TINH TẾ NAM THẦN LÀ BA TA

Diêu Tư cảm thấy nhất định đã sai lầm chỗ nào rồi, cô sao có thể là Nữ vương Huyết tộc. Dựa vào cái dị năng hố người này, nếu cô là Nữ vương, thì heo cũng có thể leo cây?

Không không không, đây tuyệt đối không phải là sự thật, cô tình nguyện tin tưởng Mộ Huyền là Vương, cũng không tin là mình.

Cố tình là tất cả thuần Huyết tộc đều có dáng vẻ kϊƈɦ động vô cùng, ánh mắt nhìn cô cũng tóe ra tia lửa luôn rồi. Vì thế trận chiến ‘anh chết tôi sống’ ngày đó, lấy phương thức quỷ dị mà kết thúc.

Mặc cho phủ nhận thế nào, toàn thể thuần Huyết tộc quyết tâm nhận định cô chính là Nữ vương, một giây đồng hồ biến thành hình thức fan não tàn. Mặc cho có đánh, có mắng, hay là phế dị năng, tất cả bọn họ đều không đánh trả, bị mắng cũng không cãi lại.

Đối với cô thì nói gì nghe nấy, quả thực là tiết tấu một giây muốn quỳ ɭϊếʍ. Ngoại trừ việc không muốn trở về thế giới của mình, còn nói dễ nghe rằng: Kiên định hưởng ứng sự kêu gọi của Nữ vương Bệ hạ, Nữ vương ở đâu bọn họ ở đấy! Toàn thể Huyết tộc giống một đàn trùng theo đuôi quấn lấy cô, đi tới đâu liền theo đến đó. Hơn nữa một đường cùng trở về Hồng Tinh, bây giờ cô vẫn nhớ rõ khi mang theo hơn một vạn người mênh ʍôиɠ cuồn cuộn trở lại Hồng Tinh, chúng Trưởng lão đang khẩn trương chờ kết thúc, biểu tình như đang nằm mơ.

Đó là gì? Hàng binh? Tù binh?

(⊙ o ⊙)

“Đây là âm mưu, đây tuyệt đối là âm mưu của bọn họ.” Diêu Tư nhìn nhìn ra ngoài Huyền Anh Điện, hơn một vạn con chồng trước mặt mày ngoan ngoãn, ngồi đen nghìn nghịt đầy đất. Nếu không phải cô dựng tấm bảng: Độc thân và chó, không được đi vào! Bọn họ nhất định sẽ đem nhà cô chen sập.

Hừ! Đám trứng thối này, giả bộ ngoan ngoãn cũng vô dụng thôi, “Bọn họ không phải cố ý nhận ta làm Nữ vương, sau đó chuẩn bị đánh lén một vố bất ngờ chứ?” Tên Đại thân vương lần trước còn không phải nói bội ước liền bội ước đó thôi, lấy chỉ số thông minh của cậu ta tuyệt đối có khả năng.

Quá âm hiểm!

“Không phải, Nữ vương…… Bệ…… Bệ hạ.” Lận Lung có chút sốt ruột đứng dậy, mang theo khẩn trương nhìn cô một cái, “Tôi cảm thấy bọn họ, không có nhận lầm.”

“Không phải chứ Nhị Cẩu?” Diêu Tư nhìn lướt qua người mang vẻ mặt kϊƈɦ động hưng phấn y chang đám Huyết tộc bên ngoài, “Anh rốt cuộc ở phe nào? Làm sao cũng theo chân bọn họ náo loạn? Đậu xanh…… Anh run cái gì?”

“Tôi…… Tôi…… Tôi không khống chế được mà!” Hắn cũng không muốn a, nhưng không biết vì sao, nhìn đến Diêu Tư của hiện tại, hai chân hắn liền nhũn ra không nhịn được muốn quỳ xuống, đáy lòng không nảy sinh một chút ý niệm phản kháng nào, giống như là đương nhiên.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, bắt đầu từ khi lần trước Diêu Tư thả ra nguồn năng lượng ấy, phế đi dị năng của những đồng tộc. Hắn hiện tại có thể đứng gần như vậy, đã rất không dễ dàng, “Nữ vương, Bệ…… Bệ hạ, nguồn năng lượng trêи người ngài quá cường đại, tuyệt đối là Bệ hạ của chúng ta không sai được.”

“Không sai, Bệ hạ.” Vũ Triết cũng vẻ mặt khẳng định nói, “Chỉ có chúng ta có thể cảm giác được sự áp chế đặc thù của nguồn năng lượng này, mà có thể áp chế chúng ta, ngoại trừ Vương không có người khác.”

“Cái gì mà năng lượng áp chế?” Diêu Tư sửng sốt, cẩn thận cảm giác mới phát hiện, nguồn lực lượng trong lúc sốt ruột ở trận chiến đã thả ra, hình như đã quên thu hồi, cho tới bây giờ còn đang cuồn cuộn không ngừng phóng ra ngoài.

Cô theo bản năng vừa thu lại, cơ hồ là nháy mắt, Lận Lung cùng Vũ Triết đều nhẹ nhàng thở ra, Lận Lung càng là eo không mỏi chân không run. Quay đầu nhìn nhìn bên ngoài, quả nhiên những người khác dường như cũng nhẹ nhõm không ít, thậm chí có người tê chân đứng lên đi đi lại lại, chỉ là không có rời đi mà thôi.

Đệch, hóa ra bọn họ quỳ gối chỗ này, không phải khoe mẽ, mà là bị cô áp chế.

Tình cảnh này quả thực giống như là ——

“Huyết mạch áp chế!” Cô buột miệng thốt ra một từ. Đây không phải giống huyết mạch áp chế trước đây sao? Chẳng qua trước kia áp chế chính là Huyết tộc của Hồng Tinh, hiện tại là bọn họ.

“Không sai.” Lận Lung dùng sức gật gật đầu, “Cho nên Đại thân vương Nguyên Tiễn không có đoán sai.”

“Nhưng ta rõ ràng là bị Mộ Huyền biến đổi!” Lượng tin tức này quá lớn, cô không nhịn được giữ chặt tay Mộ Huyền, “Phải không, Mộ Huyền đều đã nhớ ra rồi, em là ở bệnh viện bị anh biến đổi.”

Mộ Huyền nắm tay cô thật chặt, còn không kịp mở miệng, Lận Lung lại trước một bước nói, “Nữ vương Bệ hạ, lấy thân phận của người, người cảm thấy lúc ấy rốt cuộc là cậu ta biến đổi người, hay là người biến đổi cậu ta?”

“Gì?” Diêu Tư hơi bối rối.

Đúng ha, nếu nói cô thật là Nữ vương Huyết tộc, cả Lý Chính cũng thành công bị biến đổi lần thứ hai, vậy một lần duy nhất cô hiến máu……

Mợ nó!

(⊙_⊙)

“Nữ vương Bệ hạ, nhất định là bởi vì người ở thế giới này ngủ say quá, phong ấn ký ức cùng năng lực của mình, cho nên mới không nhớ nổi. Hơn nữa phong ấn chỉ có thể theo thời gian mới cởi bỏ, cái này đối với Huyết tộc thuần huyết mà nói, rất bình thường.” Lận Lung nói tiếp, một chiêu này mỗi chủng thuần huyết đều đã dùng qua.

Nói cách khác bởi vì hiến máu, cô ngoài ý muốn biến đổi Mộ Huyền? Nhưng bởi vì phong ấn ký ức và dị năng, cho nên huyết mạch không có thức tỉnh, Mộ Huyền mới có thể ngủ say. Sau lại bởi vì huyết mạch của cô bắt đầu thức tỉnh lại ngoài ý muốn bị chôn, mà đồng thời Mộ Huyền cũng chậm rãi tỉnh lại, anh ngủ càng lâu hơn một chút, cho nên mới kiểm tra đo lường ra là Huyết tộc đời thứ tư, cao hơn cô một thế hệ. Thậm chí dưới sự kϊƈɦ thích của thời tận thế, kϊƈɦ phát ra năng lực chân chính.

Như vậy có thể giải thích, vì sao dị năng Mộ Huyền sẽ mạnh như vậy, vượt xa Thuỷ tổ không nói, ngay cả Đại thân vương cũng không phải đối thủ của anh. Đây tất cả đều là bởi vì……Cô?

“Không đúng!” Diêu Tư nhớ tới một vấn đề căn bản nhất, “Chuyện khi còn nhỏ ta nhớ rất rõ ràng, ta rõ ràng giống như tất cả người ở Lam Tinh, là từ một cái tiểu đậu đinh lớn lên.” Thậm chí cô còn nhớ rõ ngày đó mình bị đưa đến Viện phúc lợi nhi đồng, anh cảnh sát bế cô còn rớt hố bị bắn ướt cả người kia mà.

Nếu nói cô phong ấn ký ức rồi ngủ say, vậy tỉnh lại cũng là một người trưởng thành chứ? Hình thể là sẽ không thay đổi được! Những ký ức đó không có khả năng làm giả.

Lận Lung cùng Vũ Triết nhìn nhau một cái, Vũ Triết trực tiếp tiến lên một bước, trầm giọng nói, “Nữ vương Bệ hạ, đây là bởi vì, phàm là Huyết tộc đạt tới Thân vương đều sẽ có một năng lực đặc thù —— Ngụy trang!”

“……” Cái quỷ gì?

“Huyết tộc vì để dung nhập thế giới sau khi tỉnh dậy càng nhanh, trước khi ngủ say chúng ta sẽ trực tiếp tiến vào trạng thái ngụy trang. Biến thành hình thể bất kỳ nào muốn biến thành.” Nói rồi trêи người hắn đột nhiên sáng ngời, thân hình lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bắt đầu biến hóa, không đến hai phút, hắn đã lùn, gầy…. Nhọn. Trực tiếp từ một thanh niên văn nghệ, biến thành một—— Nữ thanh niên văn nghệ.

Đậu xanh rau má, người sống biến hình á!

(⊙ o ⊙)

Diêu Tư cùng tiểu đồng bọn của cô đều sợ ngây người, đặc biệt là Lý Chính, nhìn chằm chằm vào người chỉ một giây đã biến thành đại mỹ nữ, nửa ngày không khép miệng lại được. ( Ha ha =))))

“Đương nhiên, đây chỉ là một cái ngụy trang, giới tính chân thật của tôi sẽ không thay đổi.” Vũ Triết hoàn toàn thay đổi, dùng giọng nữ nhỏ nhẹ tiếp tục giải thích, “Nhưng bởi vì ngủ say, Huyết Tộc như nhau đều sẽ phong ấn dị năng của mình, trước khi dị năng chưa thức tỉnh, ngụy trang biến mất đặc biệt chậm rãi. Giống như Đại thân vương Nguyên Tiễn, bộ dáng hiện tại chính là ngụy trang.” Nói xong hắn lại chậm rãi biến thành dáng vẻ vốn có.

Nguyên Tiễn? Tên gấu con kia? Thì ra dáng vẻ trẻ con của cậu ta là ngụy trang cố ý biến ra.

“Bệ hạ ngài trước khi ngủ say, nhất định là ngụy trang thành dáng vẻ trẻ con.”

“……” Cho nên cô mới có thể nhớ rõ ràng lúc còn nhỏ, thậm chí khi còn là trẻ sơ sinh sao?

Cô.… Đúng là Nữ vương Huyết tộc?!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi