.

Loại nước hoa mới mà công ty Santifan phát hành trong quý mới, là một kiệt tác sau khi tổng giám đốc mới nhận chức, có ý nghĩa to lớn.

Chì cần trở thành người đại diện, không chỉ nhận được 10 triệu NDT mà nhũ’ng quảng cáo, ảnh đã quay chụp sẽ được phát lên màn hình tất cả các quảng trường ba lần, sau đỏ được tuyên truyền ở khắp mọi nơi!

Cơ hội này, ai mà không muốn nắm lấy chứ?

Liễu Từ cũng không nằm ngoài xu hướng này.

7 năm trước, sau khi Liễu Từ nổi tiếng, vốn tưởng rằng mình sẽ có một tương lai tươi sáng, nhưng vì chuyện đỏ… mà bị người đàn ông kia chèn ép.

Cô ta không thề làm gì người đàn ông kia, nên trút giận lên Nghê Hoan…đều trách con tiện nhân đáng chết đó!

Đáng nhẽ, cô ta nên có tiền đồ sáng lạn mới phải!

Co’ hội ngày hôm này, nhất định phải nắm thật chặt!!

‘Bụp-” Đột nhiên tất cả các đèn trong phòng thử giọng đều bị tắt hết, chì còn một chiếc đèn nhỏ chiếu sáng trên đầu mọi người.

Tiếp đó, một chùm đèn chiếu xuống vị trí trung tâm, khiến xung quanh càng trở nên tối hơn.

Cửa bên được mở ra, một bóng người bước vào, tối om nên không nhìn rõ mặt.

Liễu Từ đã án bữa cơm xã giao cùng một vài nhân viên cấp cao trong công ty Santifan, đương nhiên sẽ nhận ra những người vừa bước vào, nhưng người con gái đứng giữa là lạ nhất…có lẽ là vị tổng giám đốc mới nhậm chức.

Liễu Từ bĩu môi, sao lại là con gái?

Cả Tập đoàn Vân thị bị một người bí ẩn thu mua lại, công ty nước hoa Santifan cũng không ngoại lệ.

Liễu Từ hôm nay trang điểm rất xinh đẹp, ngoài để phỏng vấn, cô ta còn muốn quyến rũ người kia, kết quả lại là một người con gái!

Đứng ở chỗ tối nhìn ra ánh sáng, có thề nhìn thấy toàn cảnh.

Vân Thanh có thể thấy rõ sự thất vọng trên gương mặt Liễu Từ.

Cô khẽ cong khóe miệng, dựa vào lưng ghế rồi xoay chiếc bút bi trong tay, liếc sang Winnie ở bên cạnh: “Bắt đầu đi.”

Cả phòng thử giọng chợt trở nên yên tĩnh.

Giọng nói của người con gái hạ thấp lạnh lùng.

Có chút cảm giác không thoải mái.

Winnie lập tức đứng dậy thông báo: “Kịch bản quảng cáo đã được chuyển tới tay từng người, hôm nay sẽ thử quay một đoạn quảng cáo ngắn, đóng cùng diễn viên nhí. Diễn tốt thì sẽ trở thành đại diện cho sản phẩm nước hoa ra mắt vào quý mới của chúng tôi.”

Trong những ngôi sao nữ và người mẫu ở đỏ, chỉ có Liễu Từ xuất thân là diễn viên.

Cô ta hết sức kích động.

Nói đến diễn, cô ta sẽ là người mạnh nhất trong cán phòng này.

Vị trí đại ngôn lần này nhất định sẽ thuộc về cô ta!

“Diễn viên nhí có thể vào vị trí rồi.” Vân Thanh vừa dứt lời, Tiều Bảo mặc bộ trang phục tiểu hoàng từ, đi đôi giày kỵ sĩ bước ra.

Dù cậu bé nhỏ tuồi, nhưng ngũ quan hài hòa, đặc biệt là nốt ruồi ở đuôi mắt càng tàng thêm khí chất.

Vân Thanh nhíu mắt, càng nhìn cậu bé lại càng thấy quen…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi