TÌNH NỒNG KHÓ PHAI



Nam Ngự chăm chú nhìn Nam Bá, anh thấp giọng nói: “Tại sao tôi phải hỏi? Người phụ nữ của tôi là người như thế nào, chẳng lẽ trong lòng tôi không rõ sao?”
Cơ thể Nam Bá run lên.

Anh ta thực sự không ngờ rằng sau khi nhìn thấy những bức ảnh này, Nam Ngự sẽ có phản ứng như vậy.

Anh ta cho rằng với tính cách của Nam Ngự thì nhất định anh sẽ nổi trận, không dính dáng gì đến Ngũ Vận Uyển nữa.

Nhưng có vẻ như anh lại không để ý chút nào?
Hoặc có thể nói, anh không hề nghi ngờ nhân cách của Ngũ Vận Uyển?
Suy nghĩ này vừa xẹt qua trong đầu, Nam Bá chỉ cảm thấy trong lòng rất buồn bực.

Tại sao.


Tại sao Nam Ngự lại tin tưởng Ngũ Vận Uyển đến vậy? Chẳng lẽ hai người họ không phải là quan hệ chơi bời qua đường sao?
Phải biết rằng cho dù anh ta đã từng có tình cảm sâu đậm với Ngũ Vận Uyển, nhưng khi nhìn thấy những bức ảnh này vào hai năm trước, anh ta gần như không hề nghĩ ngợi gì mà đã cho rằng Ngũ Vận Uyển chính là một người phụ nữ phóng đãng.

Chẳng lẽ anh ta không đủ tin tưởng cô sao?
Ngay khi suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Nam Bá đã bực dọc đè nén nó lại.

Không.

Ngay cả ảnh cũng có rồi, còn có gì hiểu lầm chứ!
Chỉ có thể nói là bởi vì trong lòng Nam Ngự không thật sự quan tâm đến Ngũ Vận Uyển, cho nên anh mới không để ý rốt cuộc cô là người như thế nào.

“Nam Bá, có vẻ như cậu rất hứng thú với người phụ nữ của tôi” Lúc này, Nam Ngự đột nhiên lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Nam Bá.


Cơ thể Nam Bá cứng đờ lại.

Anh ta ngẩng đầu nhìn Nam Ngự trầm ổn và bình tĩnh trước mặt, Nam Bá đột nhiên cảm thấy hôm nay mình cầm ảnh chụp đến tìm anh quả thực giống như một thằng hề vậy.

Không chỉ vậy, mặc dù Nam Ngự trước mắt đang ngồi trên xe lăn, nhưng toàn thân anh toát ra khí thế và sự tao nhã trời ban, khiến người ta không thể rời mắt.

Nam Bá đột nhiên nhớ đến mấy lần ba mình nhắc về người chú này.

Người ba trước giờ luôn kiêu ngạo và tự đại của anh ta nói rằng nếu Nam Ngự không bị liệt hai chân thì anh ta hoàn toàn không tranh giành được với anh.

Nam Bá đột nhiên cảm thấy trong lòng rất khó chịu.

Anh ta đã từng cảm thấy mình là đứa con cưng, nhưng lúc này anh ta mới nhận ra rằng so với Nam Ngự thì mình hoàn toàn không đủ tư cách.

Mặc dù anh ta cũng không hiểu tại sao mình lại muốn so sánh với Nam Ngự, nhưng sự nhận thức trong lòng này khiến anh ta đột nhiên thấy bực bội một cách khó hiểu.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi